Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:28:58
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn Vưu Điềm Điềm kéo ông Vưu về phía nhà họ Vưu, đường trở về gặp nào, chờ đến khi cửa nhà, ông Vưu mới lặng lẽ nhẹ nhàng thở , nếu quả như thật gặp , ông thật sự giải thích với về việc của Vưu Điềm Điềm.

mà đúng lúc , khi Vưu Điềm Điềm nhấn chuông cửa, ông Vưu chợt nhớ , Khương đại sư còn đang ở nhà bọn họ.

Vưu Điềm Điềm gì cả, còn đang nhỏ giọng chuyện với ông Vưu: "Bố, chúng gọi mở cửa , khi trông thấy con, chúng sẽ cho bà một niềm vui bất ngờ!"

Mà trong phòng, Khương Bình Vưu phu nhân đang bất an, với bà : "Con gái bà về , mở cửa ."

Vưu phu nhân bất an nắm chặt hai tay, lúc tới cửa bà đột nhiên dừng , đầu về phía Khương Bình, hỏi: "Đại sư Khương, cần để Điềm Điềm đầu thai…"

"Nếu để cô đầu thai, sớm muộn gì cô cũng sẽ oán khí nuốt bộ lý trí, hóa là lệ quỷ, đến lúc đó, mặc kệ là gặp Địa Phủ quỷ sai, là đạo sĩ nhân gian, cô chỉ một kết cục." Sở Phi Niên ngẩng đầu lên , lãnh đạm .

Sắc mặt Vưu phu nhân trắng bệch, cắn răng, xoay mở cánh cửa .

Khi mở cửa , bà trông Vưu Điềm Điềm đang khoác tay ông Vưu, ngây ngẩn cả .

"Mẹ ơi, con về !" Vưu Điềm Điềm nhào về phía bà , ôm chầm lấy bà : "Mẹ, nhớ con ? Nhìn , trông gầy quá, nhớ con nên mới ăn cơm hả? Hay do bố ăn cơm với ?"

Bên tai là giọng nũng nịu của con gái, ánh mắt Vưu phu nhân dần dần mơ hồ, hoảng hốt, bà thậm chí quên mất lưng còn Khương Bình và Sở Phi Niên, cũng quên nhiều chuyện phát sinh mấy năm nay, hình như trở về thời điểm Vưu Điềm Điềm còn sống.

Khi đó mỗi Vưu Điềm Điềm từ trường học về đều sẽ hỏi , cảnh tượng như từng xuất hiện ở nhà họ vô .

"Em" Vưu phu nhân há to miệng, bà nghẹn ngào bối rối ông Vưu: “Em đang mơ đúng ?”

ông Vưu chuyện, chỉ lo lắng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-171.html.]

Khi chạm ánh mắt ông Vuu, thì bà Vưu lấy tinh thần, bà nắm tay Vưu Điềm Điềm, tay cô lạnh toát, nhiệt độ. Thậm chí bà còn đặt tay lên n.g.ự.c Vưu Điềm Điềm, nhưng vẫn cảm nhận nhịp tim đập.

“Điềm Điềm, con…” Bà Vưu lo lắng , thôi.

Vưu Điềm Điềm chỉ : "Mẹ, gì thế? Mẹ cũng đừng nhiều nghĩ, coi như con chỉ mới xa về nhà một chuyến ? Sau một nhà ba chúng hãy sống thật .”

Vưu phu nhân còn kịp chuyện, thì giọng trào phúng của Sở Phi Niên vang lên: “Đi ngoài một chuyến tiện thể g.i.ế.c mấy ? Cô một nhà ba các cô sống thật , nghĩ đến gia đình của những cô giết, họ sẽ sống ?”

“Cái… cái gì?” Hai vợ chồng ông bà Vưu Sở Phi Niên , sắc mặt trắng bệch, Vưu Điềm Điềm Sở Phi Niên, hình như chấp nhận chuyện Vưu Điềm Điềm g.i.ế.c .

Mà Vưu Điềm Điềm, khoảnh khắc cô thấy Sở Phi Niên xoay bỏ chạy. cửa nhà đóng , cửa dán một tấm bùa xiêu xiêu vẹo vẹo, như thể một đứa trẻ nghịch ngợm vẽ .

Vưu Điềm Điềm để ở trong lòng, cô từng thấy nhiều lá bùa, nhưng thật sự chẳng cả, cô giả vờ ngây thơ Sở Phi Niên: “Cô gì thế? hiểu? Cô là ai ? Sao cô ở trong nhà ?”

“Mẹ ơi, bọn họ là ai ?” Vưu Điềm Điềm xoay hỏi Vưu phu nhân.

Vưu phu nhân vẫn còn kinh ngạc bởi lời của Sở Phi Niên, sững sờ Vưu Điềm Điềm, mắt đỏ bừng hỏi cô : “Điềm Điềm, con… con…”

há miệng như thốt nên lời.

“Vưu Điềm Điềm, những năm qua cô và Liệu Giác g.i.ế.c bao nhiêu , trong lòng hai tự hiểu rõ.” Sở Phi Niên , cô nhíu mày Vưu Điềm Điềm, nghiệp hỏa đầu ngón tay rục rịch: “Lớp da cô là của ai?”

Cả Vưu Điềm Điềm và Liệu Giác đều là quỷ họa bì, da của chính . Dù là lớp da Liệu Giác xé rách trong biệt thự ven hồ đó, lớp da Vưu Điềm Điềm đang khoác lúc , tất cả đều lột từ khác.

“Cô bậy bạ gì ? Mẹ, điên từ đến? Sao để như nhà chúng ? Mau đuổi họ ! Nếu con sẽ báo cảnh sát!” Vưu Điềm Điềm nắm c.h.ặ.t t.a.y Vưu phu nhân, kích động hét lên.

Khương Bình vốn đang nghịch điện thoại, ngẩng đầu với cô , còn lắc lắc điện thoại: “Không cần phiền phức, báo cảnh sát .”

Loading...