"Vâng, em tắm , đồ." dậy, định phòng tắm.
Anh vội theo, "Anh giúp em."
"Giúp... giúp em?" , ngay lập tức sợ hãi đến mức ấp úng, má nóng bừng.
Tắm thì giúp thế nào? Phải cởi đồ ...
"Cổ tay em thương thế , chạm nước chắc đau lắm, giúp em, thể tránh ." Anh nghiêm túc trả lời, ánh mắt bình tĩnh và sâu lắng, những suy nghĩ trong đầu .
Vân Vũ
nuốt nước bọt, cũng tiện từ chối.
Nếu , sẽ khiến trở thành kẻ tiểu nhân.
"Vậy... phiền ." rõ ràng ngại ngùng, năng vẫn trôi chảy, trong đầu bắt đầu nghĩ ngợi lung tung.
"Phiền gì." Anh nhẹ nhàng , ánh mắt sâu thẳm , dường như lúc mới nhận việc sắp chút... ngại ngùng.
"Em yên tâm, chỉ là giúp em tắm thôi." Anh vô cớ nhấn mạnh.
dám thẳng mắt , lẩm bẩm: "Em yên tâm..."
Chúng lượt phòng tắm, mở nước nóng , giúp cởi đồ.
Dù đêm qua chúng ôm ấp hôn hít, đủ thứ.
ánh đèn sáng, "thành thật" như thế , vẫn là đầu tiên.
"Anh giúp em, ừ... nếu em thấy thoải mái, chịu , thể thẳng." Anh đưa tay lên, gương mặt đỏ lên vô cớ, mắt , liếc xuống .
"Biết , nhanh lên , em ." Thà nhanh chóng kết thúc còn hơn kéo dài khiến cả hai đều khó xử.
thúc giục như , mỉm , đó rõ ràng hành động nhanh hơn.
Khi chiếc váy rơi xuống, dù thẳng biểu cảm của , nhưng vẫn cảm nhận nhịp thở của rõ ràng tăng nhanh.
Dòng nước ấm áp chảy qua , giật , nhịn run lên.
Anh khẽ nhắc nhở: "Giơ tay lên chút, thể tránh nước chảy ."
Giọng trầm và khàn, khác với bình thường.
lưng , đối mặt với , cũng khiến thoải mái hơn một chút.
Bàn tay to ấm của cùng dòng nước ấm lướt qua , tỉ mỉ, cẩn thận và thành kính.
thể cảm nhận, đang cố gắng kìm nén.
Trái tim cũng đập nhanh hơn, một cảm giác khao khát khó tả chạy khắp , lúc chỉ ôm chặt lấy .
Để chuyện nên xảy , cứ xảy !
khi dũng cảm, dòng nước đột nhiên dừng , phía vang lên giọng khàn đặc của : "Xong , lau khô cho em."
Chiếc khăn tắm mềm mại phủ lên , run lên, : "Cảm ơn ."
"Vết thương cổ tay thế nào? Đau ?"
"Cũng , em chịu ..."
Những cơn đau âm ỉ vẫn tồn tại, nhưng bằng cảm giác gặm nhấm trong lòng — đó là một thứ tình cảm phức tạp thể diễn tả, nguy hiểm nhưng khiến khó chịu.
Thấy kết thúc nhanh chóng, chuyện gì xảy , trong lòng thậm chí chút thất vọng.
Tại quân tử như ?
Ai cần quân tử thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-275.html.]
Chẳng lẽ biến thành một "ả đào", chủ động lao ?
Sau khi lau khô cho , lấy một chiếc khăn sạch đắp lên vai , một tay giữ khăn để rơi, nhắc: "Xong , thôi."
Chúng cùng bước khỏi phòng tắm.
hiểu, với phận như , lẽ từ nhỏ khác chăm sóc.
Tại cách chăm sóc khác đến ?
Dịu dàng, tỉ mỉ, trật tự.
Trông như quen từ lâu.
Tất nhiên tiện hỏi, chỉ ngạc nhiên trong lòng, đồng thời cũng cảm thấy hạnh phúc và cảm động.
Sau một mối tình thất bại, gặp một đàn ông hảo như , trái tim tổn thương của chữa lành.
Tô Thịnh Lâm lấy quần áo sạch đặt bên giường. "Em từ từ mặc, phòng tắm dọn dẹp."
Anh cố tình , để cảm thấy gò bó.
Cả như con tôm luộc, từ đầu đến chân đều đỏ ửng, chỉ khe khẽ đáp, phát thành tiếng.
Anh phòng tắm, lẽ tắm nhanh, vì lúc giúp tắm, quần áo ướt hết.
Khi bước , mặc áo choàng tắm.
"Xong ? Anh giúp em khử trùng vết thương cổ tay."
"Xong ."
mặc xong đồ ngủ, tâm trạng cũng định hơn.
Tô Thịnh Lâm cầm hộp t.h.u.ố.c xuống giường, co một chân lên, đặt tay lên đầu gối để tiện thao tác.
Anh cẩn thận, nhẹ nhàng, dù cồn y tế chạm vẫn đau, nhưng thái độ yêu chiều của đủ để xoa dịu nỗi đau.
"Sao ? Đau thì , cần nhịn." Thấy im lặng, ngẩng lên hỏi.
"Không , từ nhỏ đến lớn, em thương quen, chút đau chịu ." , tự giễu trả lời.
Nhớ năm ngoái, Cố Yến Khanh đến xưởng việc của quấy rối, trong lúc cãi , kéo may rơi trúng tay .
Tô Thịnh Lâm tin, cũng đau lòng, còn đặc biệt mua t.h.u.ố.c gửi đến.
Lần , Cố Yến Khanh thương, Tô Thịnh Lâm chăm sóc chu đáo.
Khác biệt là, giờ là bạn trai .
Nghi vấn lúc nãy nổi lên, nhịn tò mò hỏi: "Sao chăm sóc khác như ? Có kinh nghiệm ?"
Tô Thịnh Lâm , khi khử trùng, bắt đầu bôi t.h.u.ố.c cho .
"Em hỏi, từng chăm sóc bạn gái cũ, nên kinh nghiệm ?"
"Em hỏi thế..."
Vì , chỉ yêu qua một mối tình ngắn ngủi, sâu chia tay, lẽ đến mức chăm sóc.