"Bà xã..." Người đàn ông chỉ cho rằng bà ảo giác, lo lắng xót xa, đang định gì đó thì điện thoại di động đặt bên cạnh ông reo lên.
Nhìn dòng chữ chú thích gọi đến, tay ông run run, vội vàng cầm điện thoại lên máy: "Alo? Cảnh sát Chu? Có tin tức của Gia Nghi đúng ?"
Đầu dây bên , cảnh sát Chu ngập ngừng một lát, chỉ : "Ông Cát, bây giờ ông tiện đến đồn cảnh sát một chuyến ?"
Cát Gia Nghi vốn trong danh sách mất tích, việc xác nhận danh tính của cô khó.
Sau khi xác nhận phần lớn mảnh t.h.i t.h.ể trong vali là của Cát Gia Nghi, cảnh sát Chu, phụ trách vụ án mất tích của Cát Gia Nghi lúc , liên lạc với bố cô .
Lúc trời tối, Sở Phi Niên về nhà tắm rửa xong vật giường, lười nhác động đậy.
Trong đầu cô hỗn loạn, nhớ nhiều chuyện.
Nghĩ mãi, nghĩ mãi, cô nhớ đến kịch bản của Chiêm Vũ, bèn mở mắt lấy điện thoại, mở file kịch bản, một câu chuyện chi tiết dần dần hiện mắt cô.
Đó là một dãy núi trùng điệp, giữa những ngọn núi, chân một ngọn núi nào đó một cái thôn, nhân vật nam thứ do Đoàn Thiếu Dương thủ vai, chính xác hơn là nam phản diện 1, chính là của ngôi làng đó.
Còn nhân vật mà Sở Phi Niên đóng, là Sơn Thần của ngọn núi đó, Úc Tinh Hà đóng một lúc hai vai, trong đoạn Sở Phi Niên đóng vai Sơn Thần, đóng cái cây bên cạnh miếu Sơn Thần.
Cái cây già , nhưng là cây sống lâu nhất ngọn núi , thể từ khi ngọn núi tồn tại, nó ở đây.
Ngay cả Sơn Thần, cũng xuất hiện nó.
Lúc Sở Phi Niên đang xem kịch bản.
Hồ Cưu cũng tắm rửa xong, chuẩn ngủ. Chuyện cùng Sở Phi Niên và những khác ăn cơm hôm nay, hề kể với ai, ngay cả chuyện Sở Phi Niên nhận đóng phim, tuy phấn khích, thích cuối cùng cũng tác phẩm.
khắc chế sự phấn khích đó trong lòng, lung tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-255.html.]
Cậu che miệng ngáp một cái, đây giờ , còn chơi game mới ngủ, nhưng dạo tinh thần ngày càng kém, chơi game nữa, buồn ngủ từ sớm.
Phòng của Hồ Cưu một cửa sổ sát đất lớn, ngay cạnh giường , lúc rèm cửa kéo kín, bên ngoài ánh sáng lờ mờ xuyên qua rèm cửa, nhưng chói mắt ảnh hưởng đến giấc ngủ.
Thế nhưng dần dần, rèm cửa xuất hiện một cái bóng, thoạt giống như bóng cây in lên cửa sổ, nhưng Hồ Cưu sống ở tầng mười mấy.
Cái bóng dần dần di chuyển xuống , chầm chầm xuất hiện bên cạnh giường Hồ Cưu, bóng đó trông lùn và béo, mơ hồ lộ hình dáng của một đàn ông.
"Hề hề hề..." Tiếng khiến nổi da gà vang lên trong bóng tối, cái bóng lùn béo cúi dần dần tiến gần Hồ Cưu đang giường.
"Thơm thật đấy~" Giọng của đàn ông vang lên, còn động tác hít hà, nhưng ngay đó, sắc mặt đột nhiên đổi.
"Ọe!" Cái bóng đột ngột đầu sang một bên, nôn ọe, nôn gì, chỉ là nôn khan ngừng, hận thể nôn hết cả nội tạng trong bụng ngoài.
Cái bóng cúi bên cạnh giường, bỗng nhiên, khóe mắt thấy bên cạnh xuất hiện thêm một đôi chân.
Đôi chân đó còn một đôi giày cao gót, trông , đôi tất lưới kỳ lạ, như thể là lông.
Cái bóng vội vàng đầu , vặn đối diện với một khuôn mặt phụ nữ đầy lông màu đỏ.
"Aaa! Thứ gì ?" Cậu sợ hãi hét lên một tiếng, lùi về phía mấy mét, áp sát tường.
Hồ Nhàn hú hét về phía toe toét, lộ hàm răng sắc nhọn, hai cái đuôi cáo lưng chầm chậm lắc lư: "Cậu đoán xem?"
"Hồ ly... hồ ly?" Nam quỷ cuối cùng cũng , thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Cô cũng nhắm đàn ông ? Vậy , đến , chiếm ưu thế cũng vấn đề gì chứ? Bây giờ phần còn ..."
"Gì cơ?" Khuôn mặt cáo đột nhiên áp sát mặt .
Nam quỷ sợ hãi cố gắng lùi về , nhưng rõ ràng đêm qua còn thể xuyên qua tường một cách dễ dàng, hôm nay dù lùi như thế nào, bức tường thể xuyên qua .