“Cảm ơn.” Khương Bình cảm ơn.
Chàng trai gật đầu, ánh mắt như thể rằng “ hiểu mà”.
Chàng trai mặc một bộ quần áo thể thao, giặt đến bạc màu, đôi giày đá bóng chân cũng , màu da lúa mì, lưng hùm vai gấu, hung dữ.
Khu bên phát triển, vô tòa nhà mới xây lên, nhưng trong xe buýt nhiều , Sở Phi Niên sát cửa sổ, cô cảnh vật bên ngoài, một lát phát hiện tin nhắn bên vẫn động tĩnh.
Khi cô về phía Khương Bình, phát hiện đang chuyện với .
Hai phía cô, gì Sở Phi Niên đều rõ.
Mới đầu chỉ về chuyện nhà, dăm ba câu, những gì thể đều phun hết, cuối cùng vẫn quên cảm khái với Khương Bình: “Người em, nếu chúng quen sớm hơn một chút thì bao.”
Anh họ Lỗ, tên là Lỗ Gia Gia, khi còn bé ăn uống đủ chất, gầy gò nhỏ yếu, bắt nạt, bạn bè trêu chọc là “Quá Gia Gia”, còn chế giễu là “Lỗ Giai Giai”. Ý yếu đuối dễ c.h.ế.t sớm.
“ khi đó đánh với nhiều , ở yên chịu trận, thể chịu bắt nạt mãi…” Lỗ Gia Gia uống một ngụm bia: “Sau bố ăn thất bại, nhà nghèo khó, thường xuyên ăn đủ no, nhưng chiều cao tăng trưởng, từ đó về , ai dám bắt nạt nữa.”
Lúc bọn họ trong một quán ăn, Sở Phi Niên ghế nhựa, Lỗ Gia Gia và Khương Bình nhậu nhẹt tâm sự.
Muốn hỏi Sở Phi Niên lưu lạc cùng họ đến bước , cô rõ lắm, lực chú ý của cô đặt bộ điện thoại, khi lấy tinh thần, họ như .
“Haizz, cô em, cô cũng ăn .” Lỗ Gia Gia vẫn quên chào hỏi Sở Phi Niên: “ cô em, vợ chồng trẻ khi gặp chuyện nên cởi mở một chút, nên chịu đựng giận dỗi…”
“Vợ chồng trẻ gì chứ?” Sở Phi Niên ngước mắt lên .
Lỗ Gia Gia hì hì, Sở Phi Niên Khương Bình, thẳng , nhưng ý tứ rõ ràng.
Sở Phi Niên tức đến bật , định gì đó, bất chợt Khương Bình hỏi Lỗ Gia Gia: “Anh một tên Liêu Giác ?”
“Liêu Giác?” Lỗ Gia Gia sửng sốt một chút, men say vơi phân nửa, vịn ghế, dịch gần hỏi: “Sao hỏi chuyện ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-168.html.]
Khương Bình chuyển chủ đề quá nhanh, ngay cả Sở Phi Niên cũng ngây ngẩn cả .
Khương Bình một tiếng : “Vừa khi còn bé bắt nạt, chị gái nhà hàng xóm thường xuyên giúp đánh , chị gái đó họ Liêu đúng ? Vừa một họ Liêu, tuổi tác tựa như mà đề cập đến…”
“À…” Lỗ Gia Gia gật đầu, nhưng trả lời ngay, mà cầm chai bia rót ly, cúi đầu chai rỗng : “Đây là một ngay thẳng, thật chị gái hàng xóm đó cũng gọi là Liêu Giác, nhưng cô c.h.ế.t nhiều năm , do gặp biến thái…”
Lỗ Gia Gia xong chợt im bặt, hốc mắt đỏ, vươn tay lau khóe mắt, giọng trở nên khàn đặc: “ tìm cô nhiều năm, mãi mới tìm , kịp thêm vài câu.”
Có một , khi họ bạn rốt cuộc đó say thật giả vờ say.
“Vậy xem chúng quen cùng một .” Sở Phi Niên chợt .
Lỗ Gia Gia lập tức sang phía cô, mắt ửng đỏ, hung ác, như thể đang trừng mắt với khác.
Sở Phi Niên hề sợ, tiếp tục : “ khi cô gặp biến thái, còn một cô gái nữa, họ Vưu, cô tên gì ?”
“Vưu Điềm Điềm.” Lỗ Gia Gia : “Là một đàn em của cô , còn hung thủ chính là bạn trai của Vưu Điềm Điềm.”
Sau khi thanh toán, Lỗ Gia Gia rời khỏi, Sở Phi Niên mới Khương Bình: “Mục đích của là hả?”
“Ừm?” Khương Bình cô: “ mục đích gì? Đây là mục đích của cô.”
“Biết phận của quỷ họa bì ích gì chứ?” Sở Phi Niên cầm điện thoại xem bản đồ: “Chẳng lẽ tìm ?”
“Vậy thì chắc.” Khương Bình : “Đến nhà họ Vưu thôi.”
Sở Phi Niên từ chối, cái Khương Bình thật phiền phức, chờ đến khi họ tìm địa chỉ đến gõ cửa nhà họ Vưu, là chuyện của hai ngày .
Nhà họ Vưu chỉ một con gái tên Vưu Điềm Điềm, mặc dù gia đình giàu , nhưng là một gia đình bậc trung, bố yêu thương. Từ nhỏ đến lớn Vưu Điềm Điềm chiều chuộng hệt như công chúa. Trong hai mươi mấy năm đời, luôn ngoan ngoãn, cố gắng học tập, khi thuận lợi thi đậu đại học thì gặp tên biến thái.
Sau đó, hai gia đình hủy hoại trong tay tên biến thái .