Bên ngoài mặc một chiếc áo khoác len Kashmir dài, nhưng bên trong chỉ một chiếc áo sơ mi, cúc áo cởi , chụp hình ngoài gió lạnh, Sở Phi Niên thôi thấy lạnh.
Bây giờ trong sưởi ấm, một lát nữa sẽ ngoài chụp tiếp.
Sở Phi Niên nhận lấy ly nước nóng, uống mà đưa tới bên miệng : "Môi tím luôn ."
Úc Tinh Hà ngẩn cô một chút, vội vàng đưa tay nhận ly nước, uống một cạn sạch, may mà nước trong bình giữ nhiệt nước sôi. là do gió thổi ngoài trời vì lý do gì khác mà tai đỏ bừng.
"À thì..." Úc Tinh Hà : "Hồ Nhàn cùng cô ?"
"Không." Sở Phi Niên lắc đầu: "Nếu cô cùng thì sẽ tàng hình mặt ."
Đều là quen, cần thiết.
Nghe cô , Úc Tinh Hà sững sờ một chút, đó sắc mặt tái : "Vậy phụ nữ nãy cùng cô ở bên là ai?"
"Ai?" Sở Phi Niên nhướn mày.
"Một phụ nữ cao bằng Hồ Nhàn, mặc váy đỏ, cạnh cô." Úc Tinh Hà khoa tay múa chân, nhưng khi thấy nét mặt của Phi Niên, lập tức im bặt.
Sở Phi Niên lừa , cô rõ ràng một .
Úc Tinh Hà nhầm, bởi vì nãy khi Sở Phi Niên ở khu vực cỏ dài, bên cạnh quả thật một phụ nữ, nhưng cách quá xa, nhiều nhân viên thấy rõ mặt phụ nữ đó.
Úc Tinh Hà : "Trời lạnh như , cô chỉ mặc một chiếc váy đỏ, tưởng là Hồ Nhàn, dù cô cũng sợ lạnh."
Sở Phi Niên cúi đầu chân , cổ chân cô dấu vết gì: "Gió lớn quá, thổi khiến chóng mặt, nhưng nơi chắc chắn thứ gì đó, tìm thấy thì thôi, dù bên Hồ Cưu Hồ Nhàn theo dõi, đến lúc đó bắt rùa trong hũ cũng giống ."
Lý do Hồ Nhàn chiều nay cùng, vì Sở Phi Niên cô âm thầm theo Hồ Cưu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-252.html.]
Úc Tinh Hà nhanh chóng xuống xe, chụp nốt phần còn .
Lúc họ thu dọn đồ đạc chuẩn rời thì bên phụ trách trang phục đạo cụ xảy vấn đề.
"Ai nhét đây?" Trợ lý trang phục cầm một chiếc váy đỏ tay, lên tiếng hỏi.
Gió thổi qua, mùi m.á.u tanh tỏa , Sở Phi Niên ngửi thấy mùi m.á.u tanh trong khí, còn kịp lên tiếng, Úc Tinh Hà bên cạnh nắm lấy tay cô, hạ giọng : "Hình như là của phụ nữ đó."
Ngay lúc , nhân viên lúc hét lên gọi Sở Phi Niên cũng lên tiếng: "Hình như gặp, đó là ai mặc chiếc váy , cùng với cô Sở ở bên , cô Sở chắc là cô là ai chứ?"
Mí mắt Sở Phi Niên giật giật, đáp một tiếng, : "Đưa , mang trả cho cô ."
Váy đỏ nhận, những khác gì thêm, tìm một cái túi đựng đưa cho Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên cầm lên xe, những khác cũng nhanh chóng thu dọn xong, khi Hạ Chiêu chào tạm biệt những đó lập tức Tiểu Cao lái xe rời .
Trong xe bật điều hòa, nhiệt độ cao hơn bên ngoài, dần dần, trong xe tỏa một mùi kỳ lạ, Hạ Chiêu đưa tay cầm lấy lọ nước hoa mà Tiểu Cao đặt xe, hỏi: "Tiểu Cao, lọ nước hoa hết hạn ? Sao mùi khó ngửi thế?"
"Không thể nào?" Tiểu Cao lái xe nội thành, : "Lọ nước hoa em mới cách đây mấy hôm, hạn sử dụng vẫn còn mới, nếu thật sự hỏng thì mang ..."
Cô còn dứt lời, ánh mắt vô tình kính chiếu hậu, 15 phút , chiếc xe vốn đang chạy bon bon đường bỗng nhiên lạng lách, dọa những chiếc xe phía giật nảy .
Không lâu , xe dừng bên đường, Úc Tinh Hà đeo khẩu trang, Hạ Chiêu cùng Tiểu Cao xuống xe phối hợp điều tra với cảnh sát giao thông, sắc mặt Tiểu Cao trắng bệch, trong đầu là hình ảnh phụ nữ thấy trong kính chiếu hậu, nhưng thể cho cảnh sát , chỉ thể phối hợp các bài kiểm tra nồng độ cồn,...
Xác định Tiểu Cao uống rượu, cảnh sát giao thông kiểm tra camera hành trình, đang giáo huấn thì Sở Phi Niên bỗng nhiên thò đầu từ trong xe, tay cầm một chiếc túi giấy, cô lắc lắc túi giấy, với cảnh sát: "Cảnh sát, báo án."
"Báo án gì?" Hạ Chiêu và Tiểu Cao đồng loạt đầu cô.
Nét mặt Sở Phi Niên đổi: "Án mạng."