“Chuyện nhỏ mà.” Hồ Nhàn thản nhiên đáp, thu móng vuốt , cầm một chai bia lên uống.
Những khác cũng khách sáo, dù bia cũng đủ, chẳng ai dùng đến ly, mỗi một chai, cụng chai một cái cùng uống.
Sở Phi Niên thích mùi vị của bia lắm, chỉ uống vài ngụm lấy sữa tươi.
Úc Tinh Hà cầm chai bia cô uống dở sang chỗ .
Trên TV đang phát chương trình tiệc cuối năm, những gương mặt quen thuộc lượt xuất hiện. Lẽ Úc Tinh Hà và Triệu Mịch cũng tham gia chương trình, nhưng vì Úc Tinh Hà đón Tết cùng Sở Phi Niên nên nhờ Hạ Chiêu tìm lý do từ chối.
Chương trình mời Triệu Mịch nên tham gia.
“Chờ… chờ khi nào hai … kết hôn…” Đoàn Thiếu Dương kéo Úc Tinh Hà, nấc cụt : “Nhất định… cho phụ rể đấy…”
“Được.” Rõ ràng Úc Tinh Hà cũng say, nhưng khi đáp lời Đoàn Thiếu Dương, vẫn về phía Sở Phi Niên, thậm chí còn hất tay Đoàn Thiếu Dương đang khoác vai , bệt xuống thảm nhích gần Sở Phi Niên: “Phi Niên…”
Trong những mặt, chỉ Sở Phi Niên say. Cô ăn no, đang cầm ly sữa chua múc từng thìa, xem TV coi như thấy đám say bí tỉ ngã trái ngã , hề ảnh hưởng.
Cho đến khi một luồng men phả mặt, Úc Tinh Hà buông chai bia trong tay , đưa tay ôm lấy cô. Chưa dừng ở đó, còn dụi dụi cổ cô: “Phi Niên…”
“Ừm.” Sở Phi Niên đáp một tiếng, múc một thìa sữa chua đưa tới bên miệng : “Há miệng nào.”
“A…” Úc Tinh Hà ngoan ngoãn há miệng.
Sở Phi Niên đút sữa chua miệng .
Ly sữa chua cả miếng đào vàng to, Sở Phi Niên mới chỉ ăn một lúc. Sau khi Úc Tinh Hà nhích gần, hai cứ thế chia ăn hết ly sữa chua.
Ăn xong, Sở Phi Niên nghiêng định vứt ly sữa chua thùng rác cách đó xa.
Úc Tinh Hà vẫn ôm chặt lấy cô buông, cô động đậy là cũng di chuyển theo.
Sở Phi Niên liếc cách, cũng may vẫn vứt , nhưng khi cô vứt thì một ít sữa chua còn dính ở thành hộp văng ngoài. Cô suy nghĩ một chút đặt hộp sữa chua lên bàn gần đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-285.html.]
Tiệc cuối năm gần kết thúc, cửa sổ sát đất ở phòng khách đối diện quảng trường, nơi sẽ b.ắ.n pháo hoa thời khắc giao thừa.
Khi MC bắt đầu đếm ngược, Sở Phi Niên đầu về phía cửa sổ, cô với Úc Tinh Hà: “Mau kìa, sắp b.ắ.n pháo hoa .”
Cùng với tiếng đếm ngược của MC kết thúc, tiếng chuông giao thừa vang lên, năm mới đến. Pháo hoa bắt đầu nở rộ quảng trường, ánh sáng rực rỡ hắt tận nơi .
lúc , những đang say ngủ bỗng đồng loạt tỉnh giấc, cùng hô to: “Chúc mừng năm mới!”
Hò hét xong, cả đám gục xuống ngủ tiếp.
Hồ Nhàn vô thức về phía Sở Phi Niên, ban nãy bên đó động tĩnh gì, nhưng khi cô nàng sang thì bắt gặp một cảnh tượng khiến cô lập tức hóa thành hồ ly, vùi mặt hai chân .
“Lông xù… đuôi to…” Triệu Mịch mơ màng thấy chiếc đuôi xuất hiện mặt, đưa tay kéo hồ ly lòng ôm, đó hài lòng ngủ tiếp.
Sở Phi Niên vốn đang ngắm pháo hoa ngoài cửa sổ, nhưng chỉ liếc mắt một cái, tầm của cô Úc Tinh Hà che khuất hơn phân nửa. Người vốn đang dụi đầu cổ cô, lúc pháo hoa nở rộ cũng ngẩng đầu lên, áp môi lên môi cô.
Hơi thở của phảng phất mùi đào quyện với chút men…
…
Sáng hôm , đều ngủ dậy muộn, trừ Sở Phi Niên.
Và ngoại trừ Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà, những khác khi tỉnh dậy đều mệt mỏi vì di chứng say. Họ vẫn thảm, mái tóc rối bù, đôi mắt vô hồn. Triệu Mịch thì nhổm dậy với một miệng đầy lông hồ ly, đau đớn hạnh phúc.
“Sáng nay ăn gì?” Sở Phi Niên bóc hạt thông sang hỏi .
Đoàn Thiếu Dương đưa tay gãi đầu, ngây thơ hỏi: “Cô nấu ?”
“Gọi đồ ăn ngoài .” Sở Phi Niên : “Mọi gì thì gọi đại đấy.”
“Để nấu cho.” Triệu Mịch dậy, che miệng ngáp một cái, “Mùng một Tết mà ăn đồ ăn ngoài thì còn thể thống gì nữa…”
Thế là những hôm qua bận rộn trong bếp tiếp tục rửa mặt cùng bếp.