Sau Khi Bị Phản Bội, Trúc Mã Tổng Tài Đoạt Lại Tôi - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:52:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông bà của Cố Yến Khanh vẫn còn sống, đây trong tiệc sinh nhật Tô phu nhân, Lê Thanh Lan dẫn Cố Ngữ Điềm đến cũng là nhờ thiệp mời của các bậc trưởng bối.

Mối quan hệ giữa hai nhà vốn , nhưng Cố gia ngày càng suy yếu, còn Tô gia ngày càng hưng thịnh, nên thế hệ dần qua .

Thậm chí Cố Yến Khanh còn ác cảm với Tô Thịnh Lâm, luôn cho rằng việc kinh doanh của Cố gia khó khăn là do Tô Thịnh Lâm chèn ép.

Chủ đề xen , chỉ im lặng lắng .

Tô Thịnh Lâm tiếp tục: "Đêm qua con chuyện với ông nội, ông cũng đồng ý xử lý theo luật pháp. Ông cho rằng Cố gia ngày hôm nay là do các bậc trưởng bối buông lỏng giáo dục, thì để khác dạy dỗ họ, tránh gây thêm họa."

Ánh mắt Tô phu nhân lộ vẻ bất ngờ: "Ông cụ thì còn gì bàn nữa."

Nhắc đến Tô lão thái gia, liếc Tô Thịnh Lâm hiệu.

Anh lập tức hiểu ý, dậy: "Mẹ, con dẫn Giang Vãn chào ông nội, lát nữa dùng cơm."

"Ừm, ."

Trần Mộc Khê vui vẻ lên định cùng, Tô phu nhân gọi : "Sáng nay con ? Ngày nào cũng ồn ào, bao giờ mới chịu trưởng thành."

Trần Mộc Khê bĩu môi, phục nhưng vẫn xuống.

Tô Thịnh Lâm định nắm tay , nhíu mày hiệu nên.

Khi khỏi phòng khách, nắm lấy tay , khẽ: "Trốn gì thế? Nắm tay mà cũng ngại ngùng."

"Không , mặt , đừng như ."

"Tại ?"

liếc : "Anh ? Từ xưa đến nay, nào cũng tình cảm đặc biệt với con trai . Nhìn con trai bạn gái, mật mặt, bà nào vui nổi?"

Bao nhiêu mâu thuẫn chồng nàng dâu đều từ đây mà ? Người đứa con cưng chiều một phụ nữ xa lạ "cướp" , mật hơn cả với ruột, lòng nào ghen?

Tô Thịnh Lâm : "Em nghĩ nhiều quá."

"Sự thật là ."

Anh siết c.h.ặ.t t.a.y hơn, ánh mắt càng dịu dàng: "Yên tâm , Tô gia nhà hẹp hòi thế ."

Cách biệt thự chính xa là một ngôi nhà nhỏ kiểu cổ, mái cong, cột chạm trổ tinh xảo.

Đến gần cổng, Tô Thịnh Lâm đưa cho một hộp gấm: "Đây là đĩa hoa quỳ men ngọc Long Tuyền thời Nam Tống, ông thích đồ cổ, em tặng ông món ."

tròn mắt ngạc nhiên: "Anh chuẩn từ khi nào? Bao nhiêu tiền? Em trả ."

Lẽ món quà nên do chuẩn .

dạo bận tối mắt, quên mất.

Trên đường đến đây, định mua đồ bổ dưỡng, Tô Thịnh Lâm bảo cần, nhà nhiều.

Hóa chuẩn sẵn món đồ Tô lão thái gia yêu thích.

trả tiền cũng hợp lý.

"Không cần, em với cần gì phân biệt rạch ròi thế."

Anh đưa hộp cho , cúi xuống đùa: "Nếu em nhất định trả ơn, gì em hiểu mà."

Anh đột nhiên đến gần, tai nóng bừng, run nhẹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-246.html.]

Quay sang , hiểu ý, mắt e thẹn liếc quanh: "Bây giờ luôn ạ?"

Anh nhướng mày: "Em đồng ý thì càng ."

Không hiểu bỗng dũng cảm, thấy xung quanh ai, ngẩng mặt hôn lên má .

"Cảm ơn Tô chu đáo." khen.

Anh đầu, bất ngờ hôn lên môi : "Như mới đủ."

"..." Mặt đỏ bừng, trách móc liếc .

Chúng tiếp tục .

"Ông nội sống một ở đây cho yên tĩnh. Phía con suối nhỏ chảy qua, ông thích câu cá, hôm nay trời ấm, nắng, chắc giờ ông đang câu đấy."

Tô Thịnh Lâm giải thích đẩy cổng sân.

Vân Vũ

Quả nhiên như .

Bên bờ suối, một cụ già tóc bạc ghế mây, đắp chăn, đang sách.

Bên cạnh là cần câu, vẻ như đang câu cá nhưng thực chỉ là giải trí, giống như Khương Thái Công câu cá - duyên tự khắc gặp.

và Tô Thịnh Lâm , nắm c.h.ặ.t t.a.y hơn, như sợ chạy mất, dẫn đến bờ suối.

"Ông nội, cháu đưa bạn gái đến thăm ông." Tô Thịnh Lâm nhẹ nhàng, giọng ấm áp.

Tô lão thái gia ngẩng lên, từ cuốn sách chúng .

Dù tóc bạc, nhưng cụ vẫn còn minh mẫn, ánh mắt uy nghiêm khiến kính nể.

"Cháu chào ông ạ, cháu là Giang Vãn."

Tô lão thái gia mỉm : "Giang Vãn, danh lâu."

vội khiêm tốn: "Ông nội khen quá lời."

"Cháu đừng khiêm tốn, mười mấy năm khi ông đóng quân ở Hứa trấn cháu ... Lúc đó cháu còn nhỏ, là con gái, nhưng gan , dũng cảm, cứu Thịnh Lâm hai . Nó nhớ cháu mãi."

Lão thái gia nhắc chuyện xưa, gạt tấm chăn chân.

Tô Thịnh Lâm hiểu ý, đến đỡ lão thái gia.

"Lúc đó, ông dẫn Thịnh Lâm đến nhà cảm ơn, nhưng chỉ gặp lớn, thấy cháu." Lão gia đến đây, nét mặt uy nghiêm dịu . "Nghe cháu sợ, trốn trong phòng dám ."

Không ngờ lão thái gia tuổi cao nhưng trí nhớ vẫn .

gật đầu: "Ông trí nhớ quá ạ. Lúc đó cháu qua khe cửa thấy mấy mặc quân phục, sợ quá nên dám . Bà ngoại bảo ông bụng, còn tặng nhiều quà."

Lão thái gia , phẩy tay: "Đi, nhà chuyện."

Tô Thịnh Lâm vẫn đỡ lão thái gia, nhưng quên với , như - Thấy , ông nội dễ gần lắm, sẽ thích em mà.

Lúc , cũng nghĩ , thở phào nhẹ nhõm.

 

 

 

 

Loading...