SAU KHI BỊ NGHE THẤY TIẾNG LÒNG, TÔI VÔ TÌNH VÀO GIỚI GIẢI TRÍ VÀ NỔI ĐÌNH ĐÁM - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:18:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Vương Hữu Đức thì dẫn theo hai . Một là Trương Mạn Vân mặc bộ đồ cao cấp, đeo kính râm, trông đầy dáng vẻ quý phu nhân. Người là một ông lão mặt mũi hiền hòa.

 

“Vị là đạo diễn Hầu Khai Thành, đến tìm Hàm Chương.” Vương Hữu Đức giới thiệu: “Hàm Chương, đạo diễn Hầu liên hệ với quản lý của , ý của quản lý là để tự quyết định nên đạo diễn Hầu mới đích đến gặp mặt chuyện.”

 

Thực , Hầu Khai Thành chỉ tình cờ ngang qua, tiện thể nảy ý gặp Quý Hàm Chương. Ông vốn là cây đại thụ của Đài Truyền hình thành phố S, trong giới giải trí bậc vai vế cao nên dĩ nhiên Vương Hữu Đức thể từ chối.

 

Quý Hàm Chương cũng rõ Hầu Khai Thành tìm vì chuyện gì, đoán là Đặng Hữu Huy bên kịp báo cho .

 

để lộ suy nghĩ, chỉ gật đầu với Hầu Khai Thành và Trương Mạn Vân, mỉm : “Đạo diễn Hầu, bà Trương, điều kiện đoàn phim hạn, là chúng qua phòng hóa trang của một lát nhé?”

 

Trương Mạn Vân mỉm , khéo léo từ chối: “ là đến tìm Giang Thư Hoàn, qua phòng hóa trang của Quý đây .”

 

Rồi sang Giang Thư Hoàn, tỏ mật: “Thư Hoàn, lâu gặp.”

 

Giang Thư Hoàn liếc một cái, lạnh nhạt đáp: “ phòng hóa trang riêng. Nếu bà chuyện, luôn ở đây ?”

 

Trương Mạn Vân nghẹn lời. Những năm qua bà đến cũng tâng bốc, sớm quên mất diễn viên tuyến nhỏ trong đoàn thường chẳng hóa trang riêng.

 

Điều khiến bà càng kinh ngạc hơn chính là Giang Thư Hoàn.

 

Ấn tượng của Trương Mạn Vân về cô vẫn dừng ở cái tuổi mười mấy năm xưa.

 

Năm , ruột của cô mất, Hàn Thủ Nghiệp bỗng nổi hứng đưa Giang Thư Hoàn về nhà ở một thời gian.

 

Trước mặt Hàn Thủ Nghiệp và Hàn Cẩn Châu, Trương Mạn Vân dĩ nhiên vẻ ân cần, chu đáo. phần lớn thời gian cả hai cha con nhà, bà cố tình cho bảo mẫu nghỉ, còn thì ngoài dạo chơi, để mặc cô một ở nhà tự xoay xở.

 

Lúc đó, Giang Thư Hoàn hầu như chẳng mấy khi mở miệng, khác gì cô cũng coi như thấy. Chỉ Hàn Cẩn Châu chuyện, cô thỉnh thoảng mới đáp đôi câu.

 

Một đứa nhỏ yếu ớt, nhút nhát như thế, cho dù đói, ấm ức cũng chẳng dám hé răng.

 

thì thế nào? Trương Mạn Vân chỉ cần giả vờ quên, thêm một câu “xin ” cho qua là xong chuyện.

 

Quả nhiên, những ngày đó đều bình yên, ngay cả Hàn Cẩn Châu - vốn như thùng t.h.u.ố.c s.ú.n.g trong chuyện liên quan đến em gái - cũng tới gây chuyện với bà . Vậy là Trương Mạn Vân càng tin rằng, cô bé tuyệt đối dám gì.

 

Sau đó lâu, nhà họ Giang đưa Giang Thư Hoàn về, suốt bao năm qua, cô từng bước cửa nhà họ Hàn ở thành phố Z thêm nào nữa.

 

Trương Mạn Vân ngầm đoán, chính những thủ đoạn khi xưa khiến cô bé nhút nhát sợ hãi, nên tuy dám mách lẻo nhưng cũng chẳng còn dám bén mảng đến nữa.

 

Dạo , Trương Mạn Vân Hàn Cẩn Châu chèn ép đến khốn khổ. Mất khoản tiền định kỳ gửi hàng tháng, còn Hàn Thủ Nghiệp khất khi xin thêm tiền nên ngày càng túng thiếu.

 

nghĩ tính , thấy “cởi chuông tìm buộc chuông”.

 

Hàn Cẩn Châu chẳng để ý đứa em gái ? Bà đến tìm Giang Thư Hoàn “ chuyện”, dọa nạt dỗ dành, lừa cho cô vài lời với thì lẽ Hàn Cẩn Châu sẽ nể mặt em gái mà nương tay.

 

Cùng lắm, cơn giận bà chịu từ Hàn Cẩn Châu, chẳng lẽ thể trút từ em gái ?

 

Kế hoạch của Trương Mạn Vân là mềm mỏng , cứng rắn . Nếu thuyết phục thì sẽ cho cô nếm chút mùi vị.

 

Nghe hồi vụ nổ súng, Giang Thư Hoàn lái trực thăng đưa cả đám diễn viên trốn thoát. trong mắt Trương Mạn Vân, ấn tượng về cô bé trầm lặng, u uất ngày nào quá sâu đậm nên chẳng mấy để tâm. Biết lái trực thăng thì ? Hàn Cẩn Châu cũng lái, thậm chí mấy đứa con cháu nhà họ Hàn cũng đều . Trong giới hào môn, đó chẳng khác nào đ.á.n.h răng rửa mặt, gì ghê gớm?

 

Một rõ ràng thể sống trong nhung lụa, cứ ru rú trong phòng thí nghiệm, còn chui giới giải trí chỉ dám đóng vài vai phụ đáng kể thì lợi hại đến chứ?

 

chỉ một câu của Giang Thư Hoàn khiến những định kiến đó sụp đổ.

 

Trương Mạn Vân trừng mắt cô gái mặt, gương mặt vẫn là dáng dấp khi xưa nhưng nét lạnh lùng thoát khỏi vai diễn vẫn vương nơi ánh mắt , còn chút nào yếu ớt, nhút nhát nào.

 

Đã tới , Trương Mạn Vân cũng chẳng dễ dàng bỏ cuộc chỉ vì một câu của cô. Bà đẩy nhẹ cặp kính râm, giọng điệu hiển nhiên: “Vậy phiền đạo diễn Vương sắp xếp cho chúng một nơi thể chuyện.”

 

Chưa kịp để Vương Hữu Đức lên tiếng, Giang Thư Hoàn : “Không phòng trống , thì dùng phòng hóa trang của Quý .”

 

Dứt lời, cô thẳng tiến về phía đó.

 

Trương Mạn Vân tức đến c.h.ử.i thầm trong bụng rằng cô là con nhóc vô lễ, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nguyên vẻ đoan trang, mỉm : “Đứa nhỏ , từ nhỏ thế, tự ý quyết định.”

 

Tính cách Thái Nguyên Hi vốn hoạt bát, là thiếu niên mới mười mấy tuổi, màng đến chuyện xã giao, liền thẳng thắn : “ chẳng chính dì cũng tự ý ? Không hề báo chạy đến đoàn phim tìm .”

 

Nụ của Trương Mạn Vân sượng . Trong lòng thầm rủa thầm: đoàn Nhiếp Chính Vương quả thật chẳng ai hồn. Một thằng nhóc còn mọc đủ lông mà cũng dám cãi bậc tiền bối như bà , thế mà mấy bên cạnh chẳng ai chịu lên tiếng dạy dỗ, cứ để mặc nó năng lộn xộn.

 

“Con đúng là bậy. Dì là trưởng bối của Giang Thư Hoàn, trưởng bối đến tìm, chẳng lẽ còn cần báo ?”

 

Trương Mạn Vân dứt lời, Thái Nguyên Hi liền đáp ngay: “ rõ ràng chị Giang quen dì. Không quen mà tự ý tới, bảo chị tự ý quyết định. Con thấy chính dì mới là lễ phép đó.”

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Trương Mạn Vân: “…”

 

Vương Hữu Đức cảnh mà trán giật giật, vội vàng xen hòa giải: “Ha ha, cô Trương, Tiểu Thái tuổi còn nhỏ, đúng là giỏi ăn , mong cô đừng để bụng. Cô chẳng tìm cô Giang , nào nào, mời bên .”

 

Không giỏi ăn , chứ tuyệt đối sai.

 

Những khác trong đoàn phim Nhiếp Chính Vương đều , cơ bản là ai hiểu thì hiểu.

 

Bọn họ rốt cuộc quan hệ giữa Trương Mạn Vân và Giang Thư Hoàn là thế nào, nhưng giọng điệu của Giang Thư Hoàn và cách chuyện của Trương Mạn Vân thì cho dù quan hệ thật, đa phần cũng chẳng loại hòa thuận gì.

 

Chờ Trương Mạn Vân xa theo Vương Hữu Đức, Vương Tú Như bĩu môi : “Trước bảo bà gả hào môn thì kiêu căng lắm, bây giờ xem , chỉ kiêu căng mà còn bộ tịch, thấy chướng mắt.”

 

Bên , Vương Hữu Đức dẫn Trương Mạn Vân đến cửa phòng hóa trang, trong lòng bắt đầu hối hận.

 

Trước đó ông từng tiếp xúc nhiều với Trương Mạn Vân, chỉ đồn tính khí bà tệ, tay hào phóng, cứ tưởng là dễ chuyện.

 

Bây giờ xem thì .

 

Ông liếc Quý Hàm Chương và Hầu Khai Thành đang theo , thầm nghĩ: thôi, là ảnh đế Quý, tự khắc lo liệu. Với tính tình của cô Giang chắc chắn cũng chẳng chịu thiệt thòi gì. Ông , nhất là chuồn sớm, kẻo lát nữa Trương Mạn Vân đưa yêu cầu quá đáng, ông khó mà từ chối.

 

Thế là bèn tùy tiện tìm cái cớ rút lui.

 

Trương Mạn Vân xua tay, căn bản chẳng bận tâm Vương Hữu Đức ở.

 

Chỉ cần đưa bà đến chỗ Giang Thư Hoàn, thì trong mắt Trương Mạn Vân, công cụ mang tên Vương Hữu Đức thể “công thành thoái” .

 

bước phòng hóa trang, thấy Giang Thư Hoàn tự xuống đó uống nước, xem điện thoại. Trong lòng càng thấy con bé đúng là từ nhỏ ai dạy dỗ, lễ phép, chẳng dậy chào, cũng chẳng rót cho khách cốc nước, một chút lễ nghi chủ khách đều .

 

Rồi bà thấy giọng Quý Hàm Chương vang lên phía : “Đạo diễn Hầu, bà Trương, xin mời . Muốn uống gì ? Ngại quá, ở đây chỉ nước lọc và nước đóng lon thôi.”

 

Hầu Khai Thành hiền hòa: “Đều , đều . Hàm Chương , ngại quá, hôm nay mời mà đến. Vừa việc gần đây, nghĩ tới thì ghé qua, quên mất báo với các .”

 

Chuyện Thái Nguyên Hi khi nãy họ đều thấy. Tuy rằng nhắm Trương Mạn Vân nhưng thật Hầu Khai Thành cũng giống hệt, hẹn mà đến. Ông lập tức lên tiếng xin .

 

Quý Hàm Chương mỉm : “Là quản lý kịp báo với thôi. đích đến thăm đạo diễn Hầu mới .”

 

Vừa hỏi qua Đặng Hữu Huy, rõ đầu đuôi sự việc.

 

cuối cùng cũng sẽ từ chối nên Quý Hàm Chương chẳng ngại cho mặt.

 

Hầu Khai Thành khà khà: “Đâu , . Là mời , đương nhiên tới tìm .”

 

Trương Mạn Vân thấy Hầu Khai Thành sớm thì muộn, cố tình xin ngay mặt bà và Giang Thư Hoàn, cứ như cố ý bẽ mặt bà , sắc mặt lập tức khó coi.

 

chỉ dám mắng thầm “lão già c.h.ế.t tiệt”, ngoài mặt vẫn giữ lễ phép: “Đạo diễn Hầu, Quý, đôi lời với Giang Thư Hoàn, hai vị thể…”

 

Ý bà mời hai ngoài.

 

Có hai đó, dụ dỗ dọa dẫm Giang Thư Hoàn ?

 

Giang Thư Hoàn ngẩng lên Trương Mạn Vân, lạnh nhạt : “Đây là phòng hóa trang của Quý, chẳng lẽ bà còn mời Quý ngoài ?”

 

Trương Mạn Vân nghẹn họng, vội đưa ánh mắt cầu khẩn về phía Quý Hàm Chương, thầm nghĩ với EQ cao như , chắc chắn sẽ đến mức điều thế chứ?

 

nghĩ rằng, với EQ cao như Quý Hàm Chương, nếu thật sự định để gian riêng cho bà và Giang Thư Hoàn thì ngay từ đầu chẳng dẫn Hầu Khai Thành cùng theo lên đây.

 

Quý Hàm Chương mỉm : “ và đạo diễn Hầu bên chuyện, sẽ ảnh hưởng tới hai .”

 

Anh chỉ sang góc khác trong phòng.

 

Trương Mạn Vân: “…”

 

Đây chuyện ảnh hưởng , mà là vấn đề tôn trọng quyền riêng tư chứ!

 

Khi còn nóng m.á.u chạy tới thành phố S, Trương Mạn Vân nghĩ mãi là chuyện chỉnh đốn cô bé mồ côi , bắt Giang Thư Hoàn ngoan ngoãn lời. Nào ngờ từ lúc bước chân đoàn phim Nhiếp Chính Vương, chuyện đều chẳng thuận theo tưởng tượng của bà .

 

Người trong đoàn những tâng bốc bà mà từng đều bênh vực cho cái vai phụ nhỏ nhoi . Đám trong đoàn chắc điên cả !

 

Trương Mạn Vân rõ, Giang Thư Hoàn đối ngoại bao giờ nhắc tới nhà họ Hàn, thậm chí tiền bạc cũng chẳng mấy khi tiêu xài.

 

dám chắc rằng, trong đoàn căn bản phận của Giang Thư Hoàn. Chính vì thế, bà mới thấy bọn họ bệnh, mà còn vì Giang Thư Hoàn mà đắc tội với bà , chẳng thần kinh thì là gì?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-nghe-thay-tieng-long-toi-vo-tinh-vao-gioi-giai-tri-va-noi-dinh-dam/chuong-85.html.]

Trong lòng điên cuồng mắng c.h.ử.i tất cả trong đoàn phim Nhiếp Chính Vương, ngoài miệng giả bộ khách sáo: “E rằng như lắm, sợ sẽ phiền hai .”

 

Giang Thư Hoàn Trương Mạn Vân với vẻ bất lực, chẳng buồn diễn nữa, thẳng thừng hỏi: “Hình như chúng quen , bà tìm việc gì?”

 

Ngay từ đầu gặp, cô phụ nữ thích “diễn kịch”.

 

Dĩ nhiên, cái bà thích là đóng phim trong đoàn, mà là thích trong đời sống hàng ngày tự gán cho những vai diễn.

 

Ví dụ mặt Hàn Thủ Nghiệp và Hàn Cẩn Châu thì giả vờ là kế dịu dàng, còn lưng bọn họ thì đóng vai kế độc ác.

 

Những mánh khóe mà trong mắt Giang Thư Hoàn còn chẳng bằng trò trẻ con như tự dạo phố cho bảo mẫu nghỉ, để trong nhà ai nấu cơm cho cô.

 

thật khi Giang Thư Hoàn tự nấu .

 

Cho dù nấu thì cô tiền, chẳng lẽ thể tự mua đồ ăn ?

 

Không hiểu rốt cuộc Trương Mạn Vân lấy gì để đắc ý.

 

Về Giang Thư Hoàn còn đến nhà họ Hàn ở thành phố Z nữa, một là vì cô vốn chẳng tình cảm gì với Hàn Thủ Nghiệp, nhu cầu tình cha con, hai là vì bước giai đoạn học hành bận rộn, học mãi cho đến tận bây giờ cho đến khi tạm nghỉ học.

 

Giang Thư Hoàn trong mắt Trương Mạn Vân, cô coi là cô bé nhút nhát đáng thương. Giờ đây cô chỉ tò mò, hiểu Trương Mạn Vân lặn lội tới thành phố S là định giở trò ngu xuẩn gì nữa.

 

Bị chặn họng liên tục, nụ mặt Trương Mạn Vân gần như giữ nổi.

 

Trong tình huống , những lời bà chuẩn sẵn đều nữa, đành chắp vá mấy câu miễn cưỡng: “Con bé , tuy rằng chúng ít gặp nhưng thể quen ? Năm nào dì cũng chuẩn quà Tết cho con đấy chứ. À đúng , năm nay Tết các con về nhà, dì mang quà tới đây luôn…”

 

Trương Mạn Vân từ trong cái túi mấy chục vạn lôi một chuỗi hạt trông vô cùng bình thường: “Đây là dì đặc biệt chùa cầu về để hộ , bình an cho con.”

 

Ai mà thèm.

 

Đó rõ ràng là để dì giúp việc mua ở chợ đêm, chỉ vài đồng bạc.

 

Giang Thư Hoàn nhận lấy, chỉ liếc một cái : “Ồ, thứ cổng trường bán đầy rẫy, mười tệ ba chuỗi, trả giá khéo thì mười tệ bốn chuỗi cũng , , cần , cảm ơn.”

 

Quý Hàm Chương và Hầu Khai Thành ở phía bên . Có điều hai chỉ uống , chẳng ai lên tiếng.

 

Một cáo già như Hầu Khai Thành, dĩ nhiên ngay: Quý Hàm Chương dẫn ông đến đây bàn chuyện chỉ là giả, thực chất là xem rốt cuộc Trương Mạn Vân tìm Giang Thư Hoàn để gì.

 

Ông lén quan sát Giang Thư Hoàn, trong lòng hiếu kỳ về phận cô. Nhất là khi Trương Mạn Vân “Tết về nhà, chuẩn quà năm mới”. Ông thầm đoán, chẳng lẽ cô gái nhỏ nhà họ Hàn, là bên nhà đẻ của Trương Mạn Vân? Giang Thư Hoàn “món quà cổng trường mười tệ ba chuỗi, mặc cả mười tệ bốn chuỗi”, suýt chút nữa Hầu Khai Thành phun cả ngụm , ho sặc một hồi.

 

“Cô nhóc thú vị thật đấy.” Ông nghĩ bụng.

 

Phía bên , Trương Mạn Vân tức đến phát điên. Giang Thư Hoàn sai, bảo mẫu Lý vốn giỏi mặc cả, mua với giá mười tệ năm chuỗi cơ. Trương Mạn Vân thì bịa nhờ “đại sư khai quang”, còn trịnh trọng tặng cả Hàn Thủ Nghiệp lẫn Hàn Cẩn Châu.

 

Trong gia đình như , cái gì mà từng thấy? Vật liệu của chuỗi hạt chẳng quan trọng, chỉ cần bà thổi phồng vị đại sư “linh nghiệm vô song” là đủ. Nào ngờ những tiểu xảo đến mặt Giang Thư Hoàn vô dụng.

 

Trương Mạn Vân còn định chống chế: “Thứ con là hàng vỉa hè, cái của dì là đại sư khai quang…”

 

Giang Thư Hoàn bày vẻ mặt “ , bà nhất định thì giả vờ tin ”, nhàn nhạt : “Ngoài tặng cái chuỗi , bà còn chuyện gì khác ?”

 

Trương Mạn Vân liếc sang Quý Hàm Chương và Hầu Khai Thành, chỉ thấy hai ung dung đối diện ánh mắt bà chẳng chút ngượng ngùng, còn mỉm , mỗi nhấp một ngụm .

 

Trương Mạn Vân: “…”

 

Nghe lén mà còn thản nhiên đến .

 

Không chỉ đoàn phim , mà cả cái thành phố S , đều bệnh hết chắc?

 

Tuy Hầu Khai Thành thuộc đoàn nhưng ông cũng bệnh nốt. Nếu ông tìm Quý Hàm Chương thì Quý Hàm Chương chẳng đưa ông đến phòng hoá trang và bà cũng chịu cảnh vây xem thế .

 

Tất cả là do lão già c.h.ế.t tiệt Hầu Khai Thành!

 

Trương Mạn Vân tức đến nghiến răng, dứt khoát chẳng vòng vo nữa, thẳng: “Dì đến tìm con là vì hình như trai con hiểu lầm dì. là dì quen Đinh Phụng Kiều, nhưng dì từng nhắc đến con mặt cô . Hơn nữa dì cũng hậu thuẫn khủng khiếp như …”

 

Đang , bà liền thấy Giang Thư Hoàn giơ điện thoại lên. Cuộc gọi video kết nối, gương mặt Hàn Cẩn Châu hiện màn hình. Khuôn mặt vốn dĩ quanh năm vô cảm, lúc dịu dàng khác thường, giọng cũng ôn hòa, khác với vẻ lạnh cứng mặt cha và bà .

 

“Tiểu Hoàn, thế…”

 

Hàn Cẩn Châu dở chừng, ánh mắt chạm đến Trương Mạn Vân, giọng điệu trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo: “Sao là bà?”

 

Giang Thư Hoàn nghiêng đầu ló nửa gương mặt màn hình, : “Anh, bà bảo hiểu lầm bà . Em nghĩ, là hiểu lầm của thì cứ để bà trực tiếp với mà?”

 

Trương Mạn Vân: “…”

 

Hàn Cẩn Châu hạ giọng an ủi em gái: “Được, .”

 

Rồi lập tức trở nên cứng rắn: “Bà Trương, hề hiểu lầm gì với bà cả. nếu bà còn tiếp tục quấy rầy Tiểu Hoàn, chắc những khác hiểu lầm bà .”

 

“Người khác” tức là Hàn Thủ Nghiệp. Nặng hơn nữa, khi còn bao gồm cả ông bà cụ đang ở trong viện điều dưỡng.

 

Sắc mặt Trương Mạn Vân tái mét, bên Hàn Cẩn Châu lạnh lùng cúp máy.

 

Thời gian của Hàn Cẩn Châu vô cùng quý giá. Nếu là việc của Giang Thư Hoàn thì dĩ nhiên sẵn sàng dành lắng . đổi là Trương Mạn Vân, thấy phí thêm một câu cũng chỉ tổ lãng phí mạng sống.

 

Phong cách việc của Hàn Cẩn Châu luôn dứt khoát, Trương Mạn Vân đương nhiên hiểu, nếu bà mau chóng rời khỏi đoàn phim Nhiếp Chính Vương thì e rằng sẽ chẳng kết quả .

 

Đồng thời bà thấy vô cùng nhục nhã. Rõ ràng là vợ cưới hỏi đàng hoàng của Hàn Thủ Nghiệp, là kế danh chính ngôn thuận của Hàn Cẩn Châu, nhà họ Hàn bao giờ gọi bà là “bà Hàn”. Hàn Cẩn Châu cũng , hoặc là coi bà như khí, hoặc lạnh lùng gọi một tiếng “bà Trương”. Hàn Thủ Nghiệp chẳng bao giờ quản.

 

Ngày thường ở nhà còn đỡ, nay xảy mặt trong giới giải trí, khiến Trương Mạn Vân càng thấy mất mặt chịu nổi.

 

nhịn đầu Quý Hàm Chương và Hầu Khai Thành.

 

Một bắt quả tang lén, chẳng lẽ thể nào cũng thế?

 

Hầu Khai Thành vẻ như chú ý đến chuyện bên , híp mắt với Quý Hàm Chương: “Hình như Hàm Chương từng tham gia chương trình tạp kỹ nhỉ? Đừng già thế , tâm hồn còn trẻ lắm đấy. Thôi, cũng chẳng vòng vo. Đài chúng đang chuẩn một chương trình hẹn hò, mời tham gia.”

 

Thấy , bọn họ cũng chính sự cần bàn.

 

Nghe Hầu Khai Thành , Giang Thư Hoàn cũng tò mò sang.

 

Hoá ông lão hiền hoà là đạo diễn chương trình tạp kỹ, hơn nữa còn đang chuẩn một show hẹn hò. Mà ông mời Quý Hàm Chương, một từng tham gia bất cứ chương trình tạp kỹ nào. Thật đúng là ý tưởng kỳ lạ.

 

Ngay đó, Giang Thư Hoàn thấy hệ thống Ăn Dưa của thở dài bằng giọng máy móc: [Haizz!]

 

Giang Thư Hoàn: “???”

 

Gì đây?

 

Hệ thống Ăn Dưa lưỡng lự truyền tin nó tra cho cô:

 

[À… Hoá khi ảnh đế Quý từ chối chương trình mới trống một thời gian. Anh vốn định nghỉ ngơi, nào ngờ một bạn học liên lạc, mời đóng nam chính. Anh xem kịch bản thấy tạm nên đồng ý. Không ngờ bộ phim đó chỉ là cái bẫy kiếm tiền, ngoài kịch bản thì phục trang, đạo cụ, sản xuất đều kém. Ảnh đế Quý nửa chừng thì xin hủy hợp đồng, kết quả đối phương bôi nhọ là chảnh chọe, còn đem đoạn phim cắt ghép bừa bãi. Gặp cũng coi như duyên, nên nhắc ? Không nhận show tạp kỹ thì thôi, chứ tuyệt đối đừng nhận phim của cái gã bạn học . Mà cái gã gọi là bạn học đó còn một tuần nữa mới tìm đến . Tch.]

 

Giang Thư Hoàn cau mày.

 

Đoàn phim Nhiếp Chính Vương đóng máy xong. Nhờ sự giới thiệu của Quý Hàm Chương, cô cũng nhận hai vai nhỏ ở đoàn khác nhưng sớm nhất cũng nửa tháng nữa mới nhập đoàn.

 

Thời gian rảnh , Giang Thư Hoàn định tranh thủ về trường.

 

nếu cô về trường, đến lúc bạn học tìm đến Quý Hàm Chương, cô sẽ kịp ngăn cản. Ở đoàn phim, cô còn thể giả vờ thấy, nhân tiện khuyên nhủ. ở trường, chẳng lẽ trực tiếp gọi điện cho Quý Hàm Chương? Khi đó giải thích nguồn tin kiểu gì?

 

Quý Hàm Chương vốn rõ ý đồ của Hầu Khai Thành, đang định từ chối thì bất chợt thấy tâm tư của Giang Thư Hoàn. Anh khẽ nhướng mày, câu từ chối đến miệng liền đổi thành: “Chương trình hẹn hò , sẽ gắn ghép xào nhiệt ?”

 

Hầu Khai Thành thấy thẳng thừng từ chối, mắt sáng rực, tưởng hi vọng: “Không, , chỉ là hẹn hò chân thật thôi. Chương trình kịch bản, cũng cắt ghép ác ý, càng ép gắn ghép couple gì cả.”

 

Quý Hàm Chương ngẩng đầu Giang Thư Hoàn một cái, hỏi: “Tại nghĩ đến việc mời ?”

 

Trong lòng Hầu Khai Thành nghĩ: Dĩ nhiên là vì từ Tết Nguyên Đán, tin đồn tình ái của rộ lên, độ hot cao ngất, khán giả quan tâm chuyện yêu đương của đến mức điên rồ. Chỉ cần mời , chương trình chắc chắn sẽ bùng nổ.

 

miệng ông : “Tất nhiên là vì độ phủ sóng quốc dân độ cao. Đây là một chương trình mới, nếu mời thì chắc chắn thể tạo tiếng vang đầu tiên.”

 

Quý Hàm Chương mỉm : “Ông quá khen .”

 

Anh khẽ trầm ngâm, hỏi: “Đã là chương trình hẹn hò, cần mang cùng tham gia ?”

 

Hầu Khai Thành lập tức hiểu ý: “Cậu cùng ?”

 

Thực ban đầu chương trình chỉ mời từng khách mời riêng lẻ. chỉ cần Quý Hàm Chương đồng ý thì luật lệ thể đổi ngay tại chỗ.

 

Huống chi, nếu Quý Hàm Chương mang theo chính là bạn gái, thậm chí bạn gái tương lai thì show còn sợ hot ? Không chừng còn bùng nổ thành hiện tượng!

 

Hầu Khai Thành vội vàng gật đầu: “Tất nhiên . Nếu là mời yêu bạn bè cùng, chúng vô cùng hoan nghênh!”

 

Quý Hàm Chương khẽ , sang Giang Thư Hoàn: “Không cô Giang bằng lòng cùng tham gia ?”

 

Giang Thư Hoàn: “???”

Loading...