Sau Khi Bị Phản Bội, Trúc Mã Tổng Tài Đoạt Lại Tôi - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:54:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúng ở bệnh viện nửa ngày, khi rời , bà ngoại vui, dì cũng tươi .

Lên xe, Tô Thịnh Lâm : "Về Trang viên Tô gia , cha mong cháu về, đợi đến mỏi mắt ."

sợ đến Trang viên Tô gia bàn chuyện kết hôn, cảm giác như ép, liền viện cớ: "Anh đưa con về , em đến công ty."

"Đến công ty?"

"Ừ, xa cách hai năm, nhớ lắm, em về thăm."

Tô Thịnh Lâm qua gương chiếu hậu, lẽ nhận đang trốn tránh, ép buộc, gật đầu: "Được, đưa em ."

"Vâng."

Sau hai năm trở công ty, gặp nhiều gương mặt mới, nhưng cũng còn ít nhân viên cũ.

Tiểu Anh vẫn ở đó, giờ trở thành trợ lý kiêm trưởng phòng thư ký của Trần Uyển Chân.

Nhìn thấy , cô đầu tiên sửng sốt, đó mừng rỡ phấn khích.

"Chị Vãn, chị về !" Cô chạy đến, nắm lấy tay , "Thật là chị, chị còn về thăm bọn em! Biến mất hai năm, chẳng một tin tức gì!"

Trần Uyển Chân cổng công ty đón , lúc bên cạnh : "Xem kìa, cấp cũ của đang trách đấy, tình cũ tàn nhẫn lắm."

gật đầu liên tục. "Phải , là của chị. Vậy trưa nay chị mời, Tiểu Anh hỏi xem ai trong nhân viên cũ rảnh, cùng đến nhé."

"Vâng, em sắp xếp ngay!"

Bước văn phòng của Trần Uyển Chân, tất nhiên cũng là văn phòng cũ của , thể thấy nhiều thứ đổi.

điều khiến cảm thấy vui mừng và an ủi là công ty sự dẫn dắt của cô và Dương Khiêm Mục, sự nghiệp ngày càng phát triển.

Vừa nghĩ đến Dương Khiêm Mục, thấy tiếng gõ cửa văn phòng, đầu , đúng là !

"Giang tổng, cô trở . Tiểu Anh liền vội đến gặp cô."

Anh buông tay gõ cửa, tiến về phía .

, ngay lập tức đưa tay với thái độ công việc. "Dương tổng, lâu gặp, hai năm qua vất vả cho ."

Chúng bắt tay, giống như hai vị giám đốc đầu gặp mặt thương trường, xã giao, xa cách.

Hai năm , chút tình cảm với , thẳng thừng từ chối.

Sau đó, vô tình mang thai, bán công ty, biến mất một lời — những chuyện đều , và luôn giúp đỡ với tư cách là bạn, ơn .

"Trưa nay rảnh , cùng ăn trưa nhé." mời một cách tự nhiên.

"Dù rảnh, nhưng cô mời thì nhất định sắp xếp thời gian."

Anh về nước lâu, cũng học cách chuyện xã giao .

ở văn phòng Trần Uyển Chân chuyện với họ một lúc về tình hình công ty, Tiểu Anh sắp xếp xong bữa trưa đến thông báo, chúng cùng ngoài đến nhà hàng.

Trên đường, xe của Trần Uyển Chân, Tiểu Anh cũng cùng.

"Chị Vãn, chị về còn nữa ? Tương lai kế hoạch gì, tiếp tục nhà thiết kế chứ?"

đầu phía , đùa hỏi: "Sao, em hài lòng với vị trí hiện tại, nhảy việc theo chị tiếp ?"

"Không , em chỉ hỏi thôi, nếu chị ở thì quá."

"Ừm, vấn đề vẫn đang suy nghĩ."

Trần Uyển Chân : "Còn đang suy nghĩ? Không bảo hôm nay đưa câu trả lời ?"

bĩu môi. "Anh bảo đưa thì tớ đưa ? Chưa nghĩ , kệ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-329.html.]

"Hừ, tớ thấy giống Tôn Ngộ Không, dù quậy phá thế nào cũng thoát khỏi lòng bàn tay của Tô ."

Trần Uyển Chân lái xe trêu chọc, chỉ tránh chủ đề , phản hồi.

Đến nhà hàng, chúng kịp xuống xe thấy Dương Khiêm Mục đậu xe phía .

chợt nhớ một chuyện, hỏi hai họ: "Dương tổng bạn gái ?"

Trần Uyển Chân trả lời, Tiểu Anh gật đầu : "Hình như , khác , xem trình diễn thời trang thấy cùng một cô gái, cử chỉ mật, chắc là bạn gái."

"Vậy thì ." nghĩ thầm, như thể yên tâm ăn uống, khỏi kiêng dè.

Bữa trưa hơn mười tham gia, đều là những cũ trong công ty.

Dù hai năm gặp, nhưng vẫn thiết, chuyện gì cũng dễ dàng.

Tâm trạng khá , liền nâng ly uống nhiều hơn một chút.

Khi bữa ăn gần kết thúc, điện thoại reo.

Nhìn màn hình, Tô Thịnh Lâm.

Thực trong lòng chút chống đối.

nghĩ đến con trai đang ở bên , mà giờ hơn một giờ chiều, lẽ nhóc đang quấy , đành bắt máy.

"A lô."

"Em định về lúc nào?" Tô Thịnh Lâm hỏi nhỏ.

"Em đang ăn trưa với đồng nghiệp cũ, xong, chuyện gì ?" Trong phòng ồn ào, trả lời dậy bước ngoài.

"Hừ, em vui chơi thoải mái, vứt con cho , một hưởng thụ."

"..." cảm thấy vô cùng bất lực, cảm giác voi đòi tiên, nhân lúc say đáp trả. "Anh vắng mặt trong quá trình trưởng thành của con ? Giờ cho cơ hội, oán trách?"

"Thôi, tranh cãi với em nữa. Em đang ăn ở , đưa con đến, thằng bé đòi , ai dỗ ."

Quả nhiên như dự đoán.

Thằng bé đến giờ ngủ trưa, đang đòi .

Nghĩ rằng bữa tiệc sắp kết thúc, báo tên nhà hàng, dặn dò: "Anh đến bảo em, em sẽ ngay."

"Biết ."

Cúp máy, trở phòng, thì thầm với Trần Uyển Chân. "Lát nữa tớ , cứ tiếp tục."

Trần Uyển Chân đồng hồ, khẽ: "Cũng sắp xong , chiều còn việc, uống nhiều ."

"Ừ."

Mọi chuyện thêm một lúc, nhân tiện vệ sinh ngoài thanh toán hóa đơn.

Khi trở phòng, điện thoại của Tô Thịnh Lâm đổ chuông.

"Anh đến , em xuống ."

Vân Vũ

Anh chỉ ngắn gọn một câu cúp máy.

 

 

 

 

Loading...