Sau Khi Bị Phản Bội, Trúc Mã Tổng Tài Đoạt Lại Tôi - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:51:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

hít một sâu, bình tĩnh giải thích: "Tối qua em gọi cho , trả lời. Sáng nay em nhắn tin cho , cũng phản hồi..."

"Xin , tối qua tiếp khách, say quá, tỉnh dậy, thấy tin nhắn liền gọi ngay cho em—"

Vân Vũ

"..." ngừng , đột nhiên gì.

Hóa say rượu, thảo nào giọng ngái ngủ khàn khàn.

Xe gọi bấm còi, chuyển làn , đành ngắn gọn: " hôm nay em thể , nếu thấy cần, ngày mai ."

khởi động xe, bám theo chiếc xe phía .

Bên im lặng một lúc, giọng Tô Thịnh Lâm trở nên dịu dàng như thường lệ: "Vãn Vãn, em giận ?"

mím môi, đột nhiên thấy tủi .

Vì đang lái xe, kìm nén cảm xúc, nhưng vẫn thành thật trả lời: "Có một chút... Em cũng giận hôm qua, trả lời điện thoại, em còn tưởng—"

Câu , .

"Tưởng gì? Tưởng thèm quan tâm em nữa?"

"Em tưởng chia tay."

"Đồ ngốc, chuyện đó ? Anh vất vả mới theo đuổi em, thể tùy tiện chia tay?"

mím môi, gì.

Bên cũng im lặng vài giây, mới lên tiếng: "Em đang ở ngoài đường ?"

"Vâng, em đang lái xe."

"Vậy em tập trung lái xe , xong việc thì báo , sẽ tìm em."

Mũi cay cay, may mà nhanh chóng lấy bình tĩnh.

Biết rằng hai vấn đề thì nên chuyện rõ ràng, từ chối: "Được, em xong việc sẽ gọi cho ."

Cúp máy, tâm trạng đột nhiên nhẹ nhõm hẳn.

là hiểu lầm to!

chiều qua bận, thư ký Quý Minh , đang tiếp đón mấy vị lãnh đạo quan trọng, xong việc chắc chắn sẽ tiệc tùng.

ngờ say đến mức quên gọi , mãi đến sáng nay tỉnh dậy thấy tin nhắn của .

nguyên nhân, nhưng trong lòng vẫn chút nghi ngờ.

Với thái độ đối đãi từ đến nay, nếu gọi mà liên lạc , chắc chắn sẽ gọi ngay, dù chỉ là một câu ngắn gọn.

tiện gọi, cũng sẽ nhắn tin cho .

Chứ cả đêm một tin nhắn, mãi đến trưa hôm mới gọi.

Không quá nhạy cảm, suy nghĩ nhiều.

Hay là thực sự ban đầu liên lạc, , đó vì say rượu nên quên luôn.

Ôi...

Yêu đương mà nghĩ đông nghĩ tây thế , thật mệt mỏi.

Lúc , hối hận.

Có lẽ nên nhận lời theo đuổi của , cứ bạn bè, thể là tri kỷ cả đời, cũng thể đường ai nấy .

Còn hơn tình cảnh mất khôn lường như bây giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-230.html.]

Điện thoại đột nhiên reo, kéo khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn.

Nhìn kỹ, là Tằng Tú Nga gọi.

Hừ, cũng gì.

"Alo..."

"Giang Vãn, mày đưa chúng tao đến nghĩa trang gì? Cha mày bệnh, c.h.ế.t, mày đưa chúng tao đến bệnh viện, nghĩa trang!"

Tằng Tú Nga tức giận, hẳn là thấy xe sai hướng, hỏi tài xế đích đến.

bình tĩnh : "Đến nghĩa trang , mới đến bệnh viện."

"Tại ? Đến nghĩa trang——"

Tằng Tú Nga kịp hỏi xong, điện thoại lẽ giật mất, đó là giọng Giang Hải Dương đầy tức giận: "Giang Vãn! Mày tao c.h.ế.t sớm đến mức vội vàng dẫn tao xem mộ ? Nghe , tao mạng lớn lắm!"

mỉm : "Đừng nóng vội, đến nơi ngay mạng ông cứng đến ."

cầu mong ông sống dai một chút, nếu trò chơi báo thù sẽ nhạt nhẽo lắm.

cúp máy, trong lòng thầm nghĩ họ thật ngây thơ.

Lẽ nào họ vẫn tưởng hiếu thảo đến mức dẫn ông xem mộ ?

!

Loại cha ruột bạc ác như ông , c.h.ế.t đem tro rải xuống biển còn sợ ô nhiễm nước, nhơ bẩn sinh vật biển!

Dám nghĩ sẽ bỏ tiền mua mộ cho ông !

Nửa tiếng , hai chiếc xe của chúng lượt đến nghĩa trang.

Vừa bước xuống xe, Tằng Tú Nga hét mặt , ba họ ngớt lời c.h.ử.i mắng.

bỏ ngoài tai, đến thương lượng với tài xế xe thuê, đưa thêm một nghìn tệ nhờ cùng nghĩa trang — tiền xe về vẫn tính đủ.

Nghe thấy chuyện như , tài xế vui vẻ đồng ý, còn khẽ hỏi: "Thưa cô, họ là của cô ? Trên đường, họ cô, c.h.ử.i khó ."

đắng: "Là cha ruột, kế và con riêng của họ."

"Trời ạ! Vô liêm sỉ quá!" Tài xế tức giận, lập tức hiểu , nhỏ: "Cô yên tâm, sẽ hỗ trợ cô!"

Đây cũng là lý do trả tiền để cùng.

Đối phó với lũ thú Giang gia, luôn đề phòng cao độ.

Sau khi tìm "vệ sĩ", bước lên phía , họ nở nụ lạnh lùng, hất cằm về phía ngọn đồi: "Đi thôi, lên đó dạo một vòng."

Giang Hải Dương chằm chằm , lúc mới tỉnh táo, mặt đỏ gay gắt hỏi: "Giang Vãn, mày dẫn tao đến mộ mày ?"

ông , lạnh: " , ông từng đến đây nào, hôm nay là đầu."

Tằng Tú Nga xong biến sắc, quát: "Mày điên ! Cha mày và mày ly hôn từ lâu, còn quan hệ gì, đến mộ bà gì!"

đỡ Giang Hải Dương, hai đầu định bỏ .

em trai ruột Giang Hạo, dụ dỗ: "Giang Hạo, em cõng cha lên đó, chị chuyển ngay năm nghìn tệ."

"Cái gì?!" Tằng Tú Nga trợn mắt, sang lệnh cho con trai: "Hạo Hạo, đừng lời nó! Đừng hồ đồ!"

 

 

 

 

Loading...