Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-12-09 15:38:11
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn dế xong thì Lục Vân Phỉ cùng Lort chào tạm biệt mấy Kiều Vãn Tình về khách sạn ở. Lúc tới thì Phùng Kỳ chở bọn họ chứ hai cũng lái xe. Vì thế Cố Yến Khanh bảo Trần Phong tới đây đón bọn họ.

Lúc tiễn hai về, hình như Cố Yến Khanh còn gì đó với Lục Vân Phỉ cô nàng đánh một cái. Sau đó Lục Vân Phỉ mới tạm biệt Kiều Vãn Tình cùng Khẩu Khẩu: “Bọn em đây! Tạm biệt chị dâu cùng bạn nhỏ Khẩu Khẩu nha!”

Lúc 10 giờ , Khẩu Khẩu sinh hoạt lành mạnh dậy sớm ngủ sớm mắt dính chặt . Cậu nhóc đang lơ mơ yên trong lòng như sắp ngủ. Nghe cô họ chào , mới cố gắng mở mắt , dùng tay nhỏ quơ quơ, giọng mềm mại vang lên: “Chào, tạm biệt!”

Lục Vân Phỉ nhịn hôn hôn gương mặt nhỏ của .

Chờ khi Lort cùng Lục Vân Phỉ lên xe rời , Kiều Vãn Tình mới bế Khẩu Khẩu trong phòng cho nhóc ngủ, còn Cố Yến Khanh thì tắm rửa .

cũng quá chú trọng mấy vấn đề riêng tư cho lắm, vì thế nhà Kiều Vãn Tình chỉ một cái toilet cả nhà cùng dùng chung. đều là một nhà nên cũng vấn đề gì, cùng lắm cũng chỉ là lúc tắm xếp hàng chờ mà thôi.

Vì sợ miệng vết thương của Cố Yến Khanh dính nước nên Kiều Vãn Tình lấy màng bọc thực phẩm bọc tay cho , như thì vết thương sẽ dính nước nữa!

Sau khi Kiều Vãn Tình ru Khẩu Khẩu ngủ xong thì cô dọn chỗ chăn màn Khẩu Khẩu đạp tung một chút. Khi ngủ, bạn nhỏ Khẩu Khẩu ngoan. Nhất là mùa hè, ít chăn chiếu nên càng nhiều đất để “xưng bá”.

Thỉnh thoảng Kiều Vãn Tình dậy lúc nửa đêm sẽ thấy thằng nhóc thối đó lăn trong góc giường từ bao giờ. Chân nhỏ của nhóc thì đạp tường, đôi bàn tay nhỏ nắm chặt theo thói quen, cả thì co rúm trông đến là đáng thương. Nhìn cảnh đó, Kiều Vãn Tình thấy thương thấy buồn .

Hơn nữa thằng nhóc thối thích mang đồ chơi lên giường nghịch nên giường càng bừa bộn hơn.

dọn giường xong thì Cố Yến Khanh cũng tắm xong ngoài. Lúc Kiều Vãn Tình vô cùng trùng hợp đụng Cố Yến Khanh đang mặc một cái quần đùi màu đen phía cùng một cái áo sơ mi màu trắng phía . mặc áo sơ mi chẳng hẳn hoi gì cả, đóng một cúc nào lộ hết cả cảnh xuân.

Ô, cả cơ bụng cơ hả?

Đây là phản ứng đầu tiên của Kiều Vãn Tình khi thấy cảnh . Sau khi chán mặt cô mới bắt đầu đỏ lên. Phải công nhận là bộ dạng của Cố Yến Khanh gợi cảm thật. Cô : “Sao đóng cúc?”

Cố Yến Khanh như lẽ đương nhiên quơ quơ cái tay thương: “Tay tiện.”

“…… Anh áo ngủ ?”

Đang êm đang áo ngủ mặc thích chơi trội mặc áo sơ mi! Người nhất định là đang ý đồ gì đen tối đây!

“Lúc sáng bỏ giặt, nhưng giờ chẳng thấy hết.” Cố Yến Khanh mặt đỏ mắt chớp, bình tĩnh như đang một sự thật hiển nhiên.

Kiều Vãn Tình: “……”

“Dù đến lúc ngủ cũng cởi mà, cũng em! Em mau tắm !” Cố Yến Khanh nhường phòng tắm cho cô.

Anh như thì Kiều Vãn Tình cũng còn gì để . Cô cầm quần áo ngủ của trong phòng tắm. Vì thấy kẻ gian mang ý Cố Yến Khanh về phòng của phòng cô.

Sau khi tắm rửa xong thì Kiều Vãn Tình bỏ quần áo bẩn trong máy giặt. Bà nội Kiều là ở thế hệ , thích giặt tay, vì quần áo của bà đều do bà một tay giặt lấy. Với cả Khẩu Khẩu còn nhỏ, bà nội Kiều cùng Kiều Vãn Tình đều sợ máy giặt nhiều vi khuẩn nên chỉ quần áo ngoài của cô cùng Cố Yến Khanh giặt máy giặt.

Cô bỏ quần áo bẩn của cùng Cố Yến Khanh trong máy giặt, đó lấy quần áo của Khẩu Khẩu, đồ lót của cùng quần lót của Cố Yến Khanh giặt sạch đó mang ngoài phơi. Phơi xong thì cô về phòng của . Lúc , Kiều Vãn Tình mới thấy Cố Yến Khanh tự giác về phòng qua phòng cô đồ bàn của cô.

Đó là hộp bánh ngọt nhỏ mà Lort tặng cho Kiều Vãn Tình. Lúc trưa Khẩu Khẩu một hai đòi mở nghịch nên Kiều Vãn Tình đành để tạm lên đó, đó thì cô cũng quên béng luôn!

Hình như bánh ngọt là bánh mà Lort mang từ quê hương tới. Bởi lẽ đó chữ tiếng Anh. Kiều Vãn Tình chẳng hiểu cái gì hết. bề ngoài nó trông vô cùng đẽ, chắc hẳn là giá cũng rẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-83.html.]

Vốn dĩ lúc cô nhận bánh từ Lort cô cũng chẳng thấy như nào. hiện tại thấy Cố tổng chăm chú như , hiểu chột , ấp úng : “Anh ăn bánh cứ chằm chằm thế?”

—— Cố tổng ngây trong phòng Kiều Vãn Tình cả nửa ngày cuối cùng mới chờ ngoài. Nghe thấy động tĩnh từ bên ngoài, Kiều Vãn Tình sắp về phòng nên mới bộ bày bộ mặt thúi hoắc hộp bánh ngọt nhỏ. Kiều Vãn Tình , suýt nữa trụ nổi tư thế của nữa.

“……” Cố Yến Khanh trầm mặc một giây, đó , “Không, định vứt nó .”

Đây đúng là một bình giấm chua nha! Kiều Vãn Tình bất đắc dĩ qua, cầm hộp bánh ngọt lên định cất trong tủ để Cố Yến Khanh thấy cho đỡ khó chịu —— Thật là cô sợ vứt bánh thật. Nhìn qua thì bánh ăn khá là ngon, vứt thì đáng tiếc nha!

mới cất hộp bánh , kịp thu tay về thì nhiệt độ ấm áp của cơ thể Cố Yến Khanh truyền tới từ phía lưng cô. Bây giờ đang là mùa hè nên quần áo Kiều Vãn Tình mặc cũng khá mỏng. Vì thế cô cảm nhận vô cùng rõ ràng nhiệt độ nóng bỏng từ cơ thể của đối phương truyền đến. Hơn nữa, lẽ do

Cố Yến Khanh đang đóng cúc áo nên cô còn thể cảm nhận hình dáng của từng bắp thịt .

Cả Kiều Vãn Tình cứng đờ.

“Bảo bối,” Cố Yến Khanh nhẹ nhàng hôn hôn gương mặt cô, bàn tay cũng hề ngoan ngoãn luồn xuống phía thăm dò, ý đồ đen tối vô cùng rõ ràng, “Trái tim đang thương, mà nó thương là do em. Vì em cần bồi thường.”

“…… Anh bồi thường như nào?”

“Đương nhiên là……” Cố Yến Khanh hôn môi cô, hết câu tiếp theo.

“Khẩu Khẩu……” Quần áo của Kiều Vãn Tình rộng thùng thình, vì thế Cố Yến Khanh cho tay vô cùng dễ dàng. Anh vuốt ve bụng cô một lát đó chuyển dần tay lên . Kiều Vãn Tình đang ý loạn tình mê chợt nhớ tới Khẩu Khẩu nên giữ tay .

“Đừng sợ, thử , thằng nhóc tỉnh !” “……”

Kiều Vãn Tình còn gì đó nhưng kẻ địch vô cùng quyết đoán công phá cửa thành, cho cô bất cứ cơ hội phản kháng nào. Cơ thể của Kiều Vãn Tình khá là mẫn cảm nên ngay lập tức cô mềm nhũn trong lòng Cố Yến Khanh, mặc cho gì thì .

Hai lớn đang vui vẻ chuyện . để phòng ngừa Khẩu Khẩu thấy những hình ảnh giới hạn độ tuổi thì hai chỉnh nhiệt độ điều hòa thấp xuống, đắp chăn mỏng cho Khẩu Khẩu đó cùng dắt tay chui trong chăn.

Vì tay nào đó đang thương, tiện hoạt động nên Kiều Vãn Tình đỏ mặt tự cởi quần áo của , còn giúp ai đó……

Nương theo ánh đèn ngủ mờ mờ trong phòng, Kiều Vãn Tình thấy bản mặt xa đang như của Cố Yến Khanh. Cô cảm thấy ngượng chín mặt, lẽ đến cả đầu ngón tay cô cũng đỏ theo .

Cô cảm thấy lẽ là cô vợ nhỏ mạnh bạo nhất trong các tiểu thuyết về tổng tài bá đạo cô từng nha.

mà lúc trong đầu cô cũng nghĩ linh tinh cái gì nữa. Mà kể cũng lạ, cô xem tiểu thuyết m.á.u chó linh tinh các thứ cũng là ít, cô còn cho rằng chuyện thoải mái cơ. Dù thì đây cũng chẳng đầu của cơ thể . sự thật chứng minh là cô quá ngây thơ , nó vẫn đau, đau đến nỗi cô hận thể một chân đá văng đang đè . Làm cái một lúc lâu cô mới thấy thoải mái.

Người phía nhiệt tình cày cấy hôn môi cô, cô trải nghiệm cảm giác sung sướng mà cô từng trải qua bao giờ.

Có lẽ là do vận động mạnh để ý Khẩu Khẩu đang ngủ bên cạnh nên khi vận động xong, đầu óc Kiều Vãn Tình vô cùng mệt mỏi. Sau khi Cố Yến Khanh xong, cô mệt đến nỗi bò xuống giường tới phòng tắm tắm qua nữa.

May là kẻ Cố Yến Khanh cũng còn chút lương tâm bưng chậu nước lau cho cô. Dưới ánh mắt chăm chú của đối phương, tuy rằng Kiều Vãn Tình vẫn còn cảm thấy thẹn thùng, nhưng cô cũng lười thẹn nữa, nhắm mắt ngủ.

Cố Yến Khanh lau cho Kiều Vãn Tình xong thì bưng nước ngoài đổ, đó cũng tắm qua qua một chút. Xong việc mới leo lên giường, một lớn một nhỏ cạnh thì vui vẻ. Rồi lấy chăn đắp cho cùng Kiều Vãn Tình, ôm cô ngủ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cứ bình bình yên yên như đúng là cảm thấy hạnh phúc!

……

Loading...