Sau Khi Bị Bạn Trai Cũ Lừa Kết Hôn - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-10-31 09:11:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù năm mới vẫn kết thúc, nhưng ở Đông Thành luôn những tai mắt tinh tường. Ngay từ khoảnh khắc Hạ Từ Đông lệnh, thế lực lưng gần như dốc lực.

Hắn ở Đông Thành quá vững chắc, nhiều năm động tĩnh lớn như nên ít còn nhớ.

Khi tin tức xác thực truyền đến, Hạ Từ Đông đang ở bệnh viện.

Tối qua Diêu Văn Dư hồi phục ý thức một thời gian ngắn, việc sáng sớm hôm tỉnh dậy thấy Hạ Từ Đông vốn dĩ nên khiến cảm thấy vui mừng, nhưng , khi bóng lưng của Hạ Từ Đông ở phía cửa sổ, trong lòng bỗng dưng run sợ.

Hạ Từ Đông nghiêng đầu , hỏi thẳng vấn đề.

"Cậu tìm g.i.ế.c Sầm Cảnh, nguyên nhân liên quan đến lai lịch của , đúng ?"

Diêu Văn Dư kinh hồn bạt vía, phát hiện dám thẳng mắt Hạ Từ Đông.

phát hiện ánh mắt Hạ Từ Đông đổi .

Khi chuyện đều diễn theo cốt truyện ban đầu, Hạ Từ Đông đối với là độc nhất vô nhị, thì cũng coi như là chăm sóc hết mực.

Sau Sầm Cảnh bắt đầu xuất hiện, thế giới lệch lạc.

Vết nứt ngày càng lớn, những sơ hở cũng nhiều lên, suýt chút nữa thể duy trì vẻ giả vờ ban đầu.

Lúc đó Hạ Từ Đông đối xử khác với .

Hạ Từ Đông là ở trong cuộc, căn bản cảnh, dù yêu Sầm Cảnh, cũng cả.

Ngay cả khi thế giới sửa chữa, cũng khôi phục như .

giờ phút thì khác.

Ánh mắt Hạ Từ Đông , như thể thấu .

Trong mắt một chút ấm và cảm xúc nào, cứ như thể đối diện còn là một sống.

Diêu Văn Dư ở bệnh viện, ngoài cửa là của Hạ Từ Đông, tin tức của bưng bít.

Cho nên dậy dựa đầu giường, rũ mắt xuống khẽ : "Em đang gì, sáng sớm đến đây, chẳng lẽ là để chất vấn em ?"

Diêu Văn Dư vốn dĩ còn đang đ.á.n.h cược, nhưng nhanh phát hiện sai .

Vì Hạ Từ Đông từ khi nào bên giường.

Trong giây phút Diêu Văn Dư ngẩng đầu lên, Hạ Từ Đông cách một đôi găng tay da, chớp nhoáng bóp chặt cổ ép ngửa đầu lên.

Xương cổ phát tiếng động.

Diêu Văn Dư há miệng phát tiếng khí ngắn ngủi, mắt lập tức đỏ ngầu, sắc mặt đỏ bừng.

Cậu đưa tay lên bẻ tay Hạ Từ Đông.

Mắt Hạ Từ Đông đen như mực, giọng nhiệt độ: " đang hỏi , tại nắm rõ đến từng chi tiết về chuyện khi còn nhỏ như ? Tại tất cả đều nhớ, chỉ riêng quên? Tốt nhất là thành thật trả lời ."

Diêu Văn Dư xác định Hạ Từ Đông nhớ , tất cả.

Nếu chuyện hỏi , Hạ Từ Đông thực sự sẽ g.i.ế.c .

Trong mắt Diêu Văn Dư lộ vẻ sợ hãi.

Lực cổ càng lúc càng lớn, bắt đầu giãy giụa.

Cậu liều mạng vỗ tay Hạ Từ Đông, đứt quãng : "Em... em ... Bởi vì... Bởi vì em và ... Giống ... Đến từ thế giới bên ngoài."

Nên , ở một vị trí lợi hơn Sầm Cảnh nhiều.

Hạ Từ Đông đột ngột buông tay, Diêu Văn Dư sấp giường, nửa ngày hồn.

Hạ Từ Đông rơi im lặng hồi lâu.

Hạ Từ Đông đặc biệt coi trọng cái gọi là bản ngã.

khi đối diện với Sầm Cảnh biểu hiện đặc biệt rõ ràng.

Có lẽ là đối diện với một dù trong bất kỳ cảnh nào tâm lý cũng giữ ở cùng một trình độ với , Hạ Từ Đông quen với việc bằng ánh mắt ngang hàng.

Hắn từng nghi ngờ phận của Sầm Cảnh.

truy cứu sâu.

Chỉ một ý niệm sai lệch như , ngay từ đầu đặt giữa bọn họ một lớp kính trong suốt.

Hắn ở một vị trí như ngoài cuộc lửa cháy bên sông, đến lúc mới dường như nhận phía mà bỏ lưng hóa là vực sâu vạn trượng, bên đầy rẫy đá nhọn, lửa cháy và lưỡi d.a.o sắc bén.

Đối với lý do bản sống trong một cuốn sách vẻ hoang đường tột độ , Hạ Từ Đông dễ dàng tin tưởng.

đ.á.n.h mất .

Cao Dương vội vã , thấy vết tích đáng sợ cổ Diêu Văn Dư thì giật .

còn thời gian để chú ý đến điều .

"Ông chủ, manh mối ."

Bây giờ là mười giờ sáng, cách thời điểm Hạ Từ Đông rời khỏi nhà máy chế biến đến hai tiếng.

Đến giờ phút , Hạ Từ Đông vẫn tương đối bình tĩnh.

phát hiện vẻ mặt nghiêm trọng của Cao Dương, vẫn chờ đợi câu tiếp theo của .

Cao Dương: “Trong quá trình điều tra trong nước, chúng phát hiện tung tích của Thích Hùng An, chiều hôm qua, mang theo tránh cảnh sát và tất cả camera giám sát phục kích ba tiếng đồng hồ bắt Sầm . Bốn giờ chiều thuyền biển ở bến tàu Nam Thông, theo lời nhân chứng, lúc đó Sầm cũng ở thuyền. Hai giờ sáng bọn họ trở , thuyền về, ... Không dấu vết của Sầm."

Câu cuối cùng Cao Dương suýt chút nữa thể khỏi miệng.

điều nghĩa là gì.

Cao Dương cẩn thận ông chủ nhà .

Phát hiện kết quả cũng tệ.

Không phản ứng đặc biệt kích liệt như tưởng tượng.

Diêu Văn Dư bên cạnh đột nhiên bật .

Cậu hồn tay Hạ Từ Đông, sờ lên cổ Hạ Từ Đông như đang , : “Hóa ngần thời gian giằng co, chẳng ai trong chúng chiến thắng cả."

Sầm Cảnh mất mạng, chắc thể sống.

Diêu Văn Dư: " c.h.ế.t , ..."

Nửa câu của Diêu Văn Dư nghẹn ở cổ họng.

Vì Hạ Từ Đông sang.

So với năm phút , Diêu Văn Dư từng thấy Hạ Từ Đông như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-ban-trai-cu-lua-ket-hon/chuong-50.html.]

đám Vệ Lâm Chu từng thấy.

Hơn mười năm , khi Hạ Từ Đông thoát khỏi tay kẻ nuôi dưỡng .

Tất cả những thứ u ám đè nén, mặt tối nhất của nhân tính đều thể tìm thấy dấu vết từ đôi mắt .

Cuối cùng Hạ Từ Đông chỉ với Diêu Văn Dư ba chữ.

"Sống cho ."

Vài chữ ngắn ngủi, khiến Diêu Văn Dư lạnh toát.

Mười hai giờ trưa.

Trên bến tàu một quỳ.

Thích Hùng An rõ ràng ngờ ngã ngựa nhanh như .

Trên gã gần như khúc xương nào còn lành lặn.

Quỳ ở đó, m.á.u đặc dính từ miệng nhỏ giọt tí tách xuống.

Cách đó vài mét ở mép ván gỗ, Hạ Từ Đông ở đó.

Trên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen mỏng manh, vạt áo và cúc áo hỗn loạn, mơ hồ thể thấy vết m.á.u ở đó.

Hắn cúi đầu, hai tay rũ xuống đầu gối, đốt ngón tay mu bàn tay đều là những vết trầy da tróc vảy.

Gò má vết thương, điếu t.h.u.ố.c đầu ngón tay cháy một nửa, khiến vẻ tiều tụy càng thêm rõ ràng.

Thích Hùng An liếc bóng lưng , tàn nhẫn, : "A Đông, chắc là nghĩ đến việc g.i.ế.c nhiều năm nhỉ. Cảm giác nhớ thế nào?"

" sẽ g.i.ế.c ." Hạ Từ Đông rung rung tàn t.h.u.ố.c đầu ngón tay, đầu .

Thích Hùng An: " , tìm thấy . mấy năm nay ăn thuận lợi, nhưng cuộc sống của thì luôn luôn như thế . Cậu xé rách mặt với , suýt chút nữa hại sống nổi, bây giờ chỉ là để nếm trải một phần ba nỗi đau của thôi."

Thích Hùng An còn chê đủ, tiếp tục : " còn đợi đến khi tin tức Diêu Văn Dư tỉnh truyền , mới ném xuống biển đấy. Cậu đó, vốn dĩ ý định sống, thật, cảm giác giải quyết còn sảng khoái bằng việc bây giờ."

Đầu ngón tay Hạ Từ Đông khẽ khựng một cách khó phát hiện.

Vì câu vốn dĩ ý định sống.

đoán , nhưng khi thực sự xác nhận, tim vẫn đau nhói đến mức cảm thấy khó thở.

Đội cứu hộ hàng đầu biển, tiến hành công tác trong suốt ba ngày. Phạm vi hải vực ngừng mở rộng.

Hạ Từ Đông từ thuyền xuống nước hết đến khác, vẫn từng dừng .

Ba ngày nay, tất cả biểu hiện của đều giống như một đàn ông trưởng thành đủ chín chắn, bình tĩnh cùng khác phân tích, thảo luận, căn cứ điểm rơi xuống nước, cấp gió bão tối hôm đó để phán đoán phương hướng đại khái của .

Tất cả ngầm thừa nhận, bọn họ là đang tìm kiếm cứu nạn.

Mà chỉ là đang tìm kiếm một cái xác mà thôi.

Sự thật là, ngay cả xác bọn họ cũng tìm thấy.

Chiều ngày thứ ba, biển nổi gió.

Sóng gió càng lúc càng lớn.

Đội trưởng đội cứu hộ Hạ Từ Đông vẫn đang chuẩn khi xuống nước : "Anh Hạ, thực tế, đề nghị của chúng là từ bỏ. Chúng phân tích chính xác nhất, cũng bỏ sót bất kỳ khu vực nào, tìm thấy, chín mươi chín phần trăm khả năng là thực sự tìm thấy nữa . Hơn nữa thời tiết khắc nghiệt, cũng sẽ gây uy h.i.ế.p đến sự an cá nhân của ."

Bộ đồ lặn màu đen Hạ Từ Đông vẫn còn đang nhỏ nước.

Nghe biển một cái, chỉ : "Tiếp tục."

Nửa tiếng , nhóm Khương Xuyên tự lái ca nô vội vã lên thuyền ngăn Hạ Từ Đông .

Khương Xuyên kéo tay , : "Lão Hạ, đủ , thời tiết đùa ."

Vệ Lâm Chu cũng : "Bên là khu vực biển sâu, cần khác cũng nên rõ trận bão tối hôm đó lớn đến mức nào, hơn nữa... Với mức độ thương nghiêm trọng của , thể sống sót , biển so với đất liền, đừng , gặp sóng lớn hoặc sinh vật biển thì đến cả cái bóng cũng còn, từ bỏ ."

Mấy ngày nay, mặc dù bọn họ thật sự hiểu từ khi nào Sầm Cảnh trở nên quan trọng với đến mức , nhưng cũng đều cố gắng giúp đỡ.

giúp đỡ nghĩa là còn lý trí, cứ mãi tìm kiếm một cách vô định như .

" ." Hạ Từ Đông về phía xa: "Đêm đó cũng là mưa bão lớn."

Hạ Từ Đông một giấc mơ, Sầm Cảnh , cứ coi như từng đến .

, thật sự để bất cứ thứ gì.

Không tại , Hạ Từ Đông như , Vệ Lâm Chu đột nhiên cảm thấy khó chịu.

Vì y cảm nhận loại cảm xúc đó . Loại cảm xúc thể với ai, đủ để xé tim xé gan.

nỗi đau của trưởng thành, phần lớn thời gian đều lặng lẽ lời.

Đặt lên Hạ Từ Đông, thì cũng chỉ là một câu đơn giản: "Bên quá tối quá lạnh, thể để đây một .”

Chỉ cần nhớ , động tác nhắm mắt cũng sẽ trở thành một loại dày vò.

Người thực tế ít khi ảo tưởng.

Càng là như , càng khó tự tạo cho ảo giác.

Chỉ lặp lặp việc phân tích khả năng, tự tay phủ nhận từng cái một. Quá trình đó chẳng khác nào chồng chất từng viên đá, mà nỗi đau cũng theo đó lặng lẽ chất cao từng tầng, từng lớp.

Từ năm tuổi một nhốt trong phòng, suýt chút nữa thì c.h.ế.t trong một trận hỏa hoạn.

Đến đầu tiên gặp mặt , dùng video uy h.i.ế.p .

Bắt chuyển khỏi Mặc Lâm Uyển.

Dồn ép vắt kiệt sức việc trong khi thể trạng vô cùng tệ hại.

Đưa cho thỏa thuận ly hôn.

Để một đối diện với nhà họ Sầm, đối diện với Mã Lâm Thao, đối diện với Diêu Văn Dư góc của thượng đế, đối diện với tất cả những ác ý của thế giới bao gồm cả những ác ý chủ ý hoặc vô ý của Hạ Từ Đông.

Cuối cùng tìm Sầm Cảnh.

Không ai rõ Hạ Từ Đông thuyết phục bản từ bỏ như thế nào.

Chỉ là lúc đó, một vài con thuyền trở về trông thấy Hạ Từ Đông ở mũi thuyền, lặng lẽ biển khơi xa xăm.

Có một loại .

Bạn tưởng rằng họ chẳng hề đổi.

Thế giới trong mắt họ, tựa như dãy núi trùng điệp, mênh m.ô.n.g kéo dài mười dặm.

Thế nhưng một khoảnh khắc nào đó, bắt đầu băng giá từng tấc, từng tấc một.

 

Loading...