Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-07-20 07:32:08
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì đây là chuyện cô , nên khi Dương Tây đến đó, nên Đường Tư Thu xung phong cùng, còn Bùi Thanh hai bọn họ chuyện nên cũng theo.

Lúc , ba bọn họ đều nghĩ đến đó xem thứ kêu gọi là gì, giải trừ chấp niệm đối với Dương Tây, chuyện sẽ hơn.

“Làm các cô xác định chỉ cần đến đó là thể xóa bỏ chấp niệm đối với Dương Tây?” Sở Phi Niên cụp mắt .

Đường Tư Thu sững sờ, lắp bắp : “Mặc kệ thế nào, cũng nên đến đó, chẳng luôn cách giải quyết ?”

“Các cô khả năng giải quyết ?” Sở Phi Niên ngẩng đầu lên .

Đường Tư Thu cúi đầu , đúng , bọn họ khả năng đó, bằng thì cô ở đây cẩu cứu Sở Phi Niên .

Trước lúc , bọn họ nghĩ đến chuyện nếu chấp niệm ác ý với Dương Tây thì , đợi đến khi xảy chuyện, Dương Tây và Bùi Thanh nhốt ở đó, cuối cùng chỉ còn mỗi Đường Tư Thu chạy trốn .

Đường Tư Thu lớn: “Là của , vài quyển sách thì nghĩ là hiểu nhiều, chị Dương Tây tín nhiệm , kết quả hại.”

Trên xe ngoại trừ Sở Phi Niên còn Úc Tinh Hà, cho dù là Úc Tinh Hà là Sở Phi Niên, ai an ủi cô cả, trong xe chỉ mỗi tiếng cô thút thít, một hồi, thấy ai đáp lời, tiếng dần dần nó biến mất.

Sở Phi Niên nhắm hai mắt, hỏi: “Tiểu Kha ?”

Lúc đó Bùi Thanh mang theo cây dù , Tiểu Kha ở trong đó.

Đường Tư Thu mờ mịt, suy nghĩ một lúc lâu với vẻ chắc lắm: “Hình như cướp mất .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-139.html.]

Chuyện của Dương Tây và Bùi Thanh lúc Sở Phi Niên quan tâm, nhưng Tiểu Kha còn ở đó, cô hảo cảm với đứa trẻ , cô suy nghĩ một lúc, cuối cùng hỏi Đường Tư Thu chỗ đó ở .

Cô để Hồ Nhan trông chừng Úc Tinh Hà, một đến đó.

Đường Tư Thu từ thành phố A đến đó mất 2 tiếng, đó là một thôn còn xa xôi hẻo lánh hơn trấn Khương Bình, cũng là một thung lũng núi, đường đến đó là đường đất, mỗi ngày chỉ một chuyện xe buýt cũ qua .

ba Bùi Thanh tự lái xe đến đó, khi Dương Tây và Bùi Thanh xảy chuyện, chỉ Đường Tư Thu lái xe chạy trốn về đây.

Cụ thể xảy chuyện gì cô rõ, chỉ Dương Tây nhốt tại một chỗ , đó Bùi Thanh ở với Dương Tây, còn Đường Tư Thu thì chạy , chỉ một câu: “Người ở đó đáng sợ.”

Xế chiều hôm đó, Sở Phi Niên xuất hiện con đường đất dẫn thôn.

Thời tiết nóng bức, ở đây nửa tháng mưa, gió thổi qua, cát vàng đường cuốn lên, bụi mờ mịt dễ bay mắt.

Sở Phi Niên sạch sẽ, cô thong dong tự tại.

từ từ, hề lo lắng đối với tình cảnh hiện giờ của Bùi Thanh và Dương Tây.

Đi bao lâu, lưng truyền đến tiếng xe, một chiếc xe lam dừng bên cạnh cô, nóc xe lam dùng vải dầu và kẽm dựng thành nóc, miễn cưỡng thể ngăn một ít bụi đất và ánh mặt trời. Người đó một lúc thì cũng cảm thấy nóng bức như thường.

Tài xế là một đàn ông trung niên cởi trần, da ngăm đen, ông bình tĩnh Sở Phi Niên, chớp mắt.

Phía xe 4 , 3 nữ 1 nam, trong đó 2 cô gái và một trai lớn lắm, hình như nghiệp hoặc đang học đại học, còn là một phụ nữ trung niên, đeo một cặp kính gọng màu đỏ sẫm, mặc một chiếc áo thun ngắn tay và quần jean.

Người phụ nữ trung niên hiền lành hỏi Sở Phi Niên: “Cô cũng đến thôn Tùng An ? Chúng cũng , còn một đoạn đường dài, cô chung với chúng một đoạn đường ?”

Loading...