Sau Khi Bị Bạn Trai Cũ Lừa Kết Hôn - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-10-31 08:51:49
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự nghi ngờ của Sầm Cảnh chứng thực trong hai ngày tiếp theo.

Thế giới dường như là ở một thời điểm nào đó, lẽ là khi cả và Hạ Từ Đông đều mất ý thức, hoặc lẽ là đường đưa đến bệnh viện, xảy một đổi.

Thời gian vẫn là thời gian , ngay cả địa điểm và nguyên nhân vụ t.a.i n.ạ.n xe cộ cũng gì khác biệt.

"Thần Gian" vẫn tồn tại, Khương Xuyên và Vu Thiến chia tay, Diêu Văn Dư cũng vì vấn đề tâm lý mà Hạ Từ Đông đưa nước ngoài điều trị.

Trong tất cả những sự kiện , thứ đổi duy nhất là Hạ Từ Đông.

Chuyến về nông thôn hề tham gia, khoản vốn đầu tiên của "Thần Gian" do Hạ Từ Đông bỏ , mà là Sầm Cảnh dùng cổ phần con bài mặc cả để đổi lấy từ tay . Lúc Vu Thiến và Khương Xuyên chia tay vẫn xảy một màn ầm ĩ ở quán bar, nhưng lúc đó Sầm Cảnh mặt tại hiện trường.

Mọi chuyện đều giống , nhưng khác .

Giống như những chuyện quá khứ đảo lộn, bóp méo, biến thành một dáng vẻ khác.

Cuối cùng chỉ để phục vụ cho một kết quả.

Sửa chữa nội dung của cuốn sách gốc.

Vào khoảnh khắc Sầm Cảnh thấy Diêu Văn Dư, đoán sai.

Cậu mặc một chiếc áo khoác phao dài, đeo khẩu trang, xách một giỏ trái cây xuất hiện ở cửa phòng bệnh của Sầm Cảnh.

Lúc đó Sầm Cảnh cúp điện thoại của Sầm Diệu Trung.

Đối phương gọi đến chỉ một mục đích, bảo mau chóng lấy bản kế hoạch huy động vốn từ tay Hạ Từ Đông, nếu đợi Hạ Từ Đông tay , chỉ nhà họ Sầm đường sống, mà cũng kết cục .

Sầm Cảnh mặc bộ đồ bệnh nhân sọc xanh trắng, đặt điện thoại xuống, đầu bình tĩnh ở cửa.

Diêu Văn Dư tháo khẩu trang, với : “ nghĩ chắc bây giờ hiểu tại đến cuối cùng, thì vẫn chắc ai thắng ai thua đúng chứ.”

Hai ngày, đủ để Sầm Cảnh chấp nhận tất cả những gì mắt.

Ký ức của đều đổi theo sự méo mó của thế giới, nhưng Diêu Văn Dư rõ ràng vẫn nhớ.

Sầm Cảnh , nhàn nhạt mở lời: “Bây giờ tò mò, rốt cuộc là ai.”

Đối phương từ cửa bước , tiện tay đóng cửa , đặt giỏ trái cây lên tủ đầu giường, ung dung kéo chiếc ghế bên cạnh xuống.

Không hề chút dáng vẻ nào của bệnh tâm lý.

Diêu Văn Dư hai tay đút trong túi áo, khác hẳn với dáng vẻ ôn hòa, rạng rỡ khi ở bên cạnh Hạ Từ Đông, vẻ u sầu, yếu đuối vì bệnh tật.

Cậu : “Câu hỏi của thì suy nghĩ kỹ một chút, vì nó quá xa xưa .”

“Nghĩ , nghiêm túc nghĩ .”

Sầm Cảnh ném điện thoại lên giường, dựa cửa sổ, mặc kệ vẻ kẻ chiến thắng.

Diêu Văn Dư đột nhiên khẽ bật hai tiếng, Sầm Cảnh : “ thật sự thích cái vẻ bình tĩnh tự tại của , đến nước vẫn còn vẻ đây như .”

“Tự nghĩ thôi.” Sầm Cảnh bình thản: "Sở dĩ cảm thấy như , là vì trong lòng cũng chắc chắn, đoán sai chứ?”

“Đương nhiên là sai .” Diêu Văn Dư chút do dự phản bác , bình tĩnh : “ từ sớm, là phá vỡ quy tắc , ở đây sống theo thiết lập nhân vật trong sách gốc bao nhiêu năm nay, đương nhiên cũng sẽ ngày hôm nay.”

Sầm Cảnh lập tức nắm bắt điểm mấu chốt: “Cậu là Diêu Văn Dư?”

Sầm Cảnh cũng là Sầm Cảnh, cho nên ý nghĩ ngay lập tức xuất hiện trong đầu .

Diêu Văn Dư: “Cũng thể như , gốc Hải Thị.”

Sầm Cảnh nheo mắt , Hải Thị chính là thành phố mà Sầm Cảnh ở kiếp sống nhiều năm.

Diêu Văn Dư: “Có lẽ bây giờ nhớ tài xế say rượu năm xưa gây t.a.i n.ạ.n xe khiến ba mất đúng ?” Cậu lạnh hai tiếng: “Đó là ba .”

Lúc đó Diêu Văn Dư chín tuổi, chuyện.

Ba ruột của là một kẻ nghiện rượu, thường xuyên đ.á.n.h đập , khiến sớm quyết tâm thoát khỏi cuộc sống đó, thành danh.

Ngày xảy tai nạn, cũng ở xe.

Cậu tỉnh phát hiện vẫn tên là Diêu Văn Dư, chỉ là tuổi nhỏ vài tuổi, sống trong một trại trẻ mồ côi, và trong đầu xuất hiện nội dung của một cuốn sách, cần tìm một đàn ông tên là Hạ Từ Đông, đó sẽ quyết định vận mệnh cả đời của , cuộc sống cũng sẽ vì đó mà thăng tiến.

Diêu Văn Dư : “Trong vụ t.a.i n.ạ.n xe sống sót, xuyên sớm hơn , nhiều chuyện hơn tưởng nhiều.”

Cậu thấy đứa trẻ cấp cứu cùng , y tá tên của nó.

Cho nên cũng ngay lập tức phát hiện đứa trẻ đưa đến trại trẻ mồ côi, đ.á.n.h c.h.ử.i khác, tên là Sầm Cảnh, đột nhiên một ngày trở nên bình thường.

Bởi vì họ trải qua tình huống giống .

Cậu phát hiện và theo dõi , cứu, quá trình giống hệt như nội dung trong sách, chỉ là đó biến thành Sầm Cảnh.

Cuộc sống ở trại trẻ mồ côi hề dễ dàng, những ở gầm cầu vẫn sống dở c.h.ế.t dở, đối với một đứa trẻ sớm trưởng thành, điều quan trọng nhất lúc là rời khỏi nơi tồi tàn .

Có một gia đình điều kiện đến nhận nuôi, nhưng lén thích Sầm Cảnh vì . Cho nên ai phát hiện đứa trẻ luôn im lặng, gây chú ý ở một góc trại trẻ mồ côi, tố cáo với phụ nữ tính tình tệ nhất trong trại là trộm thức ăn. Càng phát hiện một đêm nọ, dùng giấy đốt cháy để châm lửa bên ngoài căn phòng tối nhỏ. Cuối cùng còn khóa chốt cửa khi khác chạy đến.

Diêu Văn Dư : “ rời khỏi trại trẻ mồ côi như ý nguyện, và khiến Hạ Từ Đông nhớ tên , nhưng Sầm Cảnh, lẽ sẽ bao giờ , là cơn ác mộng của suốt nhiều năm”

“Chín tuổi dám g.i.ế.c , đúng là nên gặp ác mộng.” Sầm Cảnh .

Góc sự việc của khác với Diêu Văn Dư, ví dụ như bao giờ phát hiện trong trại trẻ mồ côi còn nhân vật . Càng , việc cuối cùng ngất trong khói đặc xuyên trở về cũng là nhờ ơn của vị .

bao giờ hối hận vì như .” Diêu Văn Dư.

Muốn thứ , cũng như .

Cậu : “ chỉ ngờ gia đình nhận nuôi chỉ bề ngoài, rơi cảnh giống như khi còn sống ở Hải Thị năm đó, may mà đó Hạ Từ Đông xuất hiện, giống như tình huống trong sách. Mà Sầm Cảnh những c.h.ế.t trong đám cháy, cuối cùng còn yêu Hạ Từ Đông. cũng từng mừng thầm rằng Sầm Cảnh đó , đủ để khiến Hạ Từ Đông chán ghét, nhưng xem, tại cứ về chứ.”

Sầm Cảnh đầu tiên nhận mặt từ một góc độ khác.

Không ngờ thể khoác một lớp da sống nhiều năm như .

Sầm Cảnh: “Sống dáng vẻ của khác mệt ?”

“Ai là dáng vẻ của khác.” Ngoại hình của Diêu Văn Dư thực tệ, chỉ là một thứ thể che giấu , khiến cảm giác khác.

Cậu : “Tại thể bẩm sinh dáng vẻ ôn hòa, lịch thiệp, hướng về ánh dương chứ, vốn dĩ cũng thể như . thích Hạ Từ Đông, tiếc là thích . thì chứ, quan tâm, vì thích ai cả. đến ngày hôm nay là vì , lúc nhỏ là , bây giờ cũng .”

Sầm Cảnh bây giờ hiểu những câu đầu cuối đây của .

Kiểu như “Trước đây thể thắng , bây giờ cũng ”. “Một đáng lẽ c.h.ế.t như ”.

Sầm Cảnh đổi tư thế, hỏi : “Bây giờ chuyện đổi cũng là do ?”

“Cái đó thì .” Câu hỏi của Sầm Cảnh dường như chạm đến điểm vui của , : “Anh nhớ chuyện lúc nhỏ, đó là nguyên nhân lớn nhất.”

“Hiểu ? Trong thế giới chúng mới là ngoài cuộc, ngoan ngoãn theo kịch bản bao nhiêu năm nay, nhưng đang phá vỡ quy tắc. Anh khiến Hạ Từ Đông yêu , và sự tồn tại của kẻ xuyên . Anh và , thể cùng tồn tại.”

Lúc Diêu Văn Dư những lời vẫn luôn Sầm Cảnh, dường như thấy sự khó tin hoặc kinh ngạc mặt , dù chỉ một chút.

nhất định sẽ thất vọng.

Sầm Cảnh gật đầu, nhướng mày : “Được , hiểu . nên cảm ơn hôm nay chủ động đến cửa, và giải thích rõ ràng chuyện từ đầu đến cuối, để nhận thức sâu sắc hơn về bản .”

Sầm Cảnh đến đầu giường, đưa tay kéo ngăn kéo .

Lấy thứ mà hôm nhờ chuẩn mang đến.

Sầm Cảnh cầm phần của tờ giấy đó, đưa đến mặt Diêu Văn Dư : “Vậy thì tiếp theo, chấp nhận đơn kiện của .”

Sắc mặt Diêu Văn Dư đen xì.

Cậu ngẩng đầu trừng mắt : “Anh đang đùa với đấy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-ban-trai-cu-lua-ket-hon/chuong-43.html.]

“Đương nhiên là , đây là thông báo của tòa án.” Sầm Cảnh thu tay về đặt lên chiếc ghế bên cạnh : “Tất cả những gì hôm nay quả thực giải đáp ít thắc mắc của , nhưng thể nào sống trong quá khứ như mong . Diêu Văn Dư, là chọc tức .”

Chuyện video vẫn còn đó, cũng là do Hạ Từ Đông chỉ thị xử lý. lý do chỉ đơn giản là sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của “Thời Độ”.

Hạ Từ Đông sống thành dáng vẻ mà vốn nên trong thế giới .

Tất cả những ký ức còn giữ , đều hóa thành hai kẻ đến từ thế giới bên ngoài.

Sầm Cảnh khác Diêu Văn Dư, bởi vì những ngày tháng đối đầu gay gắt đó, và cả Hạ Từ Đông mấy hôm còn vì say rượu mà suýt nữa đ.á.n.h với ở quê, chỉ một Sầm Cảnh là nhớ rõ.

thì chứ.

Anh là Sầm Cảnh mấy tuổi đầu đến một thế giới xa lạ mà hoang mang vô định, là đứa trẻ dựa trai để cảm giác an .

Anh trưởng thành thành dáng vẻ ngày hôm nay ở một thế giới khác.

Bình tĩnh, mạnh mẽ, tự bảo vệ , hiểu ý nghĩa của sự sống và nhiều đạo lý.

Giống như khi nhớ chuyện lúc nhỏ, khi tiếp xúc với Hạ Từ Đông như một đàn ông trưởng thành xa lạ, quá trình thăm dò và giằng co đó, đủ để chứng minh, sớm một trưởng thành . Cho nên chỉ cần còn sống, cuộc sống vẫn tiếp tục.

Một việc trì hoãn cuối cùng cũng xử lý.

Một món nợ, sớm muộn gì cũng tính. Anh cũng cảm thấy việc phát hiện trong ký ức của Hạ Từ Đông thực bất kỳ đổi nào trong quan điểm của .

Anh lý do gì chứng minh, bằng chứng, tình huống mắt đối phương cũng sẽ chỉ cảm thấy tâm thần.

Trước mắt chỉ một việc, đó chính là Diêu Văn Dư.

Cả đoạn video lan truyền đây và tội liên đới do Hạ Từ Đông gây , đối với , vẫn thật sự kết thúc.

Chỉ là trong thế giới , những vốn sống ở đây mới là chủ nhân. Cho nên theo một nghĩa nào đó, biến thành cuộc chiến cá nhân giữa và Diêu Văn Dư.

Khóe miệng Diêu Văn Dư co giật một lúc, sắc mặt khá hơn.

Cậu giật lấy tờ giấy dậy, Sầm Cảnh : “Không , cũng chờ xem, trong tình thế , thể .”

Sầm Cảnh cầm lấy điện thoại. Nghe thấy lời liền nhướng mắt : “Chờ , thong thả, tiễn.”

Tình tiết quả thực đang tiến triển theo tiến độ của sách gốc.

Lúc Sầm Cảnh mới đến cảm giác gì, và cũng bao giờ nghĩ sẽ theo tình tiết của sách gốc.

Bởi vì với tư cách là “Sầm Cảnh”, kết cục của quá rõ ràng.

Bây giờ nhiều dấu vết cuộc sống của vẫn còn đó, nhưng đều những căn cứ và lý do hợp lý mới, dùng để phục vụ cho tính hợp lý của thế giới gốc.

Xương sườn gãy vẫn âm ỉ đau. Điều nhắc nhở , đây là một giấc mơ đơn giản, mà là cuộc sống trải qua và hiện vẫn đang trải qua.

Sầm Cảnh đến bên cửa sổ, khu vườn lầu của khoa nội trú nhiều . Dù thời tiết lạnh, vẫn những ông cụ bà cụ khoác áo khoác ghế dài trò chuyện với bạn đời, vợ đẩy xe lăn cho bệnh nhân dạo, đứa trẻ cầm chong chóng chạy nhảy.

Mỗi một đều tồn tại một cách chân thực.

Có cuộc sống của riêng họ.

Sầm Cảnh mở cửa sổ trong gió lâu. Anh chỉ một dùng những hình ảnh như để nhắc nhở bản , tìm kiếm một cảm giác tồn tại chân thực.

Cảm giác hiện tại giống với cảm giác lúc mới đến.

Cảm giác bên lề ngược mang đến cho Sầm Cảnh sự tập trung cao độ.

Anh bây giờ giống như tình trạng của nguyên lúc mới đến, ít nhất thiếu tiền.

Sau đó trải nghiệm cảm giác những chuyện thể giải quyết bằng tiền đều là chuyện lớn.

Trên mạng internet , chỉ cần bạn đủ tiền, thì lo tìm chút manh mối nào.

Huống hồ Sầm Cảnh vốn là một cựu luật sư, điều kiện nào lợi nhất cho . Mà những việc cần tiến triển vẫn đang tiến triển.

Ví dụ như Thích Lão Tử, lý do mà Hạ Từ Đông bảo hoãn kháng cáo lúc đó, mất sức uy h.i.ế.p sự vận hành của Hạ Từ Đông. Nghe ngã một cú đau ở Đông Á, hiện đang đường bỏ trốn.

Điều khiến Sầm Cảnh rảnh tay.

Một tuần Sầm Cảnh xuất viện, bắt đầu đích tham gia chuyện , đồng thời kiêm nhiệm công việc của “Thần Gian”.

Mặc dù sự phát triển của “Thần Gian” tách khỏi “Thời Độ”, bây giờ ngay cả quỹ ban đầu cũng đổi tình hình, Sầm Cảnh vẫn thể cảm nhận rõ ràng nhiều việc sự khác biệt.

Lý do của tất cả những điều , bắt nguồn từ thái độ của Hạ Từ Đông.

Hắn trở trạng thái ban đầu đối với Sầm Cảnh, nhiều doanh nghiệp ngầm thừa nhận và “Thời Độ” là đối địch.

Dẫn đến việc Sầm Cảnh trong một tuần mất toi hai hợp đồng.

Sáng sớm Sầm Cảnh ở văn phòng cùng cấp bàn bạc phương án, lễ tân mới tuyển liền tươi gõ cửa phòng việc của .

Năm phút , Sầm Cảnh lạnh lùng đàn ông trung niên vẻ mặt già dặn, đeo kính gọng tròn mặt.

Đối phương cũng Sầm Cảnh, thứ hai đưa tay cầm lấy ly nước bàn.

Sầm Cảnh trông trẻ hơn ông nhiều, nhưng tại mặt , đàn ông trung niên chút căng thẳng một cách khó hiểu.

Ông đặt cặp tài liệu lên bàn, tiên lấy một danh : “Chào Sầm, họ Cát, là một luật sư. Lần sự ủy thác của ngài Hạ Từ Đông, đến để trao đổi với về vụ án của Diêu Văn Dư. bên mời luật sư, định tự xử lý ?”

Sầm Cảnh vẫn giữ nguyên tư thế dựa lưng ghế.

Nhìn đàn ông trung niên : “Hạ Từ Đông bảo ông đến?”

“Vâng, trợ lý của ngài Hạ liên hệ với .”

Sầm Cảnh: “Bên các thế nào?”

Đối phương thấy thái độ Sầm Cảnh cứng rắn, tưởng rằng hy vọng.

Lập tức : “Tình hình vụ án cũng hiểu ít nhiều, bên phần thiếu bằng chứng, chúng nhất thể giải quyết riêng, bất kể giá bao nhiêu, cứ việc .”

Danh nghĩa của video lúc đó đổi sang một khác, hiển nhiên Sầm Cảnh thể vin điểm .

Bây giờ Sầm Cảnh truy cứu tội phỉ báng của Diêu Văn Dư.

Hạ Từ Đông đầu định dùng tiền ném mặt .

Sầm Cảnh mặt biểu cảm: “Bây giờ ông thể về với , hòa giải, giải quyết riêng.”

Trừ khi thật sự giống như lúc đó với Hạ Từ Đông, thà tìm cách phế , nếu tội danh Diêu Văn Dư trốn .

Phòng họp của “Thời Độ” mới tan họp. Cao Dương bên cạnh Hạ Từ Đông : “Ông chủ, bên Sầm từ chối hòa giải, dường như định kiện đến cùng.”

“Vì chuyện gì?” Hạ Từ Đông hỏi một câu.

Cao Dương ngẩn tại chỗ một lúc, vẫn : “Chuyện Diêu phát tán video, thuê công ty marketing cuộc.”

Hạ Từ Đông lập tức nhíu chặt mày, dường như chuyện theo bản năng khiến cảm thấy chán ghét, như suy nghĩ bộ sự việc, cảm thấy chỗ nào sai sót.

Cuối cùng buông một câu: “Để luật sư xử lý thế nào thì xử lý .”

Cao Dương đáp một tiếng.

Nhìn thấy Hạ Từ Đông ngừng day trán, quan tâm một câu: “Ông chủ, đau đầu ? Hay là tìm bác sĩ xem thử?”

Bước chân Hạ Từ Đông khựng , hỏi : “Gần đây thật sự chuyện gì xảy ?”

“Không ạ.” Cao Dương cũng ngơ ngác: “Sao ạ?”

Hạ Từ Đông lập tức đập tập tài liệu n.g.ự.c Cao Dương, túm lấy chiếc áo khoác chiếc ghế bên cạnh : “Không gì, chỉ là cứ cảm thấy quên mất điều gì đó.”

 

Loading...