Nồi chè đậu xanh đường phèn dùng nước suối mát lạnh để nấu, nếu mùa hè mà ăn thì sẽ thoải mái dễ chịu.
Nhất là khi núi kem, sữa, mấy hôm ở trấn còn , tranh uống, hôm nay ai dám động .
“Không sư cô Vương ngã ở , thối c.h.ế.t .” Nữ y tá kiểm tra tay cho sư cô Vương gửi một câu nhóm. Lúc đó hôi đến mức cô ngất xỉu luôn.
Không chỉ nữ y tá cảm thấy thế, thực chất mấy thím ở đoàn phim khi giúp đỡ sư cô Vương tắm rửa và quần áo cũng thấy , vị sư cô Vương vẫn còn mùi tanh hôi.
Sau khi hết cảnh buổi chiều ăn cơm tối, ăn xong bọn họ cảnh ban đêm, Hồ Nhàn bực bội chạy đến, chạy quanh Úc Tinh Hà mấy vòng.
“Cô đang tìm gì ?” Úc Tinh Hà hỏi.
Hồ Nhàn dừng mặt , hai chân chống nạnh, mắt hồ ly chằm chằm : “Anh quá đáng thật đấy!”
Sở Phi Niên xích đu bên cạnh nghiêng đầu sang .
Úc Tinh Hà thẳng mắt cô, hít sâu một : “ gì hết.”
Nói xong thì với Hồ Nhàn: “Cô rõ ràng xem, gì?”
“Hai con sơn mị, một con, một con, thể cướp luôn con của ?” Hồ Nhàn thở phì phò , tìm tòi Úc Tinh Hà, hiển nhiên kiểm tra xem Úc Tinh Hà giấu hai con sơn mị mất .
Khi tú tài rời thì để một con sơn mị nữa, cộng thêm con sơn mị khi Sở Phi Niên bắt , vì 2 con sơn mị, Hồ Nhàn và Úc Tinh Hà ăn ý chia đều mỗi một con để chơi.
khi nãy Hồ Nhàn uống nước, đó tiện thể nhà bếp tìm chút gì đó để ăn, thì phát hiện con sơn mị của cô mất tiêu !
Úc Tinh Hà thấy đau đầu, cho tay túi tìm: “Chỗ chỉ một con… Con của mất ?” Anh cầm kịch bản bật dậy.
Một lát một một hồ ly bốn mắt , hai bên đều đối phương bằng ánh mắt nghi ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-132.html.]
Cuối cùng, hai đồng thanh chất vấn đối phương: “Cô/ lấy đúng ?”
Hai con sơn mị đều biến mất thấy nữa.
Không ở chỗ Úc Tinh Hà cũng ở chỗ Hồ Nhàn, cuối cùng trợn mắt Sở Phi Niên.
Vốn dĩ cô chỉ đây hóng drama, xem kịch mà thôi: “ lấy.”
“Đại nhân, ngài cầm, nhưng mà ngài hai con sơn mị ?” Hai chân Hồ Nhàn chụm , ánh mắt mong chờ Sở Phi Niên.
Úc Tinh Hà cũng Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên hỏi : “Anh thích nó lắm hả? Nếu thích thì lên núi bắt một con là .”
“Cũng… Thật thích lắm.” Úc Tinh Hà xuống, tâm trạng hơn, đắc ý Hồ Nhàn thách thức.
khi phát hiện Sở Phi Niên đang , thì thu tầm mắt, đưa tay lên miệng, hắng giọng, : “Mất thì thôi, khi về Hạ Chiêu mua cho một cái slime là .”
Hai con sơn mị, một đực một cái, ngoại trừ giống slime, bóp cũng khá vui tay, còn kêu nữa, nhưng nó đen sì, thích mắt vui tai đến .
Hồ Nhàn một bên - hồ ly coi thường: … Vừa đau lòng tức.
Sở Phi Niên : “Mấy con sơn mị , sinh ở chỗ tối tăm bẩn thỉu, Hồ Nhàn là hồ ly, cầm thứ chơi , nhưng thì khác, nếu thường cầm chúng lâu ngày, khó tránh khỏi chuyện gặp xui xẻo.”
“Vậy mấy con sơn mị…” Úc Tinh Hà suy nghĩ lời cô , nghĩ rằng cô xử lý chúng.
Sở Phi Niên : “Hai con sơn mị của hai con chuột thối ăn vụng .
Cô còn đang suy nghĩ xử lý hai con sơn mị , kết quả con chuột thối lên đây, Sở Phi Niên nghĩ kệ nó, ăn thì ăn thôi, nó gì cả, nên cô quan tâm.