Sau Khi Bị Bạn Trai Cũ Lừa Kết Hôn - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-10-31 08:46:10
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tiếng , giữa chiếc giường gỗ chạm hoa, hai đàn ông cùng mặc đồ ngủ, mỗi kéo một đầu chiếc chăn bông hoa lớn, ở hai bên giường, một trừng mắt giận dữ, một lạnh lùng khó hiểu.

Sầm Cảnh thể ngờ phiền phức đến thế .

Anh giật mạnh chăn, lửa giận trong lòng càng bùng cháy hơn: "Nhà chăn thừa, ngủ ? Không ngủ thì cút ngoài chịu rét ."

Hạ Từ Đông lạnh: “Vậy ngoài , dựa .”

“Dựa việc là bố !” Sầm Cảnh giật lấy gối ném .

Hạ Từ Đông chế giễu, đưa tay gạt chiếc gối .

Vừa nãy lúc đưa điện thoại, một câu một mệnh lệnh trông vẻ , khác say rượu thì một là lóc om sòm, hai là càn c.h.ử.i bới, còn càng say càng cực kỳ tự cho là trung tâm, còn mạnh mẽ bá đạo.

Quan trọng là cho phép hai dùng chung một chiếc chăn, còn cố gắng khoanh vùng nơi thành lãnh địa của .

Cái thói ch.ó cậy gần nhà.

Sầm Cảnh hít sâu hai , cố gắng lý với : “Hạ Từ Đông, kiếp mệt lắm , cảnh cáo , đừng mà thể hiện sự vô liêm sỉ đấy”

Hạ Từ Đông tự động bỏ qua thông tin trong lời của .

“Lại trèo lên giường .” Khóe miệng nhếch lên một đường cong chế nhạo: "Bài học cho đủ ?”

Ký ức của khi say chỉ dừng ở thời điểm nguyên vẫn còn.

Sầm Cảnh chịu thua , bực bội : “Video tình bé nhỏ của công khai cho cả thiên hạ , tỉnh ?”

Hạ Từ Đông chằm chằm chớp mắt, dường như xem rốt cuộc còn thể bịa lời dối nào nữa.

Hạ Từ Đông mặc bộ đồ ngủ màu đen tuyền, chiếc giường hoa lá sặc sỡ trông chút gượng gạo.

Tóc dài hơn một chút so với lúc Sầm Cảnh mới gặp , nhưng vẻ mặt lộ y hệt như đầu tiên đe dọa ở buổi tiệc.

uống rượu thì mất trí nhớ tạm thời, thì mất trí nhớ chọn lọc.

Hơn nữa, Hạ Từ Đông quét mắt một lượt từ xuống , đột nhiên : “ sẽ ngủ với , đừng mơ.”

Sầm Cảnh ngẩn một lúc lâu, suýt nữa thì bật vì tức.

Anh mân mê dái tai, vẻ nghi hoặc: “Anh nữa xem?”

Kết quả đợi Hạ Từ Đông mở lời, Sầm Cảnh lập tức hất chăn lên mặt Hạ Từ Đông, cả đè xuống, đầu gối đè lên chân Hạ Từ Đông, một đ.ấ.m nhắm thẳng đầu Hạ Từ Đông.

Cách một lớp chăn bông, Sầm Cảnh hề nương tay chút nào.

Chiếc giường gỗ cũ kỹ phát một tràng tiếng kêu kẽo kẹt đầy ngượng ngùng.

May mà tầng mấy , nếu Sầm Cảnh cũng sẽ động thủ với ở nhà khác.

Hạ Từ Đông dễ dàng thoát , trực tiếp lật đè lên.

Giá trị vũ lực của Sầm Cảnh lĩnh giáo qua, nhưng Sầm Cảnh cũng đang nén một bụng lửa giận, tay chân loạn xạ theo bài bản nào, đá cú nào cú đó.

Động tác của Hạ Từ Đông giống với các động tác của Judo hơn.

Dựa sức của eo và chân, cũng nắm tay đ.ấ.m Sầm Cảnh, lúc Sầm Cảnh dùng một khuỷu tay thúc n.g.ự.c , liền dùng một chân kẹp lấy hai chân của Sầm Cảnh.

Lực đó mạnh đến mức như kìm sắt kẹp chặt, thể thoát .

Hơi nóng bốc lên xung quanh hai , quyện , ngừng giằng co. Chủ yếu vẫn là của Hạ Từ Đông, lẽ vì uống rượu nên nhiệt độ cơ thể cao.

Cơ thể của Sầm Cảnh vì lý do thể chất, đến mùa đông tay chân đều lạnh ngắt.

Cho nên khi hai áp sát , cảm giác càng đặc biệt rõ ràng.

Cuối cùng Sầm Cảnh khống chế, thở hổn hển nên lời, ngẩng đầu Hạ Từ Đông nghiến răng: “Sao trực tiếp tay?”

Anh tưởng Hạ Từ Đông sẽ là khinh thường, hoặc cần thiết.

Kết quả từ cao xuống, cuối cùng một câu: “Không .”

Theo bản năng chọn khống chế chứ thật sự tay.

Tay của Sầm Cảnh bắt chéo giơ lên quá đầu, Hạ Từ Đông một tay nắm lấy cổ tay của cả hai tay , lực mạnh.

Sầm Cảnh giãy giụa một lúc, bất mãn: “Tránh .”

Trong phòng vẫn để đèn, đó vì vấn đề ai ngủ giường giải quyết xong nên vẫn tắt.

Lúc tóc Sầm Cảnh rối tung xõa chăn, vì cảm xúc và những động tác giằng co , khuôn mặt và cổ trắng nõn nhuốm một tầng đỏ ửng.

Áo ngủ bung hai cúc, để lộ một đoạn đường eo thon ẩn hiện vạt áo.

Hình ảnh lọt mắt Hạ Từ Đông ngược gây phản ứng gì lớn, luôn chằm chằm mắt Sầm Cảnh, ngọn lửa từng tắt trong mắt . Cuối cùng phản chiếu đỏ nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt .

Tư thế và cách dễ thấy đàn ông rốt cuộc đến mức nào, và cảm xúc cũng dễ dàng thấu. Khác biệt lớn với hình ảnh đeo kính gọng vàng, lạnh nhạt xa cách .

Những hình ảnh khác biệt đó ngày càng trở nên rõ ràng trong đầu Hạ Từ Đông.

Từng lời hành động, từng động tác và biểu cảm nhỏ nhặt đều biến thành từng khung hình, ngừng ngưng tụ mắt .

Cuối cùng tạo thành đang ở lúc .

Sau một hồi náo loạn như , rượu bay một phần.

Mà băng giá trong mắt Hạ Từ Đông cũng tan rã, mềm mại trông thấy, bắt đầu ấm áp trở .

Sầm Cảnh phát hiện lực tay đang từ từ lỏng , cũng đại khái hiểu .

Khóe miệng giật giật: “Cuối cùng não cũng hoạt động ?”

Hạ Từ Đông lập tức đưa tay ôm eo kéo dậy, một tay day day mi tâm nhíu mày: “Xin .”

“Thôi bỏ .” Sầm Cảnh : “Anh chuyển trạng thái nhanh như , bảo còn mắng thế nào nữa”

Khoảng cách giữa hai khá gần, Sầm Cảnh thể ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng .

Hạ Từ Đông đổi ngón tay day thái dương, kỹ Sầm Cảnh một lượt : “Lâu lắm say, thương ?”

“Không .” Sầm Cảnh thành thật : “ bây giờ đ.á.n.h .”

Sầm Cảnh nhớ công tác cùng Hạ Từ Đông, ngủ khác đến gần cũng phản ứng mạnh, cho nên nếu thật sự động thủ thì Sầm Cảnh cũng thấy lạ.

động thủ, mà trực tiếp diễn một màn xóa sạch dữ liệu.

Hạ Từ Đông đột nhiên : “Đánh .”

Sầm Cảnh ngược nghẹn lời.

Chắc chắn là thật sự tỉnh táo hơn một chút.

Sầm Cảnh liếc một cái: “Anh uống đến mức nào mà bản ?”

Say thì lạ chớ gần, khoanh đất giữ đất. Điều đó cho thấy trong cốt tủy đề phòng khác, là một dễ mở lòng, cũng dễ dàng để khác đến gần.

Hạ Từ Đông liếc tay , đưa tay kéo qua, dùng ngón cái xoa bóp theo vòng tròn ở chỗ cổ tay đỏ một vòng.

Hắn dựa động tác, dường như cũng đang từ từ sắp xếp suy nghĩ, trở trạng thái bình thường.

Hắn : “Đó là nhà của , tất nhiên thể từ chối.”

“Anh .” Sầm Cảnh rút tay về tự day.

Hạ Từ Đông : “ đó cũng tệ.” Hắn tỉnh táo dường như tỉnh táo triệt để, miệng cũng chỉ : “ cũng ba , cách nào cho ba là cảm giác như thế nào, nhưng sống quá cô độc .”

Ban đầu một tay đẩy Sầm Cảnh lên vị trí như , Hạ Từ Đông từng do dự.

hiện tại, nhiều lúc, sự cô độc Sầm Cảnh trở thành một cái gai đ.â.m tim Hạ Từ Đông. Hắn thể đoán rằng nếu một ngày nào đó rời , chắc chắn sẽ chút lưu luyến.

Có lẽ cũng một chút, ví dụ như dì Trần, Lưu Xung, Vu Thiến...

sẽ lý do gì khiến dừng .

Hạ Từ Đông đến nay vẫn học cách sưởi ấm một lạnh lẽo, bởi vì bản cũng ở trong tình trạng tương tự.

ít nhất, bây giờ hy vọng bên cạnh thể thêm nhiều đủ bụng và thiện.

Chẳng tại , Sầm Cảnh đột nhiên hiểu ý của Hạ Từ Đông. Anh mắt gì.

Bởi vì cũng từng với Hạ Từ Đông, đối với , đây vốn dĩ là một cuộc đời ngoài ý .

Anh thể quen với mới, xây dựng vòng quan hệ mới.

Duy chỉ thứ gọi là tình , đối mặt với nhà họ Sầm, quan tâm.

nếu thật sự thứ gì đó, thì cảm giác cứ như đang trộm cắp .

Bởi vì từ đầu đến cuối đều dành cho . Sầm Cảnh buông tay xuống, Hạ Từ Đông : “Bây giờ ngủ ? Trời lạnh thế mà còn đ.á.n.h với như một thằng thần kinh, cũng bệnh bệnh nữa”

Vẻ mặt Hạ Từ Đông chút bất đắc dĩ.

Hắn : “Lần uống quá chén cuối cùng là hai năm , Khương Xuyên lột quần áo bắt trong tuyết hai tiếng, cuối cùng là Cao Dương đến đón .”

Sầm Cảnh: “... nên cảm ơn ?”

Chẳng trách Cao Dương đặc biệt nhắc nhở rằng Hạ Từ Đông say rượu khó đối phó.

Sầm Cảnh hề thông cảm cho Khương Xuyên chút nào.

“Không .” Hạ Từ Đông kéo chăn đắp lên , : “Ngủ , lạnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-ban-trai-cu-lua-ket-hon/chuong-41.html.]

Chăn rộng đến hai mét, đủ dày, nhưng để đắp cho hai đàn ông to lớn vẫn chút gượng ép. Dẫn đến khi Sầm Cảnh xuống, tay chạm Hạ Từ Đông thì cũng là đầu gối chạm . Sầm Cảnh ngủ yên cho lắm. Cả hai đều ngửa, đó Sầm Cảnh cảm thấy tay Hạ Từ Đông đưa qua, dường như để thử xem phía bên của hở ngoài .

Sầm Cảnh: “Đừng động đậy, cũng đ.á.n.h trúng , cần áy náy”

“Không áy náy.” Sầm Cảnh đang nhắm mắt đột nhiên cảm thấy một bàn tay đặt lên trán , Hạ Từ Đông : “Chỗ xa, t.h.u.ố.c mang theo là loại mạnh, mà sốt cũng dám cho dùng, suy nghĩ thấu đáo.”

cũng bôn ba cả ngày, đường sá và thời tiết đều , nửa tiếng còn náo loạn một trận. Sầm Cảnh quen gần như , mở mắt đầu đối diện với mắt Hạ Từ Đông.

Đột nhiên nhớ câu của khi đ.á.n.h sẽ ngủ với , đừng mơ”.

Sầm Cảnh mặt biểu cảm: “Hay là để một ?”

Hạ Từ Đông hai giây.

“Không .” Hắn .

Giây tiếp theo Hạ Từ Đông lên tiếng. “Kỳ cấm d.ụ.c của qua lâu , thể giúp .” Giọng Hạ Từ Đông ở ngay bên tai, lẽ trong m.á.u vẫn còn sót phần lớn cồn, giọng trầm thấp. Cuối cùng vẫn kìm nén , : “ sức khỏe , tối nay thích hợp, nhịn chút nhé?” Sầm Cảnh kéo chăn: “Cút, ngủ.”

Một đêm yên giấc.

Sáng hôm khi Sầm Cảnh tỉnh dậy, cả bao bọc trong ấm, cảm giác nhiệt độ cơ thể của luôn áp sát lưng suốt đêm qua mang cho một giấc ngủ ngon hiếm .

Người thể chất chính là như , dù ở trong phòng máy sưởi đủ ấm, bề mặt cơ thể cũng khó đạt nhiệt độ thoải mái.

Mùa đông đặc biệt khó chịu.

Đây cũng là điều Sầm Cảnh từng trải qua.

đây cũng coi như khỏe mạnh.

Lúc mở mắt , bên cạnh còn ai.

Sầm Cảnh mặc quần áo xong xuống lầu.

Vừa đến cửa thấy tên ngốc Sầm Xuân Thành đang với cùng gã: “Cái chỗ khỉ ho cò gáy gì thế , điều hòa cũng , tối qua lạnh đến mức tạo run cầm cập.”

Sầm Cảnh đảo mắt một vòng trong sân, phát hiện Hạ Từ Đông đang ở mép sân đất, cùng cả và những khác trong thôn chuyện.

Hạ Từ Đông lấy t.h.u.ố.c lá đưa, dường như chuyện vui vẻ.

Sầm Cảnh một thoáng ngẩn ngơ. Rất khó để liên kết mắt với Hạ Từ Đông mặc vest chỉnh tề, thường xuyên qua những nơi xã giao chén rượu ly bôi, hợp đồng lên đến hàng chục triệu.

“Dậy ?” Hạ Từ Đông phát hiện , đầu hỏi.

Sầm Cảnh gật đầu.

Hạ Từ Đông vẫy tay hiệu qua đó, đưa một cái túi nhỏ cho .

Sầm Cảnh hiểu gì nhận lấy. Cậu cả của : “Từ Đông sức khỏe cháu , sáng sớm đến phòng khám nhỏ trong làng lấy t.h.u.ố.c phòng cảm cho cháu, lát nữa ăn sáng xong nhớ uống nhé.”

Sầm Cảnh cái túi, Hạ Từ Đông một cái.

Rồi ừ một tiếng, cuối cùng cũng gì. Mùa đông ở nông thôn rõ rệt hơn ở thành phố, độ ẩm khí cũng đậm đặc hơn. Vì hôm qua trời mưa, sáng sớm những rãnh nước và ao hồ ven đường đóng một lớp băng mỏng.

Những dãy núi xa xa phủ một lớp sương mờ ảo màu xám trắng.

Ngay cả thở cũng mang theo từng đợt khí lạnh.

Cậu cả của chỉ về phía xa : “Mộ cháu ở phía khu đó, với Từ Đông xem ngày tháng hôm nay , hợp.” Rồi chỉ mấy đàn ông trung niên bên đường : “Bia mộ mấy sẽ giúp, chín giờ xuất phát.”

Sầm Cảnh đầu óc trống rỗng lắng .

Anh một nơi khá coi trọng chuyện , nhưng xem ngày tháng, ngay cả văn bia các thứ cũng chuẩn xong từ .

Sầm Cảnh gì. Anh mang theo một chút bù đắp và áy náy với nguyên đến đây, nhưng đến phút chót mới phát hiện bản thực cũng chỉ là theo.

Hạ Từ Đông sắp xếp chuyện. Chân tâm lẽ bao nhiêu, nhưng chuyến Hạ Từ Đông thể hiện đầy đủ năng lực thực thi của .

Trước khi cửa, Sầm Cảnh phát hiện Sầm Xuân Thành từ lúc nào gần Hạ Từ Đông, gì đó với .

Người theo suốt quãng đường, xem bây giờ định cố gắng .

Đợi đến khi xách đồ một đoạn, Sầm Cảnh hỏi Hạ Từ Đông: “Sầm Xuân Thành tìm gì thế?”

“Thì cũng chỉ là mấy chuyện đó thôi.”

Sầm Cảnh hiểu : "Anh đồng ý ?”

Cứ mãi tay, kéo dài thì tránh khỏi thỏa hiệp một vài thứ.

Hạ Từ Đông liếc một cái: "Đương nhiên là . Sầm Diệu Trung hết bài .”

Hèn gì Sầm Cảnh thấy sắc mặt Sầm Xuân Thành đúng, bây giờ còn theo kịp bọn họ.

Hạ Từ Đông: “Từ đây về Đông Thành, cũng xem như kết thúc , sẽ gặp nữa.” Sầm Cảnh phiền Sầm Diệu Trung thỉnh thoảng gây chuyện cho , đến đây là chạm đến một điểm sâu thẳm trong lòng . nếu cứ tiếp tục như , Hạ Từ Đông mà tay, thì cũng tìm cách giải quyết.

Hai tiếng .

Gió đỉnh núi mạnh hơn nhiều so với ở khe núi, thổi mặt cảm giác đau rát như d.a.o cắt.

Sầm Cảnh đút tay túi một bia mộ, phụ nữ ảnh.

Rất , hơn nhiều so với Sầm Cảnh tưởng tượng.

Bức ảnh trông cũng trẻ, lông mày và mắt ba phần giống Sầm Cảnh.

Lời Sầm Cảnh giống sai chút nào.

Có lẽ hàng năm họ hàng bên ngoại của Sầm Cảnh đều lên đây cúng bái, cho nên xung quanh cũng hoang vắng lắm, cả quá trình tốn nhiều thời gian, Sầm Cảnh gần như một lời nào.

Anh dập đầu, đốt vàng mã.

Cho đến lúc rời vẫn như một ngoài cuộc.

Đường xuống núi khó hơn đường lên, Sầm Cảnh từ lúc đầu song song với Hạ Từ Đông đến khi ép phía .

Sầm Cảnh: “Sao cũng lời nào?”

“Không gì.” Hạ Từ Đông một phiến đá nhỏ ven đường, dừng một chút.

Sầm Cảnh: “Cũng .”

Nói cho cùng, cả hai họ đều chút quan hệ nào với Lý Mỹ Lan, thật sự quan hệ là một khác.

Dù trong ấn tượng của Sầm Cảnh, đó chỉ là một nhân vật truyện từng tiếp xúc.

Đối với Hạ Từ Đông mà , đó là một mà ngay cả khi say rượu cũng để đối phương gần.

giờ phút ở giữa.

Chuyến kết thúc, dường như cũng theo gió mà tan biến.

Sầm Cảnh cảm giác nhẹ nhõm, dường như ngay cả những sự thù địch và khó khăn ban đầu do phận mang cũng trở nên còn quan trọng nữa.

Hạ Từ Đông gò má nghiêng của .

Sầm Cảnh đầu với ánh mắt khó hiểu.

Hạ Từ Đông lắc đầu, một tiếng: “Đi thôi”

Họ kế hoạch ở làng Phong Vũ lâu, buổi chiều khởi hành trở về, dự kiến nửa đêm thể đến nơi.

cũng rảnh rỗi.

Điều bất ngờ là Sầm Xuân Thành phàn nàn câu nào, còn lấy lý do vội mà nửa tiếng.

Lên xe, Sầm Cảnh cất kỹ đặc sản mà nhà cả nhất quyết bắt mang về, đưa một phong bì đỏ.

Kết quả đối phương liên tục xua tay : “Hai đứa thật là, Từ Đông đưa từ sớm , cháu còn đưa nữa”

Sầm Cảnh đầu Hạ Từ Đông ở ghế lái, cuối cùng vẫn cố nhét phong bì cho nhà cả.

Đường về đổi một con đường khác, bốn giờ chiều, xe chạy qua một đoạn đường dài ven núi.

Kỹ thuật lái xe của Hạ Từ Đông , suốt đường đều vững vàng.

Sầm Cảnh cũng đổi để lái nhưng từ chối.

Ngay khi xe vòng qua một khúc cua lớn, Sầm Cảnh theo bản năng phát hiện sắc mặt Hạ Từ Đông bên cạnh đúng.

“Có chuyện gì ?” Sầm Cảnh hỏi.

Hạ Từ Đông sâu mắt một cái, đột nhiên một câu: “Trước khi xuất phát, lẽ nên đồng ý để tự lái một chiếc.”

Hắn ngay lập tức đưa câu trả lời: “Xe động tay động chân.”

Sầm Cảnh lập tức hiểu là ai.

Sầm Xuân Thành ngu thì ngu thật, nhưng chịu nổi gan hùm mật gấu.

Đến nước thì một vố lớn luôn, chỉ cần Hạ Từ Đông c.h.ế.t, vấn đề sẽ còn tồn tại.

Đừng đến doanh nghiệp nhà họ Sầm, ngay cả “Thời Độ” cũng sẽ thành rắn mất đầu.

Sầm Cảnh bình tĩnh đến lạ thường, : “Không , còn ly hôn xong, chôn cùng .”

Hạ Từ Đông đột nhiên bật .

Hắn hất cằm hiệu cho : "Bám chắc .”

 

Loading...