Nghe thấy lời cô , lòng Úc Tinh Hà thắt , thấy sợ.
Anh Sở Phi Niên trải qua những gì trong trận pháp, nhưng nghĩ đây là thứ cất giấu trong lòng cô, chắc chắn cũng là thứ thể tùy tiện , vì kìm nén suy nghĩ .
Ai ngờ, hỏi, Khương Bình theo phía trực tiếp hỏi: "Vậy rốt cuộc cô thấy gì bên trong?"
Sở Phi Niên dừng , trầm mặc.
Khi Úc Tinh Hà tưởng rằng cô sẽ , cô : "Nói thì dài dòng lắm..."
"Vậy thì ngắn gọn thôi." Khương Bình .
Úc Tinh Hà liếc , Khương Bình , chẳng lẽ ?
Bị vạch trần suy nghĩ, Úc Tinh Hà thu hồi tầm mắt, gì nữa.
Trong lúc chuyện, bọn họ đến chỗ ăn cơm, Sở Phi Niên bước nhanh hơn, đại sảnh, tiến thẳng đến những món ăn tỏa hương thơm, ném tất cả những chuyện khác đầu.
Những lục tục phía đều hẹn mà cùng về phía Sở Phi Niên, kinh ngạc cũng tò mò, nhưng ai đến gần.
Chỉ Lỗ đại sư tới, nhưng là đến tìm Dương đại sư: "Trước đó ông kiếm gỗ đào của ông hỏng, cho xem thử? xem thử thể sửa chữa cho ông ."
"Thật cần sửa nó." Dương đại sư , lấy kiếm đào , đưa cho Lỗ đại sư, : " cảm thấy bây giờ dùng nó thuận tay."
Thực tế còn thuận tay hơn .
Dương đại sư liếc Sở Phi Niên, điều còn cảm ơn Sở Phi Niên.
Lỗ đại sư cầm lấy xem xét, mặt giấu nổi vẻ kinh ngạc: "Kiếm gỗ đào của ông ?"
Trong lúc hai chuyện, một nhà họ Hoa từ bên ngoài , ánh mắt lướt qua những trong đại sảnh, khi ngang qua Sở Phi Niên, nhanh chóng lướt qua, căn bản dám dừng .
"Ông cụ nhà mời các vị tiền bối đến hậu sơn một chuyến." Người nọ chắp tay .
Mọi trong đại sảnh , ai khởi xướng , đột nhiên về phía Sở Phi Niên, từng một đều sang.
Sở Phi Niên ăn no nê, đang dài ghế sô pha biến thành kẻ lười biếng, phát hiện những đối diện đều đang , cô sang, hỏi: "Nhìn gì?"
"Có đến hậu sơn xem thử ?" Dương đại sư khẽ ho một tiếng, lên tiếng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-204.html.]
"Không , xuống núi ." Sở Phi Niên , Úc Tinh Hà: "Anh lái xe đến ?"
Úc Tinh Hà lắc đầu.
Anh xuống máy bay xe của nhà họ Hoa đến đón, trong thời gian , di chuyển bằng xe của nhà họ Hoa.
Sở Phi Niên về phía Khương Việt, Khương Việt đề nghị: "Hay là ở thêm vài ngày nữa?"
Sở Phi Niên nghĩ đến việc Khương Việt đến đây là nhiệm vụ, nhiệm vụ thành, bây giờ thể rời , còn xe của nhà họ Hoa...
Sở Phi Niên về phía nhà họ Hoa, nọ né tránh ánh mắt của cô, căn bản dám thẳng cô.
"Dù ở đây cũng ăn uống, ở thêm vài ngày coi như là nghỉ mát." Dương đại sư cũng khuyên nhủ cô: "Cô vội vàng rời như , chẳng lẽ bận gì ?"
"Ở đây mạng." Sở Phi Niên .
Nơi đương nhiên , ăn uống, nhưng mạng, chỉ điểm thôi cũng khiến Sở Phi Niên thể ở .
"Phòng mạng! thể nhường phòng cho cô!" Chàng trai la bàn nứt lúc lên tiếng.
Cậu lên tiếng, lập tức nhận ít ánh mắt tán thưởng.
"Vậy ." Đã mạng, Sở Phi Niên cũng ngại ở thêm vài ngày nữa.
Không cô ảo giác , luôn cảm thấy khi cô đồng ý ở thêm vài ngày, nhiều dường như thở phào nhẹ nhõm.
Chờ ăn uống gần xong, lượt dậy về hướng nhà họ Hoa chỉ dẫn.
Sở Phi Niên cầm hồ lô, lấy lão tổ nhà họ Hoa , hỏi bà : "Sau núi nhà họ Hoa các gì thế?"
Lần nhà họ Hoa gửi thiệp mời rộng rãi, mời các đại sư khắp nơi cả nước đến nhà họ Hoa, rõ đến đây là vì chuyện gì.
Tối hôm qua xảy chuyện như , sáng nay nhà họ Hoa mời bọn họ đến núi.
Lão tổ nhà họ Hoa từ tối hôm qua khi Sở Phi Niên , vì bà là hồn phách con nên thể chiếm giữ cơ thể của Sở Phi Niên, rơi trạng thái tự kỷ, lúc vẫn mím chặt miệng, mặc cho Sở Phi Niên hỏi cũng hé răng nửa lời.
"Không ? Vậy giữ bà cũng vô dụng." Sở Phi Niên hừ một tiếng, bàn tay bắt đầu siết chặt.
Lão tổ nhà họ Hoa thấy cô tay, chịu nổi, lên tiếng: "Đó là một khu mộ, tổ tiên các đời của nhà họ Hoa đều chôn cất ở đó."