Sở Phi Niên chút khách khí, với : “Thế nào? Lớn tuổi bắt đầu nhiều chuyện đúng ? Lời từng quên ?”
Nét mặt cưng chiều của Diêm Quân cứng đờ: “Tuổi của cô khác gì ?”
Sở Phi Niên: “Anh bậy!”
Mắt thấy hai bọn họ cãi vì chuyện tuổi tác, thật sự Úc Tinh Hà chịu nổi nữa, cầm tay che mắt của Sở Phi Niên, kéo , nhỏ giọng : “Chúng trở về thôi, sáng mai vẫn còn cảnh .”
Khi nãy cảnh đêm muộn lắm , ở trong núi lâu như , trời sắp sáng.
Sở Phi Niên đáp một tiếng, kéo về hướng khác, qua bên Diêm Quân, hề dừng , khi ngang qua, Úc Tinh Hà và Diêm Quân , ai nhường ai.
Lần Diêm Quân lên tiếng ngăn cản bọn họ nữa.
Úc Tinh Hà chú ý đến, nghiệp hỏa luôn bao phủ hai bọn họ, mãi đến khi khỏi khu rừng, về đến miếu thì mới biến mất.
“Trở về ngủ , núi sạch sẽ, xảy chuyện gì nữa .” Sở Phi Niên với Úc Tinh Hà.
Úc Tinh Hà gật đầu đáp một tiếng, vài bước thì ngừng , đầu với cô: “Người khi nãy…”
“Nhất Điện Diêm Quân - Tần Quảng Vương.” Sở Phi Niên , giấu giếm : “Sau đừng hai mắt của , nguy hiểm lắm.”
Mặc dù ngoài miệng , nhưng Sở Phi Niên hy vọng sẽ gặp .
Úc Tinh Hà đáp : “Được.”
“Còn nữa…” Sở Phi Niên đột nhiên .
Úc Tinh Hà dừng chân, nghi hoặc cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-136.html.]
Sở Phi Niên nghiêm túc với : “Anh lớn tuổi hơn , dù cũng bao nhiêu tuổi, khi sinh … Không, khi ông nội sinh thì tồn tại .”
Không hổ, dám tuổi của cô và kém bao nhiêu. Ai mà rốt cuộc hơn kém mấy trăm năm là mấy ngàn năm.
“Vậy là…”
“Là trưởng bối.”
Tay nắm chặt của Úc Tinh Hà thả lỏng: “Vậy bây giờ thì ?”
Vừa nãy thấy Sở Phi Niên hiện lên vẻ mặt hung ác nham hiểm. Bây giờ khi hỏi đến , nghiệp hỏa hiện lên tay cô, cô cắn răng : “ từng là, nếu một ngày chết, thì hẵng đến tìm .”
Rốt cuộc giữa bọn họ xảy chuyện gì, Úc Tinh Hả hỏi, vì Sở Phi Niên .
mà, quả thật như lời Sở Phi Niên , từ ngày hôm đó về , quả thật núi xuất hiện chuyện kỳ quái nữa, chỉ sư thầy lẩm bẩm vài câu, tại sư cô Vương từ mà biệt.
khi hỏi tại ông tìm, thì ông run rẩy, rằng cần tìm, sư cô Vương luôn như thế, hơn nữa bọn họ thôn Khương Bình ở , dù sư cô Vương bà đến từ nơi đó, bà cũng nếu một ngày bà đến miếu nữa, thì bà c.h.ế.t .
Hồ Nhàn xổm bóc đậu phộng ăn, Sở Phi Niên : “Đại nhân, sư cô Vương là của thôn Khương Bình, tại bà thể ngoài ?”
“Vì ban đầu bà .” Sở Phi Niên nhắm mắt , đung đưa xích đu, giọng bình tĩnh.
Căn cứ theo lời sư thầy , vị sư cô Vương mới xuất hiện mấy năm gần đây mà thôi, vì quen với việc những trông miếu là những lớn tuổi, tích phúc cho già, vì đối với chuyện sư cô Vương đến đây, bọn họ nghĩ nhiều.
Càng nghĩ rằng, cái từ núi sâu đây, từ thôn Khương Bình, sư cô Vương , căn bản là .
Dù thì bọn họ chung đụng lâu,
Trên núi Long Hưng đến cuối tháng 8, Úc Tinh hà gặp Diêm Quân nữa.
Đối phương chợt xuất hiện trong phòng , chằm chằm chốc lát : “Cậu cần ác ý với bản quân, đối với Phi Niên mà , bản quân chỉ là trưởng bối mà thôi.”