Sở Phi Niên cũng sửng sốt một chút: “Anh báo cảnh sát gì? Báo cảnh sát bắt quỷ ?”
“Ai cảnh sát thể bắt quỷ? Vừa cô cũng đang trong danh sách truy nã...” Khương Bình .
Sở Phi Niên điện thoại của , phát hiện đó là một nhóm chat WeChat, tên nhóm là “Nhóm nghiệp vụ”. Cô ai đăng gì lên đó, bên một loạt đều là trả lời “Nhận ”, còn gửi biểu tượng cảm xúc “Đang hối hả chạy tới”.
Cô phát hiện trong những trả lời tin nhắn, hình như còn quen.
“Đại sư Dương ... là đại sư Dương mà ?” Sở Phi Niên chỉ đại sư Dương ảnh đại diện là một thanh kiếm gỗ đào, hỏi.
Khương Bình gật đầu: “Khả năng cao là .”
Ngay lúc Sở Phi Niên và Khương Bình đang thảo luận nhóm nghiệp vụ rốt cuộc là nhóm gì, Vưu Điềm Điềm đối diện dường như Sở Phi Niên nhận cô . Lợi dụng lúc hai còn đang chuyện, cô đầu chạy về phía cửa.
Phía cánh cửa vẫn còn dán lá bùa .
Cả Sở Phi Niên và Khương Bình đều phản ứng, lo lắng về việc Vưu Điềm Điềm bỏ trốn.
“Điềm Điềm!” Vưu phu nhân vô thức ngăn Vưu Điềm Điềm , thì thấy Vưu Điềm Điềm đưa tay mở cửa, trong nháy mắt lá bùa cửa b.ắ.n một tia sáng đỏ, bay thẳng giữa trán Vưu Điềm Điềm.
Vưu Điềm Điềm cảm nhận sự uy h.i.ế.p từ luồng sáng , xoay né tránh.
Cuối cùng Sở Phi Niên cũng ngẩng đầu sang, thấy Vưu Điềm Điềm ánh sáng đỏ đuổi theo khắp phòng, còn kích hoạt thêm nhiều bùa chú khác, cô : “Anh đừng g.i.ế.c c.h.ế.t cô đấy.”
ông Vưu thấy câu của cô, đột nhiên đầu : “Cái... cái gì?”
“Đại sư, chúng rõ mà? Chỉ nhờ ngài giúp siêu độ cho Điềm Điềm nhà , chứ để ngài tới hại con bé!” Ông Vưu chạy tới, vẻ mặt lo lắng và hối hận.
Dường như bắt đầu hối hận vì mời Khương Bình về nhà.
Khương Bình để tâm, mặt vẫn giữ nụ ôn hòa: “Ông Vưu yên tâm, sẽ g.i.ế.c cô , chỉ đưa cô xuống địa phủ, nên thế nào, địa phủ tự nhiên chừng mực.”
Vưu Điềm Điềm g.i.ế.c quá nhiều , bình an chuyển thế đầu thai chắc chắn là thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-172.html.]
Sở Phi Niên đôi vợ chồng , điều .
Còn Vưu Điềm Điềm tuy chạy nhanh, nhưng căn phòng dù cũng chỉ chừng , cô thể tránh khỏi ánh sáng bùa chú thương. Chỉ vài va chạm, lớp da cô xuất hiện mấy vết cháy đen.
“Bố! Mẹ! Con vất vả, chịu bao nhiêu khổ cực, quỷ bắt nạt, còn bọn họ truy sát, tất cả đều là vì thể trở về mãi mãi ở bên hai , mà hai đối xử với con như ? Muốn con hồn phi phách tán ? Mẹ!” Vưu Điềm Điềm hét lên với Vưu phu nhân, hai mắt chảy huyết lệ.
Lớp da mặt cô ánh sáng bùa chú thiêu rụi một mảng, chỗ đó đen xì, thấy thịt bên trong, chỉ thấy bên trong sương đen giãy giụa, cắn xé lẫn , thỉnh thoảng còn thò một cái xúc tu.
Nhìn đáng sợ.
Vưu phu nhân thấy, chỉ cảm thấy đó là con gái của , là Điềm Điềm của .
“Đại sư! cầu xin ngài! cầu xin ngài, hãy tha cho Điềm Điềm , mặc kệ con bé , chúng cần đưa con bé đầu thai, cũng cần đưa con bé xuống địa phủ, con bé cũng ở bên chúng , là đủ ...” Vưu phu nhân ôm n.g.ự.c thở nổi.
Ông Vưu đưa tay đỡ bà , há miệng gì đó, nhưng cuối cùng cũng , chỉ Sở Phi Niên và Khương Bình với ánh mắt cầu xin.
Nụ mặt Khương Bình đổi, lắc đầu: “E là , trừ khi, cô tung tích của Liệu Giác, hoặc...”
Anh dừng , về phía Sở Phi Niên.
“Cơ thể của ở ?” Sở Phi Niên hỏi Vưu Điềm Điềm.
“ .” Vưu Điềm Điềm : “Là Liệu Giác xử lý, là cô dẫn tới núi Hoành Đỉnh, những đó gì, cũng bọn họ mang cơ thể của cô !”
Sở Phi Niên lên tiếng.
Khương Bình cũng để phù quang dừng .
Vưu Điềm Điềm lúc đầu còn lóc kể khổ với Vưu phu nhân, đó thấy Vưu phu nhân đến mức sắp vững cũng thể khiến Khương Bình dừng tay, cô bắt đầu mắng chửi: “Tên đạo sĩ thối tha ! Người bên cạnh cũng là quỷ! Cô ! Anh giúp một con quỷ đối phó với một con quỷ khác, sợ khác ?”
Mắng vài câu, cô thực sự chạy nổi nữa, lớp da thiêu rách nát, bắt đầu lộ hình dạng thật của .
Mà những tia sáng bùa chú nếu như đụng cô , thiêu đốt chính là bản thể của cô .