nắm chặt điện thoại, áp sát tai, lắng giọng trầm ấm của vang vọng bên tai, như một dòng suối ấm áp chảy mãi tim.
Nỗi nhớ nhung ấm đó nung nấu, càng thêm sôi sục.
Nhìn cửa sổ, nghĩ về cảnh tượng thấy, kìm lòng mà thốt lên: "Tô Thịnh Lâm, em thấy một đôi tình nhân hôn bên đường, bỗng nghĩ đến , nhớ đến c.h.ế.t mất..."
thấy biểu cảm của khi những lời , nhưng thể cảm nhận rõ nhịp thở của đột nhiên gấp gáp hơn, tim cũng theo đó mà đập nhanh.
Không hiểu thể những lời ngọt ngào đến mức sượng sùng như .
chẳng thể kìm nén , cứ thế buột miệng.
"Vãn Vãn, Vãn Vãn—" Anh ngừng gọi tên , đang xúc động, chỉ lập tức mọc cánh bay đến ngay.
cũng gặp , nhưng nghĩ đến những lời Hứa Kiên Ngưng , lý trí cuối cùng cũng thắng thế.
"Tô Thịnh Lâm, em , đến gặp em, mấy ngày nay em bận lắm, đến em cũng thời gian tiếp, chỉ khiến em mất tập trung— rõ ?"
Vân Vũ
gia đình họ Tô nghĩ rằng con trai họ mê hoặc, xem như kẻ thù.
nếu , chắc chắn càng đến.
Vì , chỉ thể lấy công việc cớ.
thực , cũng đúng là bận, buổi trình diễn của thương hiệu chúng sắp diễn trong hai ngày tới.
"Anh phiền công việc của em, chỉ theo xách đồ thôi." Tô Thịnh Lâm vẫn cố gắng thương lượng.
"Không ."
" em nhớ mà."
"Chúng xa mấy ngày , nhớ là chuyện bình thường, đợi em xong việc sẽ về ngay." Vừa dỗ dành , tính toán lịch trình. "Khoảng mùng 6 Tết, em sẽ xong."
"Đợi em về, cũng ."
"..." nhíu mày, rõ khó xử.
Cuộc gọi kết thúc, đến khách sạn.
Bên tiếng chuyện, chắc đến tìm, liền nhân cơ hội : "Anh việc , em cũng xuống xe , mang theo nhiều đồ lắm."
"Ừ, tối gọi video cho em."
"Ừ."
Cúp máy, gọi Tiểu Anh đang ghế phụ cùng xuống xe.
Trong thang máy, Tiểu Anh cúi gần hỏi với vẻ hiểu: "Chị Vãn, chị để Tô đến cùng? Dù bận nhưng chị cũng ăn uống ngủ nghỉ chứ, ít nhất hai thời gian đó còn thể bên ."
Nói đến câu cuối, Tiểu Anh nháy mắt đầy ý tứ.
liếc cô bé, đùa cợt: "Nhìn ngây thơ thế mà suy nghĩ phức tạp lắm đấy."
"Đâu , em ngây thơ mà."
Đầu óc choáng váng, dựa thành thang máy, im lặng một lúc : "Chị tập quen với việc , dù bây giờ thì cũng sẽ là tương lai— coi như tập dượt ."
Tiểu Anh , khuôn mặt nghiêm túc và bối rối: "Chị Vãn, chị gì ? Chị say ?"
"Ừ, say..."
Về phòng, vệ sinh qua loa chìm giấc ngủ.
Những ngày ở Milan, luôn ngủ ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-263.html.]
Sau khi những lời của Hứa Kiên Ngưng, chất lượng giấc ngủ càng tệ hơn.
nhận ngày càng yêu Tô Thịnh Lâm, cũng ngày càng mất .
Trước đây nghĩ, chúng yêu say đắm, mãnh liệt, đến khi buộc chia tay, sẽ lưng bước thật dứt khoát, chôn vùi ký ức đẽ.
giờ hiểu, .
Đến ngày đó, sẽ đau đớn đến xé lòng, gấp trăm nỗi đau khi Cố Yến Khanh phản bội.
Rượu tiếp tục phát huy tác dụng, chìm giấc ngủ mê mệt.
Điện thoại reo hai cũng , cho đến khi tiếng gõ cửa dồn dập đ.á.n.h thức .
mơ màng tỉnh dậy, xem giờ thì chiều tối.
hôm nay nghỉ, ngủ đến giờ cũng , việc gì mà gấp thế?
Mở cửa, thấy Tiểu Anh và Tiêu Dương ngoài.
Nhìn thấy , cả hai cùng thở phào: "Chị Vãn, là . Tô gọi mãi , tưởng chị gặp chuyện gì nên bảo em và Tiêu đến kiểm tra."
Đầu óc còn mơ hồ, tỉnh táo hơn chút, giải thích: "Chị , trưa uống chút rượu, say hơn chị tưởng— thôi, hai về nghỉ , chị sẽ gọi cho ."
"Vậy nhé, gì cứ gọi em." Tiểu Anh dặn dò cùng Tiêu Dương rời .
Về phòng lấy điện thoại, tính giờ thì bên Trung Quốc là đêm giao thừa.
Chắc vẫn thức.
vội gọi .
"Alo!" Tô Thịnh Lâm bắt máy, giọng đầy lo lắng. "Em ? Anh gọi năm , tưởng em gặp nguy hiểm ."
"Xin , trưa em liên hoan tất niên với đồng nghiệp, uống chút rượu nên ngủ quên."
vội vàng giải thích, sợ vui vội dỗ dành: "Là em , khi ngủ em sẽ báo với , để lo."
Tô Thịnh Lâm truy cứu chuyện nữa, nhưng hỏi: "Em qua bên đó mất ngủ ?"
Sau khi đến với , từng đến phòng và phát hiện t.h.u.ố.c ngủ.
đành thú nhận ngủ ngon, đôi khi dùng thuốc.
Anh nhíu mày, yên tâm, bảo điều chỉnh tâm lý, cố gắng bỏ thuốc.
cũng t.h.u.ố.c hại, nên đang cố gắng.
"Ừ, em khó ngủ, nhưng ngủ thì ." Sợ lo đòi sang, vội thêm.
Tô Thịnh Lâm im lặng giây lát, đề cập chuyện cũ. "Mấy ngày rảnh, sang với em ."
"Thịnh Lâm—"
"Giang Vãn, coi như du lịch, ?"
Anh ngắt lời , giọng vui.
cầm điện thoại, gì.