Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-07-20 07:32:20
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Tây nhanh chóng tỉnh , mắt tiêu cự thì vội vàng dậy, miệng lẩm bẩm: “Bùi Thanh, Bùi Thanh…”

“Đã đào !” Hạ Thành nữa truyền đến tin .

Cũng giống khi nãy, một và một bộ xương trắng an táng cùng nơi.

Sở Phi Niên sang, trán Bùi Thanh vết bầm, Bùi Thanh cũng phun một thứ gì đó màu đen, một lát thì hồi phục, khi tỉnh , hành động đầu tiên chính là tìm Dương Tây.

Sau đó phát hiện Dương Tây đang ôm , thở phào nhẹ nhõm, nhưng đúng lúc nhớ gì đó, đẩy Dương Tây , giọng khàn khàn, thúc giục: “Chạy mau! Chạy mau!”

“Nên chạy .” Sở Phi Niên lên, đưa chìa khóa xe cho Hạ Thành : “Đi gọi cô giáo Cát , dẫn mấy bọn họ chạy cùng, đên trấn cũng ngừng , cũng đừng đến đồn cảnh sát, chạy thẳng lên huyện .”

“Vậy cô thì ?” Hạ Thành nhận chìa khóa, khi đào hai sống sờ sờ, hiểu thôn mờ ám.

Sở Phi Niên : “Chưa tìm Tiểu Kha, tìm bé.”

“Ở chỗ nào? Để đào lên!” Hạ Thành vẫn còn sống chôn đất, mặc dù tay bắt đầu run rẩy, nhưng vẫn đưa tay cầm cuốc lên.

Đinh Lan và Nhạc Văn cũng cầm cành cây lên.

Ngược khi Bùi Thanh và Dương Tây thấy Sở Phi Niên bình tĩnh , Dương Tây : “Để cô Sở ở đây một , cô thể cứu và Bùi Thanh , tất nhiên sợ đám , ngược chúng , nếu ở đây , chắc chắn sẽ chôn đó nữa. Không những còn đào thêm mấy nấm mồ nữa.”

“Đi thôi, nếu thì bọn họ đuổi đến đây bây giờ.” Sở Phi Niên .

xong, thôn đang yên tĩnh bỗng nhiên tiếng động, đầu tiên là tiếng chó sủa, đó tiếng hô lớn chạy sang đây.

Sở Phi Niên : “Đi theo sườn núi , đường gặp thì cứ né tránh chạy một mạch.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-144.html.]

Chân tay của Dương Tây và Bùi Thanh vẫn còn cứng, Hạ Thành dứt khoát cõng Dương tây, còn Đinh Lan và Nhạc Văn dìu Bùi Thanh chạy về phía sườn núi.

Sở Phi Niên tại chỗ một lúc, bọn họ thành công chạy thoát khỏi đám đang đuổi đến, nháy mắt cô biến mất tại chỗ.

Đợi đến khi dân trong thôn đuổi đến nghĩa địa, chỉ còn hai nấm mồ đào lên.

“Người chạy mất ?” Thôn trưởng thở hồng hộc, tức giận dậm chân, nét mặt trở nên hung tàn: “Đuổi theo! Hai chôn lâu như c.h.ế.t từ sớm chứ? Đem theo hai thi thể, bọn họ chạy xa , Lão Hắc ? Nói ông lấy xe 3 bánh đuổi theo!”

“Lão Hắc đến, để đến gọi ông .”

“...”

Mấy khác cũng đuổi theo, thôn trưởng cúi đầu về phía nghĩa địa.

Phía nghĩa địa là một ngọn núi cao, nếu núi cuối thôn lên, thể thấy một cái từ đường.

Từ đường xây bằng đá xanh, cửa và sàn nhà cũng xây bằng đá xanh, cửa đặt hai cái ghế lớn bằng đá hình sư tử, phía xa 2 cái vạc bằng đá lớn, trong vạc nước, còn vài lá sen bằng bàn tay, trong nước hình như thứ gì đó, thôn trưởng chạy đến thì tiếng nước chảy.

ông dừng bước, trực tiếp mở cửa từ đường chạy thẳng .

“Bà ơi, bà ở đây ? Xảy chuyện ?” Thôn trưởng hô lớn.

Chạy nửa đường, thông trưởng ngừng bước, khi trong nhà, ông cúi đầu, dám lên , chỉ thở hổn hển : “Hai đào lên , bà ơi, nên gì bây giờ?”

“Tìm thì chôn chúng nữa là .” Giọng khàn khàn truyền từ xuống: “Sau khi bắt mấy thì đưa đến đây.”

“Haiz, , thưa bà.” Thôn trưởng vội vàng đáp lời, dám ngẩng đầu lên, xoay chạy ngoài.

Chờ ông , mái hiên chống gậy xoay trong.

Loading...