Sau Khi Bị Bạn Trai Cũ Lừa Kết Hôn - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-10-31 09:19:51
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gông cùm của sự hối hận và tiếc nuối, cam tâm tình nguyện mang .
Hắn khác với bất kỳ Hạ Từ Đông nào mà Sầm Cảnh từng gặp đây.
Người đàn ông mắt , chính là Hạ Từ Đông sống vì Sầm Cảnh còn sống.
Cũng như một ngọn núi lửa đóng băng bỗng nhiên phun trào, sức nóng của dung nham thiêu đốt cũng thiêu đốt chính . Trong cơn đau, cảm thấy sự chân thật, cũng kéo Sầm Cảnh lòng ôm chặt.
Hạ Từ Đông rõ Sầm Cảnh gì.
Anh chấm dứt mối quan hệ .
Muốn c.h.ế.t ngay đêm rơi xuống biển.
Muốn, bao giờ gặp .
sống sót.
Câu "Cậu vốn dĩ sống nữa" của Thích Lão Tứ năm đó, là vết sẹo thể chạm trong lòng Hạ Từ Đông.
Hắn nhớ vô hình ảnh của Sầm Cảnh, cuối cùng dừng ở bóng lưng bỏ trong bãi đậu xe ngầm hôm đó.
Gánh nặng của việc buông tay, đối với Hạ Từ Đông mà , vượt xa ý nghĩa thông thường.
lúc , chuông cửa vang lên.
Cả hai như bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của , Sầm Cảnh ngước mắt hiệu Hạ Từ Đông buông tay.
Hạ Từ Đông chậm rãi thả .
Sầm Cảnh tới mở cửa, quả nhiên là dịch vụ phòng, xin và hiện tại tạm thời cần dọn dẹp.
Sau đó đóng cửa .
Khoảnh khắc nhỏ khiến cả hai bình tĩnh hơn nhiều.
Lúc quá trưa, ánh nắng ngoài cửa sổ sát đất đang rực rỡ.
Sầm Cảnh , nhặt chiếc điện thoại bàn chân đặt lên tủ bên cạnh, liếc Hạ Từ Đông : "Vì gặp , cả hai chúng hãy lùi một bước, ăn cơm nhé? Chúng xuống chuyện."
Trước khi đến đây, Hạ Từ Đông chuẩn tâm lý nhiều , vì so với phản ứng dữ dội ban đầu của Sầm Cảnh, rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều.
Hạ Từ Đông ý ép buộc, thuận theo lời gật đầu hỏi: "Em ăn gì?"
Nửa tiếng , tầng hai của nhà hàng Tây đắt nhất khu nghỉ dưỡng.
Mặc dù vẫn là giờ ăn, nhưng thực tế nhiều .
Trong nhà hàng đang phát những bài hát tiếng Anh nhẹ nhàng, thư giãn.
Sầm Cảnh ở mép cạnh cửa sổ, hai đối diện , Hạ Từ Đông đối diện .
Sầm Cảnh cúi đầu cắt bít tết : "Ăn cơm thì ăn cơm, cứ mãi thì no ?"
Hạ Từ Đông cong môi nhẹ.
Sau đó cầm d.a.o nĩa lên, dừng một chút mới : "Rõ ràng em đang ở đây, nhưng vẫn luôn cảm thấy như đang mơ."
Hạ Từ Đông như khiến Sầm Cảnh chút , ngẩng đầu .
Lúc kỹ , sẽ phát hiện thực cũng gầy hơn so với ấn tượng đây.
Vẫn uy nghiêm như cũ, chỉ là khi đối diện với Sầm Cảnh thì thu liễm .
Bầu khí căng thẳng còn nữa, Sầm Cảnh cũng thói quen trốn tránh. Anh mở lời, hỏi bình thường: "Đến đây mấy ngày?"
"Dự định ba ngày." Hạ Từ Đông cũng thẳng thắn: "Bây giờ ."
Tay Sầm Cảnh khựng , ngẩng đầu: "Vì ?"
Hạ Từ Đông: "Em cần áp lực, cũng thể coi như tồn tại."
"Anh cái quái gì ." Sầm Cảnh liếc một cái: " mù ."
Hạ Từ Đông đặt d.a.o nĩa xuống, nghiêm túc: " những lời trong phòng thể quá khích khiến em cảm thấy xúc phạm, nhưng Sầm Cảnh, sẽ can thiệp quá nhiều cuộc sống của em, nhưng em cũng thể can thiệp việc quyết định ở ."
Sầm Cảnh Hạ Từ Đông với vẻ nghi ngờ.
Hỏi : "Anh ... chẳng lẽ là vì áy náy?"
Anh đợi Hạ Từ Đông trả lời liền tiếp: "Không cần thiết, mắt, thấy đúng sai. Kết quả ngày hôm nay cho cùng, nguyên nhân, cũng ."
Việc ràng buộc với Hạ Từ Đông, do ép buộc .
Hạ Từ Đông rõ Diêu Văn Dư, cũng đề phòng nhiều.
Hạ Từ Đông vẫn luôn ngắt lời Sầm Cảnh.
Hắn cứ đó, nếu nhóm Vệ Lâm Chu thấy bây giờ, lẽ sẽ cảm thấy như bao phủ bởi một tầng ánh sáng ấm áp, thể mù mắt ch.ó của bọn họ.
Dù bọn họ quen nhiều năm như , cũng từng thấy như thế . Rõ ràng gì đổi, nhưng bạn sẽ cảm thấy bộ khí chất của đều khác.
Là một loại trầm tĩnh ôn hòa, dù ở giữa đám đông nhưng ánh mắt từ đầu đến cuối chỉ một .
Đợi Sầm Cảnh xong, mới tiếp lời: "Không áy náy, là thích, và, yêu."
Tất cả những đêm mất ngủ, đau khổ đến mức thể chịu đựng .
Là vì tình cảm, mới khả năng tổn thương lòng .
Hắn yêu Sầm Cảnh, thừa nhận một cách đủ thẳng thắn.
Cũng thừa nhận, tình cảm là do động lòng .
Sầm Cảnh đối với , là yêu đ.á.n.h mất.
Hắn đối với Sầm Cảnh, là thời thơ ấu, là lẽ từng rung động khi trưởng thành, nhưng cuối cùng quyết định từ bỏ.
Nhận thức tỉnh táo , cũng từng an ủi Hạ Từ Đông đang giam cầm trong hối hận.
May mắn , Sầm Cảnh đủ yêu .
Không yêu, sẽ đau.
Hắn sợ đau, dù chỉ một chút, nghĩ đến thôi cũng khiến đau lòng.
Với tính cách của Sầm Cảnh, thậm chí còn thèm lặp những gì từng chịu đựng lên .
Yêu đủ, hận cũng nhiều.
Bây giờ cần thiết, Hạ Từ Đông phát hiện lòng thật khó thỏa mãn.
May mà sự may mắn chiếm ưu thế.
Chỉ cần vẫn , bây giờ nhiều thời gian.
Sầm Cảnh lộ vẻ mặt ngạc nhiên, Hạ Từ Đông, phát hiện đùa.
Lời đến quá thẳng thắn, Sầm Cảnh như nghẹn họng, nửa ngày tìm câu nào thích hợp để .
Cuối cùng Sầm Cảnh nhắc đến Diêu Văn Dư.
Như thể nhắc đến vẫn luôn xen giữa hai , thể khiến Hạ Từ Đông rút lời .
Hạ Từ Đông cũng dừng một chút, : "Cậu còn sống, nhưng lắm."
Sầm Cảnh hỏi như thế nào, nghĩ thì thấy cần thiết.
Anh còn hứng thú với nhiều chuyện nữa.
Công việc ở Dực Khắc là để đảm bảo cuộc sống, đối với , kết cục cuối cùng của xác cũng tính là biến mất.
Dù vẫn sống trong xác .
Hạ Từ Đông nhận thấy định mở miệng, cuối cùng thôi, hiểu thấy đau lòng.
Sau đó tự động kéo dài chủ đề : "Ở một bệnh viện tâm thần núi Tây Thành."
Sầm Cảnh tiếp lời: "Cậu điên thật ư?"
"Không." Ánh mắt Hạ Từ Đông chút lạnh lẽo: " nên điên ." Hắn xong như nhắc đến chuyện mặt Sầm Cảnh, đặt phần bít tết cắt xong mặt Sầm Cảnh, nhắc nhở: "Ăn ít thôi, khó tiêu, gọi súp cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-ban-trai-cu-lua-ket-hon/chuong-53.html.]
Sầm Cảnh im lặng Hạ Từ Đông lấy đĩa của .
Suy nghĩ đầu tiên là, chắc món cừu nướng nguyên con tối nay cũng hỏng .
Súp của Sầm Cảnh vẫn mang lên.
Ở lối tầng hai nhà hàng, đột nhiên vang lên tiếng gọi "sếp Hạ".
Sầm Cảnh ngẩng đầu sang, đầu tiên thấy là Tần Hoài Quốc.
Đằng ông nhiều , đều mặc vest, cả toát lên vẻ thương nhân.
"Ông chủ Tần." Hạ Từ Đông dậy.
Tần Hoài Quốc: "Sếp Hạ cũng dùng bữa ở đây ?"
"Phải." Hạ Từ Đông chỉ bàn dài bên cạnh : "Mời đây."
Sầm Cảnh Hạ Từ Đông nhanh chóng khôi phục phận ông chủ, đương nhiên cũng dậy theo.
Nhóm của Tần Hoài Quốc vòng qua hai cái bàn đến bên cạnh, mới phát hiện đối diện Hạ Từ Đông là Sầm Cảnh.
Tần Hoài Quốc ngạc nhiên: "Hai thật sự quen ?"
Sau đó với Sầm Cảnh: "Lúc sếp Hạ hỏi thăm, còn tưởng chỉ là trùng hợp."
"Ông chủ Tần." Sầm Cảnh mỉm chào hỏi, cũng né tránh: "Anh là chồng cũ của , cũng lâu gặp."
Không chỉ Tần Hoài Quốc, mà cả nhóm đàn ông trung niên bốn năm mươi tuổi đều câu nhẹ nhàng bâng quơ của Sầm Cảnh cho sững sờ.
Họ , nửa ngày ai lên tiếng.
Ngược hai trong cuộc vô cùng bình tĩnh, cuối cùng vẫn là Tần Hoài Quốc ha hả hai tiếng : " là bất ngờ thật đấy."
Họ chào hỏi vài câu bắt đầu xuống.
Đám đông tản , Sầm Cảnh mới phát hiện Tần Tất Xuyên đang ở cuối cùng.
Cậu ngây Sầm Cảnh.
Sầm Cảnh chú ý tới, nhướng mày vẫy tay: "Đứng ngây đó gì?"
Lúc Tần Tất Xuyên mới như bừng tỉnh.
Tỉnh táo liền nhịn đ.á.n.h giá đàn ông đối diện Sầm Cảnh.
Linh cảm của quả nhiên đúng, Sầm Cảnh thật sự quan hệ với .
Đổi một góc độ Hạ Từ Đông, Tần Tất Xuyên phát hiện, khi và nhóm của ba tuyệt đối sẽ lộ ánh mắt như khi Sầm Cảnh.
Không bức bách, cũng dính chặt. Chỉ là nhàn nhạt, cho dù bạn chuyển hướng sang chỗ khác, nhưng ánh mắt vẫn chỉ khóa chặt một .
Thân phận chồng cũ rõ ràng, chứng tỏ ly hôn. Tần Tất Xuyên liên tưởng đến bộ dạng của Sầm Cảnh khi mới gặp , luôn cảm thấy thể thoát khỏi liên quan đến Hạ Từ Đông.
Vừa , là khá tùy hứng.
Cậu tới kéo một chiếc ghế từ bên cạnh ba , trực tiếp xuống bên cạnh Sầm Cảnh và Hạ Từ Đông.
Ba phản ứng đầu tiên, đá ghế một cái : "Con cái gì ? Qua đây đàng hoàng cho ba."
Tần Tất Xuyên hề nhúc nhích, ngược Hạ Từ Đông.
Hạ Từ Đông ngăn cản Tần Hoài Quốc, : "Không , cũng như ."
Sầm Cảnh cũng phụ họa, : "Không cần câu nệ nhiều như ."
Tần Tất Xuyên phớt lờ ánh mắt tức giận của ba .
Thấy Sầm Cảnh ăn nhiều, thẳng: "Không thích thì đừng ép , tối nay còn hoạt động nữa."
Sầm Cảnh thấy bộ dạng của chút buồn .
Trong nhóm của Mạc Tử Kiệt, chỉ Tần Tất Xuyên chủ động gọi là , Sầm Cảnh cũng bao giờ ở vị trí lớn tuổi hơn để . Sầm Cảnh thấy ánh mắt là "Có gây phiền phức cho ", liền bây giờ đầu óc bay xa lắm .
Anh cố tình tránh né chủ đề, hỏi : "Sáng nay ba mắng hả?"
Tần Tất Xuyên cũng nhận chuyện về Hạ Từ Đông với , liền theo đó than thở một câu: "Đừng nhắc nữa, lải nhải cả buổi sáng, ăn cơm còn bắt tiếp khách."
nếu đến, cũng sẽ gặp Sầm Cảnh và Hạ Từ Đông.
Vừa lúc súp của Sầm Cảnh mang lên.
Hạ Từ Đông giúp bưng tới, thử nhiệt độ bằng mu bàn tay nhắc nhở: "Rất nóng, đợi lát nữa hãy uống."
Sầm Cảnh đói lắm, nên động đến đồ ăn đĩa nữa mà chờ súp nguội.
Mặc dù quen với thái độ chu đáo lúc nơi của Hạ Từ Đông, nhưng cũng phản ứng gay gắt đến mức khó coi.
Dù cũng còn nhỏ nữa, còn trẻ con như .
Đóng cửa đ.á.n.h một trận, cãi ầm ĩ, đó là bản năng phòng vệ khi tâm trạng đột ngột đổi.
Có thể đối diện , đó là vì họ hiểu rõ bản .
Tương tự, cũng hiểu rõ đối phương.
Tần Tất Xuyên Hạ Từ Đông, đột nhiên hỏi: "Không Hạ tái hôn ?"
Hạ Từ Đông thể cảm nhận sự thù địch của . Trả lời: "Chưa."
"Anh còn thích Cảnh ?"
Sầm Cảnh liếc Tần Tất Xuyên một cái, đang giở trò gì.
Còn đột nhiên gọi là .
Hạ Từ Đông đương nhiên cũng sẽ dắt mũi.
Ngược hỏi: "Cậu hỏi gì?"
"Không gì, đang nghĩ nếu ngại, sẽ theo đuổi . Bên cạnh Cảnh chẳng thiếu , cũng khó theo đuổi."
Giọng nhỏ, dứt lời phía liền vang lên tiếng phun nước, đó là tiếng ba gào lên: "Tần Tất Xuyên!"
Âm thanh lớn đến mức cả nhà hàng đều ngoái .
Tần Hoài Quốc vội vàng dậy với Hạ Từ Đông: "Sếp Hạ, Sầm Cảnh, thằng nhóc từ đến nay năng giữ mồm giữ miệng, thật sự xin xin ."
Theo đuổi ngay mặt chồng cũ của .
Tần Hoài Quốc nghi ngờ sớm muộn gì cũng con trai cho lên cơn đau tim.
Nếu Sầm Cảnh quan hệ với Hạ Từ Đông thì còn đỡ.
Biết mà còn lao .
Sao sinh đứa con trai như , cứ thích trái ý ông.
Tần Hoài Quốc mất hết mặt mũi, Sầm Cảnh thể , : "Ông chủ Tần, lời Tất Xuyên mà ngài cũng tin ."
Chỉ cần quan tâm đến đời sống riêng tư của con trai một chút, sẽ chỉ thích con gái, bạn gái cũ còn là em gái ruột của tình nhỏ của ông.
Sầm Cảnh đau đầu, trừng mắt Tần Tất Xuyên, liền với vẻ " đang giúp , đừng vạch trần ".
Sầm Cảnh đang định rõ với Tần Hoài Quốc, thì thấy Hạ Từ Đông đột nhiên lên tiếng : " ngăn cản bất kỳ ai yêu mến em , đó là quyền của , cũng là điều em xứng đáng."
Tần Tất Xuyên lập tức : "Chứng tỏ cũng yêu Cảnh nhiều lắm."
Yêu thể ghen? Không quan tâm?
Hạ Từ Đông mỉm .
Hắn hy vọng tất cả đều yêu mến , đều yêu .
Hắn hy vọng thế giới mà gắng gượng bước qua quãng thời gian đau khổ để giữ , thể từng khó khăn, nhưng quãng đời còn sẽ bình yên.
Nếu thể.
Đó mới là vấn đề của Hạ Từ Đông .