Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà chụp chung một bức ảnh với nhóm thiếu niên ở đây, đó chụp thêm một tấm bức tường graffiti.
Sở Phi Niên thậm chí còn thử chơi parkour một , khá là kích thích.
Ở chỗ nấn ná khá lâu, hai tiếc nuối về, nếu phim nhắc nhở thời gian, lẽ họ còn chơi tiếp.
"Hơn 11 giờ ." Quay phim .
Sở Phi Niên lấy điện thoại xem, phim điện thoại của cô, Úc Tinh Hà bên cạnh nhanh tay lẹ mắt ôm chầm lấy Sở Phi Niên, đồng thời che cả màn hình điện thoại: "Muốn xem trộm kế hoạch của chúng ? Không cửa !"
Mọi chọc .
Sở Phi Niên vỗ vai , hiệu buông cô , : "Chúng chụp hai tấm ảnh , vội, giờ ăn cơm , em đói ."
"Hay cùng ăn một bữa ?" Chàng trai cho Úc Tinh Hà mượn ván trượt lúc nãy sờ mái tóc húi cua của , ngượng ngùng đề nghị.
Những khác cũng gật đầu phụ họa: "Cứ để chúng chủ nhà một bữa , tuy chỗ sầm uất bằng trung tâm thành phố, nhưng nhiều món ăn truyền thống chỉ ở đây mới ăn ."
"Chúng định ăn lẩu đầu cá." Sở Phi Niên .
Mười mấy phút , một đám chen chúc trong quán lẩu khuất chung cư, ngoài nhóm Sở Phi Niên , những khác rõ ràng là khách quen ở đây, thiết với ông chủ quán, ông chủ thấy Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà lạ mặt, nên hỏi: "Mới đến ?"
"Ừm." Sở Phi Niên gật đầu.
Cô hề sợ hãi khi thấy hai tay ông chủ đầy hình xăm.
Ông chủ còn đeo một sợi dây chuyền vàng to cổ, lớn, vẻ dữ tợn, nhưng khi lên thì trông hiền lành.
"Quán vốn do bố mở, nhưng giờ họ lớn tuổi , nên tiếp quản." Ông chủ bê nồi lẩu đầu cá , .
Sở Phi Niên thích ăn cá, nhưng bình thường ăn ít, bởi vì cô cứ ăn cá là hóc xương.
Ăn đầu cá thì đỡ hơn một chút, dễ hóc, đợi ăn xong đầu cá thì cho thêm rau và các loại thịt khác nồi nước dùng, bắt đầu nhúng lẩu ăn.
Cả nhóm ăn uống rôm rả.
Vừa đúng giờ cơm, sắp đến giờ nghỉ trưa, bình luận vẫn sôi nổi như khi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-312.html.]
[Vốn định ăn mì gói cho xong bữa trưa, nhưng thấy họ ăn ngon quá, nên rủ đồng nghiệp ăn lẩu luôn ~]
[Chỗ ở thế? Có bạn nào cho xin địa chỉ cụ thể ? Muốn đến ăn ghê!]
[Vừa mới livestream, còn kịp định hình gì, nước mắt chảy xuống khóe miệng xuống …]
Bữa trưa của Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà coi như miễn phí, khi còn hẹn khi nào rảnh sẽ cùng chơi, hai mới ngoài.
Cuối cùng lên xe buýt.
Chuyến xe buýt hiểu vắng, xe chỗ trống, Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà thẳng lên hàng ghế cùng.
"Ngủ một lát nhé?" Úc Tinh Hà khẽ hỏi.
Sở Phi Niên đáp một tiếng, dựa , nhắm mắt .
Thế là, hai ở hàng ghế tranh thủ chợp mắt một lát.
[Xe buýt chạy chậm thế, ngủ dậy mà hai vẫn còn xe á!]
[Sắp đến trạm , chị em cô dậy đúng lúc đấy.]
Bình luận mới lướt qua, ánh sáng trong video bỗng nhiên tối sầm , ngay đó thể thấy ánh sáng vàng ấm áp sáng lên bên cạnh, chiếu sáng đường hầm.
Đường hầm dài, nhanh qua, khung cảnh trong ống kính, bình luận im lặng mất một lúc.
[Vừa nãy qua đường hầm thời gian ?]
[Xin dân bản địa, sống ở thành phố 20 năm mà chỗ !]
Bên ngoài đường hầm, hai bên đường là sườn núi, sườn núi cao, đưa mắt xa, thể thấy những ngôi nhà san sát bên đường phía , mái ngói đỏ tươi, giống như những công trình kiến trúc cách đây mấy chục năm, thậm chí phía sườn núi mặt, còn thể thấy một công trình giống như ngọn hải đăng.
Xe buýt vẫn chạy chầm chậm, vài phút , dừng ở một trạm dừng.
"Tới ." Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà xuống xe, cô duỗi một cái, bên cạnh đưa tới một hộp sữa chua.
Lúc ăn lẩu đầu cá ông chủ quán tặng, còn thêm một vỉ kẹo cao su.
Sở Phi Niên uống một ngụm sữa chua, đưa đến bên miệng Úc Tinh Hà, đầu xung quanh, thấy trong nhà xe một chiếc xe buýt cũ kỹ rõ ràng bỏ hoang, cô kéo Úc Tinh Hà về phía đó, với phim: "Giúp chúng chụp một bức ảnh nhé, chụp ở chỗ chiếc xe buýt ."