SAU KHI BỊ ÉP CHIA TAY, TÔI MANG THAI CON CỦA BẠN TRAI CŨ - Chương 55: Có hiểu lầm chăng
Cập nhật lúc: 2025-04-26 06:30:10
Lượt xem: 199
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc đợi Giang Cảnh Sơ họp xong, Tần Hoạ dạo một vòng quanh biệt thự.
Từng sống ở đây vài năm, nhưng bao giờ cô quan sát nơi bằng ánh mắt của một nhà thiết kế như lúc . Tần Hoạ từ tầng một lên tầng hai, âm thầm lên kế hoạch trong đầu: Chỗ nào thể cải tạo để đổi phong cách, chỗ nào đang bỏ thì tận dụng thế nào cho hợp lý.
Lên đến tầng ba, cô bước phòng chiếu phim. Mọi thứ ở đây vẫn giữ nguyên như cái ngày cô rời năm năm .
Tần Hoạ bỗng thấy lòng chùng xuống, cô chọn một bộ phim nghệ thuật nhẹ nhàng, cuộn ghế sofa, lặng lẽ thưởng thức.
Cùng lúc đó, khi kết thúc cuộc họp, Giang Cảnh Sơ lập tức xe về phía Kinh Hòa Loan.
Trên đường, đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì điện thoại reo lên, là Hàn Hiềm gọi tới.
Giọng điệu châm chọc vang lên: “Anh Cảnh, dậy ?”
Giang Cảnh Sơ chẳng buồn mở mắt: “Vừa họp xong cuộc họp cấp cao kéo dài hai tiếng, nghĩ ?”
“Giờ mà họp? Không hợp lý nha!”
Hàn Hiến đang soi gương chỉnh tóc cũng khựng : “Tối qua em tụi suýt thì đưa hai động phòng luôn , chẳng lẽ tận dụng thời cơ?”
Giang Cảnh Sơ khẽ hừ lạnh từ trong mũi: “Người say đến mức đó, thú vật.”
“Người khác , chứ thì rõ. Năm xưa vì theo đuổi Tần Hoạ, chuyện gì cũng dám !”
Giang Cảnh Sơ nhạt, lưỡi khẽ day bên trong khoang miệng: “Dạo gần đây theo ông nội xem đất, chỗ thấy cũng , tặng một lô nhé?”
Hàn Hiến sửng sốt vì chuyển đề tài quá nhanh, nhưng vẫn vội vàng đáp: “Được quá! Cảm ơn Cảnh. Ở thế? Lúc nào qua xem thử.”
Khoé môi Giang Cảnh Sơ khẽ nhếch:
“Vạn An Sơn, quen ?”
Sau lưng Hàn Hiềm lập tức lạnh toát.
Vạn An Sơn? Quen chứ! Quen đến phát khiếp! Mộ phần bà nội năm ngoái còn mới chôn ở đó!
Giang Cảnh Sơ rõ ràng là tặng … một mảnh đất mộ phần!
Hàn Hiến lè lưỡi l.i.ế.m khóe môi: “Sáng sớm mà nguyền em thế ?”
Giang Cảnh Sơ nhàn nhạt: “Cậu là gây chuyện .”
Hàn Hiến bật : “Thôi giọng là , đúng là gì .”
Giang Cảnh Sơ cau mày, lời nào, dứt khoát tắt máy.
Chưa đầy hai giây , điện thoại reo. Vẫn là Hàn Hiến. Lần chỉ liếc một cái từ chối cuộc gọi.
Lại reo. Lại từ chối.
Đến thứ ba, Giang Cảnh Sơ cuối cùng cũng nhịn nổi: “Cậu bệnh ?”
Hàn Hiến ha hả: “Được , , là đang thẹn quá hoá giận.”
Lo dập máy tiếp, Hàn Hiến vội : “Đừng tắt, chuyện nghiêm túc, liên quan đến Tần Hoạ.”
Nghe , Giang Cảnh Sơ vốn đang định cúp máy thì rút tay.
“Nói nhanh , tưởng ai cũng rảnh rỗi như ?”
Hàn Hiến khẽ hắng giọng, cố gắng nén : “ hỏi thật, xem, năm xưa lúc hai chia tay… liệu hiểu lầm gì ?”
Lông mày Giang Cảnh Sơ nhíu , vẻ sốt ruột trong mắt dần tắt, kéo cổ áo một chút: “Sao đột nhiên hỏi ?”
Hàn Hiến “chậc” một tiếng: “Tối qua đưa Tần Hoạ , Chu Điềm Điềm định đuổi theo ? giữ em , bảo đừng xen chuyện hai . Em …”
Tay Giang Cảnh Sơ đang kéo cổ áo khựng : “Nói gì?”
“ cũng nhớ rõ nguyên văn, đại khái là Tần Hoạ khó khăn lắm mới rời khỏi , thể cuốn nữa.”
Khó khăn lắm mới rời khỏi , thể cuốn ...
Là “ thể”, “ ”.
Giang Cảnh Sơ nhớ ánh mắt mê ly khi say rượu của Tần Hoạ tối qua, nhớ đến thái độ lạnh nhạt dửng dưng khi tỉnh rượu, hai trạng thái trái ngược. Trái tim như rơi xuống vực sâu thêm một tầng.
“Chu Điềm Điềm gì thêm ?”
Hàn Hiến lắc đầu: “Không. Mấy năm nay em ít nhắc đến chuyện của Tần Hoạ mặt .”
Giang Cảnh Sơ trầm mặc vài giây: “Được, .”
Cuộc gọi kết thúc, rút một điếu thuốc ngậm nơi khóe môi, bật lửa châm lên.
Làn khói chầm chậm cuộn lên theo khí, che lấp bộ gương mặt Giang Cảnh Sơ khiến trở nên mơ hồ như thật.
Chuyện năm năm , luôn nhớ .
Giờ nghĩ , phần lớn chỉ là những cãi vã với Tần Hoạ.
Lúc đầu là Tần Hoạ chê mang thói hư của công tử nhà giàu, trách ăn chơi trác táng, lo ăn.
Cô từng nhiều đề nghị chia tay, Giang Cảnh Sơ chẳng còn cách nào, đành đồng ý Giang Thị việc.
Lúc mới công ty, chẳng gì. Ngày nào cũng tất bật đến kiệt sức, Tần Hoạ trách thời gian ở bên cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-ep-chia-tay-toi-mang-thai-con-cua-ban-trai-cu/chuong-55-co-hieu-lam-chang.html.]
Anh cũng thấy mệt mỏi, đặc biệt là mấy bắt gặp Ôn Lễ đưa Tần Hoạ về giờ , càng khiến ghen đến mất lý trí, bùng nổ một trận cãi vã lớn nhất với cô.
Tần Hoạ lúc đó còn chối, rằng hai chỉ là cấp cấp bình thường. Cho đến khi đến báo, bảo rằng thấy cô và một đàn ông khác khách sạn cùng ...
Anh mất hết lý trí mà lao đến, tận mắt thấy cảnh tượng khiến buồn nôn …
Đoạn hồi ức dừng tại đó, Giang Cảnh Sơ cách nào tiếp tục nghĩ thêm, đầu như xé toạc, ngón tay cũng khẽ run lên.
Cao Phỉ ghế phụ thấy sắc mặt , lập tức bảo tài xế dừng xe: “Giang tổng, chứ?”
Giang Cảnh Sơ nhắm mắt tựa ghế, gương mặt đầy vẻ nhẫn nhịn và u uất.
Cao Phỉ rút điện thoại: “Để gọi cho cô Kỷ ngay.”
Cao Phỉ Giang Cảnh Sơ từng gặp vấn đề về tâm lý. Trước mỗi lên cơn khó chịu, chỉ cần cô Kỷ đến là thể định .
“Không cần!”
Giang Cảnh Sơ xua tay, giọng khàn khàn, một lúc im lặng : “Cao Phỉ, điều tra giúp , xem năm năm ở quê của Tần Hoạ, Minh Khê Sơn, xảy chuyện gì bất thường .”
Đến Kinh Hòa Loan, Giang Cảnh Sơ vẫn trong xe thêm nửa tiếng đồng hồ mới biệt thự.
Anh tìm quanh một lượt, cuối cùng mới phát hiện Tần Hoạ đang ngủ trong phòng chiếu phim ở tầng ba.
Cô co như một con mèo nhỏ, gọn giữa chiếc ghế sofa.
Trên tường chiếu phía đối diện vẫn đang phát một bộ phim cũ kỹ, thể loại mà Tần Hoạ từng thích.
Cảnh tượng khiến lòng Giang Cảnh Sơ bỗng nhiên bình yên lạ thường.
Anh xuống cạnh Tần Hoạ, lặng lẽ cô ngủ.
Tần Hoạ ngủ bao lâu, lúc tỉnh dậy thì phim cũng kết thúc, bên tai là nhịp thở đều đặn.
Cô nghiêng đầu, mới phát hiện Giang Cảnh Sơ đang tựa ghế sofa bên cạnh, cũng ngủ .
Anh như đang mơ thấy điều gì, mày nhíu chặt .
Tần Hoạ theo phản xạ giơ tay giúp xoa dịu nhưng khi ngón tay chạm trán , Giang Cảnh Sơ lập tức mở mắt.
Bốn mắt chạm , trong đôi mắt còn vương chút m.ô.n.g lung của cơn mộng, trong khi ánh mắt Tần Hoạ thoáng hoảng hốt, vội lảng sang chỗ khác.
“Anh về khi nào ? Sao gọi dậy?”
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Giang Cảnh Sơ thẳng dậy, day day sống mũi: “Cũng mới thôi.”
Tần Hoạ gật đầu: “Vậy bắt đầu việc đây.”
Cô cầm thước dây và máy đo, bắt đầu từ cửa tầng một để đo đạc căn nhà.
Những việc vốn thể giao cho trợ lý nhưng trong hợp đồng Giang Cảnh Sơ ghi rõ: Mọi chuyện ở Kinh Hòa Loan, Tần Hoạ đích thực hiện.
Biệt thự lớn, cần cải tạo diện nên đo đạc khá mất thời gian.
Giang Cảnh Sơ sát lưng cô suốt, tay đút túi quần. Thỉnh thoảng liếc qua bản vẽ cô đang ghi chú máy tính bảng, hiểu gì .
thế nào, cũng giống một giám sát công trình.
Khi đo xong tầng một, trời qua giờ cơm trưa.
Có mang đồ ăn đến, Giang Cảnh Sơ gọi Tần Hoạ ăn, cô liếc sơ qua túi đồ, thấy dòng chữ “Phúc Lâm Ký” in bên ngoài.
Bếp trưởng của Phúc Lâm Ký vốn là hậu duệ của ngự trù trong cung đình xưa, tay nghề nấu nướng vô cùng tinh tế và đặc sắc.
Rất nhiều quan chức quyền quý đều chọn nơi đó để tiếp khách nhưng ai từng đến đều , nhà hàng tuyệt đối giao đồ ăn ngoài.
Tần Hoạ nhướng mày một cái đầy kín đáo.
Có lẽ chỉ Giang Cảnh Sơ mới thể khiến Phúc Lâm Ký phá lệ giao cơm đến tận nhà.
Khi mở hộp cơm, nóng vẫn còn bốc lên nghi ngút. Ban nãy bận rộn cảm thấy, giờ ngửi thấy hương thơm nức mũi, bụng cô mới bắt đầu đói cồn cào.
Hai đối diện , đều lặng lẽ ăn cơm.
Ăn nửa chừng, điện thoại Giang Cảnh Sơ đổ chuông.
Anh tiện tay máy, gọi một tiếng: “Mẹ.”
Tay Tần Hoạ đang cầm đũa khẽ run lên, miếng sườn gắp lên rơi xuống đĩa.
Giang Cảnh Sơ đang bà Viên Mai chuyện, liếc thấy liền ngạc nhiên cô một cái, đó gắp miếng sườn đó đặt chén cô.
Bà Viên Mai bà về đến Bắc Thành, hỏi thời gian , bà gặp một lát.
Giang Cảnh Sơ thừa bà chuyện gì, liếc đồng hồ: “Khi nào ?”
“Trước bữa tối. Lát nữa con với lấy một món đồ.”
“Được, con .”
Cúp máy, Tần Hoạ cũng buông đũa: “ ăn no , dùng tiếp .”
Giang Cảnh Sơ hộp cơm của cô, phần lớn vẫn còn nguyên.
“Trước em thích đồ ăn ở đây, hôm nay ăn ít ?”