SAU KHI BỊ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG, TÔI VÔ TÌNH VÀO GIỚI GIẢI TRÍ VÀ NỔI ĐÌNH ĐÁM - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:12:28
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phòng tổng thống tầng cao nhất, khách sạn Vãn Chu.
“Anh, hôm nay về sớm ?”
Nhìn thấy Hàn Cẩn Châu sofa, Giang Thư Hoàn ngạc nhiên. Mới mấy giờ thôi, bình thường thì ít nhất mười giờ Hàn Cẩn Châu mới từ công ty về.
Hàn Cẩn Châu đặt tập tài liệu trong tay xuống, dậy rót cho cô một ly nước:
“Ra ngoài chơi ?”
Giang Thư Hoàn bỗng thấy chột , nhận lấy ly nước uống một ngụm, gật đầu: “Em cùng bạn đến lễ trao giải xem náo nhiệt một chút.”
Hàn Cẩn Châu: “Sao về sớm thế?”
Giang Thư Hoàn khẽ sờ sống mũi: “Xảy chút sự cố.”
Hàn Cẩn Châu cô mấy giây, hiểu rằng Giang Thư Hoàn định rõ rốt cuộc là sự cố gì, cũng truy hỏi thêm, chỉ đổi sang chủ đề khác: “Đói , bảo chút đồ ăn khuya?”
Mới hơn tám giờ, tất nhiên là đói. Giang Thư Hoàn nhanh chóng phản ứng, lẽ Hàn Cẩn Châu vẫn ăn tối. Trước đó nhắn wechat hỏi cô ăn tối ở , cô bảo cùng bạn bè, Hàn Cẩn Châu cũng gì thêm.
Với sự hiểu của cô về trai , chắc hẳn Hàn Cẩn Châu cố tình dành thời gian để ăn tối cùng cô. khi cô mặt, liền vùi đầu công việc, đến bữa ăn cũng quên mất.
Giang Thư Hoàn : “Em ăn hoành thánh nhỏ.”
Hàn Cẩn Châu mỉm , xoa nhẹ mái tóc cô: “Được, sẽ bảo họ cho thêm nhiều tép khô.”
Từ nhỏ, Giang Thư Hoàn thích ăn hoành thánh nhỏ với cả nắm tép khô.
Vài phút , hai em bàn ăn.
Trước mặt Giang Thư Hoàn là một bát hoành thánh nước trong, còn mặt Hàn Cẩn Châu là một tô mì hải sản.
“Ngày mai đưa em sân bay.” Hàn Cẩn Châu gắp mì .
Giang Thư Hoàn gật đầu.
Hôm cô đến thủ đô, lẽ Hàn Cẩn Châu bận quá mới để trợ lý Lâm đón. Giờ cô vẫn chính thức , tự nhiên thời gian đưa cô .
Trong phòng khách, TV đang phát trực tiếp lễ trao giải Kim Dương. Sau tiết mục biểu diễn, MC mời hai khách mời lên trao giải. Sau màn pha trò chọc , màn hình lớn bắt đầu lượt chiếu các đoạn phim đề cử Nam chính xuất sắc nhất.
Giang Thư Hoàn kìm mà ngẩng đầu .
Đoạn phim của Quý Hàm Chương chiếu cuối cùng.
“Trầm Lụy” kể câu chuyện về một thiên tài âm nhạc bẩm sinh mù lòa.
Trên màn ảnh, Quý Hàm Chương mái tóc bạc trắng rối bời, ánh mắt mờ mịt vô hồn, cả thoạt già nua, tàn tạ. Thế nhưng khoảnh khắc nghiêng tai lắng âm nhạc mang một vẻ thành kính, tập trung đến mức linh hồn như soi sáng.
Nhìn Quý Hàm Chương quen thuộc xa lạ màn ảnh, Giang Thư Hoàn chợt ngẩn ngơ.
“Em ăn tối cùng ?” Hàn Cẩn Châu bỗng nhiên hỏi.
Giang Thư Hoàn: “À? À… .”
Hàn Cẩn Châu khẽ nhíu mày nhưng gì thêm.
Trên TV, hai khách mời cố tình kéo dài cảm giác hồi hộp, cùng hô: [“Nam chính xuất sắc nhất là…”]
[“Quý Hàm Chương!”]
Khán phòng vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Ống kính lia xuống hàng ghế, Quý Hàm Chương dậy, ôm lấy Đặng Kinh Vĩ một cái, bắt tay với nam diễn viên bên cạnh, đó bước chậm rãi lên sân khấu.
Máy tiếp tục lia đến các nam diễn viên khác trong danh sách đề cử. Phần lớn đều chuẩn tâm lý, mỉm vỗ tay chúc mừng. Nụ của Lỗ Hữu Lâm thì gượng gạo, còn gương mặt của Phương An Ninh khó coi đến mức chút che giấu.
Ống kính thoáng đảo qua, Quý Hàm Chương lên đến sân khấu.
Anh khom , nhận chiếc cúp từ tay khách mời trao giải.
MC mỉm hỏi: [“Hàm Chương, đây là thứ hai nhận giải Nam chính xuất sắc nhất của Kim Dương, là năm ngoái. Hai năm liên tiếp đăng quang ảnh đế, trong lịch sử Kim Dương cũng vô cùng hiếm thấy. Cảm giác thế nào?”]
Quý Hàm Chương khiêm tốn : [“Cảm ơn sự công nhận của ban giám khảo và khán giả, sẽ tiếp tục cố gắng.”]
MC: [“Cố gắng để sang năm tiếp tục đoạt giải ? Các nam diễn viên khán đài thấy chắc áp lực nhỏ .”]
Quý Hàm Chương mỉm lắc đầu: [“Năm chắc sẽ đăng ký .”]
MC: [“Ôi, thì ít sẽ thở phào nhẹ nhõm. Ha ha, chỉ đùa thôi.”]
Anh ngừng , nâng giọng: [“Xin mời Quý Hàm Chương, Nam chính xuất sắc nhất của giải Kim Dương thứ 19, phát biểu cảm tưởng khi nhận giải…”]
Quý Hàm Chương ôm cúp, bước đến giữa sân khấu. Anh về phía máy , nở nụ : [“Hôm nay với là một ngày vô cùng đặc biệt, vui. Cảm ơn ban tổ chức, cảm ơn ban giám khảo, cảm ơn khán giả, cảm ơn thể ê-kíp Trầm Lụy, cả và màn ảnh.”]
Ngừng một chút, thẳng máy , trịnh trọng thêm: [“Cảm ơn bạn của .”]
Nói xong, khẽ cúi , dứt khoát rời khỏi sân khấu.
Cả khán phòng thoáng chốc lặng .
Ngay cả MC cũng kịp phản ứng, thì Quý Hàm Chương xuống sân khấu.
MC vội mỉm : [“Xem Hàm Chương một bạn quan trọng. Không bạn mặt ở đây , dù , chắc chắn cũng đang theo dõi trực tiếp. tin rằng nhất định sẽ tự hào và vui mừng vì vinh quang . Xin chúc mừng Quý Hàm Chương nữa!”]
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Tiếng vỗ tay vang dậy khắp hội trường.
Từ lúc Quý Hàm Chương xuất hiện màn hình, phần bình luận trong phòng livestream bùng nổ như núi lửa phun trào, cuồn cuộn dứt:
> Người đàn ông , cuối cùng xuất hiện ! A a a a, chẳng tò mò đoạt Nam chính xuất sắc nhất , vì giải thưởng vốn chẳng nghi ngờ gì. tò mò cô gái là ai a a a, là bạn gái , chắc chắn là bạn gái ?!
> Studio thì im thin thít phản hồi, khả năng chỉ là qua đường cơ bản bằng . Chẳng rõ rốt cuộc là bạn gái chỉ là quan hệ mập mờ.
> Quý Hàm Chương, ! Dám nắm tay mà dám công khai?!
> Ôi trời, quả nhiên là dung nhan tuyệt thế, hờ hững sân khấu thôi khiến khách mời trao giải bên cạnh lập tức hóa thành qua đường. Người đàn ông , thật sự quá khủng khiếp!
> Kể một câu chuyện , lễ trao giải từng tin đồn đoàn phim Thiên Thạch sẽ giúp Lỗ Hữu Lâm áp đảo Quý Hàm Chương để trở thành ảnh đế mới. Nghe khi buổi lễ bắt đầu, đạo diễn Thiên Thạch còn chạy đến mặt ảnh đế Quý để mỉa mai rằng bắt đầu xuống dốc, việc liên tiếp đoạt giải chỉ là khác đang đẩy lên bờ vực. Kết quả ảnh đế Quý trực tiếp đáp trả “quả thật Thiên Thạch cảm nhận mùi vị đẩy lên .” Nghe những chứng kiến tại chỗ đều sững sờ.
>> Nói mới nhớ, trong hội trường cũng camera livestream, quả thật từng thấy đoàn phim Thiên Thạch tìm đến ảnh đế Quý chuyện. Cứ tưởng là tâng bốc xã giao lẫn , hóa là cãi vã ?! Trời đất ơi, đoàn phim Thiên Thạch lấy tự tin thế?!
>>> Các còn quan tâm gì đến đoàn phim Thiên Thạch! Ý ảnh đế Quý câu “cảm ơn bạn của ” ở cuối là ? Đột nhiên tách riêng cảm ơn, quá lạ lùng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-nghe-thay-tieng-long-toi-vo-tinh-vao-gioi-giai-tri-va-noi-dinh-dam/chuong-83.html.]
>>>> Lạ lùng +1, hề màn cảm ơn cha , bạn bè quyến theo gói combo thường thấy, chỉ riêng biệt đến một bạn. Rõ ràng để chỉ chung tất cả bạn bè chứ?
>>>> (+1) Rành rành còn gì, chắc chắn là ám chỉ một bạn cụ thể nào đó. Hơn nữa, còn hôm nay đối với là một ngày đặc biệt, vui… tìm bài phát biểu năm ngoái để so sánh, phong cách khác. Năm ngoái thì công thức, còn năm nay rõ ràng là cảm xúc thật, mà niềm vui cũng là thật, miệng đến tận mang tai. Các bao giờ thấy một tuyệt thế nhân gian thế ?!
>>>> (+2) Fan tám năm xin thề, từng thấy, thật sự từng. Năm đó đầu đoạt ảnh đế cũng vui mừng thế !
>>>> (+3) Fan bảy năm phát biểu, lão Quý hớn hở thế , chắc chắn chuyện! Nhất định chuyện!
>>>> (+4) Fan mười năm khẳng định, chắc là để ý một cô gái nào đó theo đuổi nhưng cũng từ chối, thầm khoe mà thể công khai bạn gái nên mới “bạn bè”. Đừng hỏi hiểu rõ thế, vì em trai ruột của hiện giờ y hệt như …
>>>> (+5) Fan sáu năm: Lão Quý, hãy dũng cảm theo đuổi , chuyện tự gánh lấy!
>>>> (+6) Nói mới nhớ, hôm nay fan couple nhảy múa nữa?
>>>> (+7) Fan couple chắc ngất trong nhà vệ sinh còn múa gì nữa, đoán bao lâu nữa chính ảnh đế Quý sẽ công khai thôi.
…
Trong phòng khách sạn.
Hàn Cẩn Châu thoáng qua màn hình TV, thu tập tài liệu, : “Ngủ sớm , mai cùng ăn sáng.”
Giang Thư Hoàn khẽ một tiếng.
Đợi Hàn Cẩn Châu rời , cô bỗng vỗ trán một cái.
Ngày mai cô và Quý Hàm Chương hẹn cùng trở về thành phố S.
Anh trai sẽ nghi ngờ cô thích Quý Hàm Chương chứ… mà, hình như, lẽ, cũng hẳn là oan uổng?
Nhớ mấy ngày còn hùng hồn trai bậy, Giang Thư Hoàn thoáng chốc cảm thấy hổ đến mức độn thổ.
Điện thoại vang lên vài tiếng, là tin nhắn wechat từ Tân Lệ.
Lilian: [Chị em, đây Tết Nguyên đán lên thủ đô đúng ?]
Giang Thư Hoàn hiểu cô hỏi , trả lời: [Ừm, tớ đón Tết cùng trai ở thủ đô.]
Tân Lệ nhanh chóng nhắn : [Thế tối nay ở nhà, cùng trai ?]
Giang Thư Hoàn khó hiểu: [Ừm, đúng .]
Cũng coi là ở nhà , tuy ngoài một lát nhưng quả thật là cùng trai.
Tân Lệ nhắn ngay: [Trời ơi chị em ơi, để cho ! Tối nay ảnh đế Quý dự lễ trao giải Kim Dương. Ồ, Kim Dương chính là một trong ba giải thưởng điện ảnh danh giá nhất trong nước . Tóm , ảnh đế Quý tham gia lễ trao giải, kết quả công khai nắm tay một cô gái ngay sóng livestream! Mà vóc dáng cô gái cực kỳ, cực kỳ giống , còn tưởng là cơ, hù c.h.ế.t !]
Giang Thư Hoàn: “…”
Cô thẳng thừng đổi đề tài: [Khi nào về trường, gửi đặc sản thủ đô cho.]
Lilian: [Mùng mười về , cảm ơn chị em, lúc đó mời ăn cơm, moah moah!]
Lilian: [ mà cô gái thực sự giống ! Haizz, cảm giác ảnh đế Quý sắp thoát kiếp độc . Không, khi thoát cũng nên. Người phụ nữ thể chinh phục tuyệt sắc giai nhân , rốt cuộc là ai chứ?!]
Lilian: [Dù nữa, ngắm dung nhan tuyệt thế cũng là một niềm vui.]
Lilian: [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]
Giang Thư Hoàn: “…”
Được , vui là .
Trong khi tay lặng lẽ lưu bộ ảnh .
Thoát khỏi khung trò chuyện, cô thấy Quý Hàm Chương gửi tin nhắn tới.
Quý: [Ngày mai đến khách sạn đón em nhé?]
Giang Thư Hoàn do dự mấy giây nhưng nghĩ vẫn nên để trai thực hiện “nghi thức” tiễn em gái sân bay. Vì cô gõ trả lời: [Không cần, đưa sân bay , gặp ở sân bay nhé?]
Tại hiện trường lễ trao giải, Quý Hàm Chương tin nhắn trả lời, khẽ nhướn mày, đáp : [Vậy mai gặp.]
Trả lời xong, cất điện thoại, cùng Đặng Kinh Vĩ sóng vai ngoài.
Đoàn phim Trầm Lụy ngoài giải Nam chính xuất sắc, còn thắng thêm ba hạng mục nặng ký: Phim nhất, Đạo diễn xuất sắc nhất và Nữ phụ xuất sắc nhất, gần như thể là thắng lớn tập.
Vương Viện đề cử Nữ chính xuất sắc nhưng thắng. Người đoạt giải là một nữ diễn viên lớn tuổi, vai diễn là một bà mất con.
Sau lễ trao giải, Vương Viện rời .
Quý Hàm Chương ở cùng Đặng Kinh Vĩ thêm một lát. Đặng Kinh Vĩ vốn thích chỗ đông , quen đợi những khác bớt mới rời .
Hai đến cửa, bỗng thấy một giọng tức giận: [“Khốn kiếp, bao nhiêu thứ đưa cho các đều vứt cho ch.ó ăn ! Các hủy tư cách giám khảo, với một tiếng?! Hừ, lật mặt chối bỏ ? , chính là lật mặt chối bỏ đấy! Các gây chuyện thế , còn tưởng sẽ ai mời các giám khảo nữa chắc? Tham lam, một lũ tham lam! Lấy từ ít , vẫn đủ, còn liên hệ khác?! Phi! Đồ khốn, cút hết !”]
Từ chỗ tối, Phương An Ninh bước , gương mặt u ám đến mức thể nhỏ nước. Nhìn thấy Quý Hàm Chương và Đặng Kinh Vĩ, ông rõ ràng sững , hẳn là ngờ trong hội trường còn .
nhanh bật lạnh: “Thì ôm chân giám khảo mới, bảo kiêu ngạo thế. Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, các cũng đừng vội đắc ý quá sớm!”
Đặng Kinh Vĩ vốn giỏi ăn , nghẹn hồi lâu mới thốt một câu: “Anh đừng vu khống.”
Quý Hàm Chương liếc Phương An Ninh, nhàn nhạt : “Tấm lòng tiểu nhân mà thôi, đạo diễn Đặng cần gì chấp nhặt với ông .”
Phương An Ninh gằn giọng: “Giả vờ thanh cao cái gì! Quý Hàm Chương, dám mấy đoạt ảnh đế đều nhờ thực lực thật sự?”
Quý Hàm Chương khẽ : “Tại dám? Ngược là ông đấy, đạo diễn Phương, cấp nhận đơn tố cáo, sắp tới sẽ điều tra triệt để chuyện thao túng phiếu bầu.”
Phương An Ninh lập tức như con vịt bóp cổ, thốt nên lời.
Ông vốn kỳ vọng quá nhiều giải Kim Dương , ngờ cuối cùng tay trắng. Vừa ông tìm đến ban tổ chức hỏi cho rõ, tuy họ thẳng nhưng ám chỉ rằng “tiểu xảo” quá nhiều, khiến họ cân nhắc kỹ, hủy luôn giải thưởng vốn định trao cho đoàn phim ông .
Ông kìm lửa giận, liền gọi điện mắng c.h.ử.i hai giám khảo một trận.
Nếu sớm cấp còn điều tra, ít nhất ông cũng nên giữ chút đường lui, năn nỉ họ giữ kín miệng, đừng bán ông chứ!
Sắc mặt Phương An Ninh lập tức trắng bệch như tờ giấy.
Xong .