Cô gái sững sờ, vô thức giải thích rằng thứ trong chiếc túi quà nhỏ mới là quà.
Sở Phi Niên cúi xuống nắm lấy tay cô kéo nhẹ sang một bên, nhỏ giọng : “Chúc em sinh nhật vui vẻ.”
Cô gái mặt trông còn khá trẻ, lẽ học sinh, quần áo giày dép mặc đều giặt sạch sẽ, nhưng ngón tay của cô gái nhiều vết thương, thậm chí thể là thô ráp.
Đợi đến khi cô gái hồn, trong tay cô vẫn cầm một bát takoyaki, còn Sở Phi Niên tiếp tục bận rộn.
Cảnh Sở Phi Niên lấy quả bóng bay hình gấu trúc lọt mắt những khác, còn mơ hồ hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng trải qua nhiều chuyện trong xã hội, hoặc bản vốn thấu chuyện, thì hiểu đại khái.
Vì , trong nhóm hâm mộ, nhanh gửi tin nhắn, nhắc nhở những hâm mộ khác đừng tặng quà quá đắt tiền, Niên Niên sẽ nhận.
Có tạm thời tìm kiếm món quà thế , cũng tin.
ngoại lệ, những món quà đắt tiền đưa đến, Sở Phi Niên đều nhận.
“ vứt bao bì , chỉ dùng một chiếc túi giấy nhỏ giá một tệ rưỡi để đựng, kiểu rõ ràng là loại bao bì ở cửa hàng văn phòng phẩm cổng trường tiểu học, mà Niên Niên cũng nhận, cô mà nhỉ?” Trong nhóm hâm mộ kinh ngạc.
Tuy nhiên, đối với những hâm mộ, đây nhất định là một bí ẩn lời giải.
Gần 11 giờ, xếp hàng xe đẩy ít , phần lớn là du khách đến chơi thật, những hâm mộ khi ăn takoyaki cũng vây quanh, mà đến những nơi khác trong công viên giải trí để chơi.
“Niên Niên, khi nào chị việc ở nhà ma?” Có hỏi.
Sở Phi Niên : “Ngày mai.”
“Tuyệt quá, ngày mai em sẽ đến nữa!” Ngay lập tức vài hâm mộ phấn khích bày tỏ.
Vừa ngày mai là Chủ nhật, họ vẫn thời gian.
Sở Phi Niên chỉ , gì thêm.
Làm xong phần takoyaki cuối cùng, Sở Phi Niên dọn dẹp đồ đạc, Hồ Nhàn chạy mua khoai lang nướng, Sở Phi Niên bèn cạnh đài phun nước, trực tiếp mở những món ăn do fan hâm mộ tặng , coi như bữa trưa giải quyết luôn.
Lúc vẫn còn ít fan hâm mộ rời , thấy thì hào hứng livestream trong nhóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-237.html.]
[Nhìn Niên Niên ăn vui quá mất.]
[Nói thật, bạn trai bao giờ ăn bánh ngọt một cách ngon lành như , tên khốn nạn, quả nhiên Niên Niên với nhất…]
[...]
Hồ Nhàn mua khoai lang và bắp nướng trở , còn đang bốc khói nghi ngút.
"Đại nhân, nướng đến chảy mật , ngọt lắm." Hồ Nhàn thở hổn hển, bẻ khoai lang , thổi phù phù vài cái cắn một miếng: "Mùa đông ăn khoai lang nướng thật hạnh phúc."
"Hạnh phúc hơn cả ăn gà nướng ?" Sở Phi Niên thu dọn đồ đạc, hỏi.
Hồ Nhàn thể gật đầu cũng thể lắc đầu, cô nhăn mặt, thể đưa lựa chọn giữa hai thứ .
"Ôi? Đại nhân, ngài ? mua khoai lang nướng cho ngài mà." Hồ Nhàn thấy Sở Phi Niên dậy rời , vội vàng lên tiếng hỏi.
Sở Phi Niên ngoài, : "Cô ăn , no ."
Phần lớn fans hâm mộ trở về, nhưng vẫn còn hơn mười , thấy Sở Phi Niên dậy, họ cũng tò mò, vốn định theo, nhưng cảm thấy cứ theo như , Hồ Nhàn vẫn còn ở đó, nên đều ở chỗ cũ.
Sở Phi Niên tìm thấy cô gái bán bóng bay hình gấu trúc ở quảng trường công viên giải trí.
Cô gái đang việc trong cửa hàng, thấy cô bước thì mắt sáng lên, nhưng ngay đó nghĩ đến điều gì đó, xoay trốn tránh.
"Xin chào." Sở Phi Niên menu đồ uống ngọt, : " cái ..."
Cô gọi ít đồ uống nóng, như thể quên mất chuyện buổi sáng.
Cô gái nên vui nên buồn, cô đưa tờ đơn in cho Sở Phi Niên: "Quý khách vui lòng chờ một chút, nếu cần giao hàng, thể để địa chỉ, khi xong, chúng sẽ nhân viên giúp giao đến."
Sở Phi Niên gọi lượng ít, mười mấy ly, cô gái đoán lẽ gọi cho fans hâm mộ còn ở công viên giải trí, ghen tị, cảm thấy khó chịu.
Cửa hàng đồ ngọt chia thành hai khu vực, một bên là khu đồ uống, một bên là bánh mì, bánh ngọt. Sở Phi Niên cầm hóa đơn đến quầy bánh ngọt bên cạnh, cuối cùng cầm hóa đơn đến khu vực ở cửa để thanh toán, còn để địa chỉ.
Chờ Sở Phi Niên , cô gái thu hồi tầm mắt, giấu sự thất vọng của , thu dọn tâm trạng, mặt lộ nụ , chào đón vị khách tiếp theo với nụ rạng rỡ: "Xin chào, quý khách uống gì?"