Tô Thịnh Lâm , nuốt nước bọt, khuôn mặt điển trai hiện lên vẻ dịu dàng sâu lắng như , giọng cũng nhẹ nhàng hơn: "Nhìn em một nuôi con, hai năm ngắn ngủi mà già nhiều, xót trong lòng, buông ."
Anh nhỏ, đưa tay vuốt tóc .
Đầu ngón tay ấm áp lướt qua má , khiến tim run lên, cơn giận lập tức tan biến.
im lặng, gì.
Hàng ngày rửa mặt soi gương, đương nhiên hai năm qua để dấu vết gì khuôn mặt .
Không phụ nữ nào sinh con mà già , những ngôi thể duy trì vẻ ngoài là vì chia sẻ gánh nặng nuôi dạy con cái, hàng tháng còn chi nhiều tiền cho sắc , tập luyện thể thao.
Còn tự nuôi con hai năm, dù lúc khó khăn nhất cũng thuê giúp, nhưng cuối cùng vẫn tự lo nhiều hơn.
trầm mặc một lúc, lẩm bẩm: "Anh chê em già, ?"
Tô Thịnh Lâm , bỗng nhiên giọng điệu thoải mái đùa cợt: "Chê chứ, nhưng ai bảo em là của con ."
trừng mắt. "Anh gì? Vẫn thương hại em?"
Anh , thái độ trở nên chiều chuộng hơn. "Đùa thôi, chê em, chỉ mong em nhanh già , như ai nhận em, thể nhặt em về."
"..." thật sự gì, hiểu nổi logic của .
"Vãn Vãn, em cần chuẩn một buổi cầu hôn long trọng, để thấy rõ tấm lòng , em mới tin thật lòng cùng em đến cuối đời?"
"Không cần!" vội vàng . "Em ý đó, chỉ là cảm thấy chuyện xảy quá đột ngột. Lần em về là vì bà ngoại em khỏe, em chỉ ở bên bà, tiễn bà thanh thản, em từng nghĩ về nước ..."
Tâm trạng rối bời, một nửa sắp xếp ngôn từ. "Em ngờ về tìm thấy, phát hiện con, giờ đột nhiên kết hôn."
Tô Thịnh Lâm : "Anh , cần linh đình, chúng chỉ cần đăng ký kết hôn."
, trong lòng tranh đấu dữ dội.
Dù là đăng ký tổ chức đám cưới, hôn nhân vẫn là chuyện vô cùng quan trọng.
"Nếu em đồng ý, sẽ hỏi em mỗi ngày, hoặc hai , ba , đến khi em đồng ý thì thôi."
chăm chú , từ đôi mắt sâu thẳm đen láy của , thấy sự kiên định và lưu luyến dành cho .
đức gì, khiến một đàn ông hảo như , nhiều năm lòng đổi với .
Trong mắt ngoài, chắc chắn là một kẻ khó tính, c.h.ử.i c.h.ế.t mất.
im lặng, suốt quãng đường còn thêm lời nào.
Khi xe đến chung cư, bế con định xuống, kéo tay : "Vãn Vãn, em chắc chắn đồng ý ?"
Lòng càng thêm rối ren, lẽ vì rượu tê liệt não bộ, ấp úng một lúc, hỏi: "Chỉ cần đăng ký kết hôn thôi ?"
"Ừ."
nghĩ thầm, chỉ đăng ký tổ chức đám cưới, hối hận cũng dễ xử lý hơn, ít mà.
"Nếu chỉ như , cũng ... nhưng em hy vọng giữ lời, đừng tổ chức đám cưới, công bố với thiên hạ."
Tô Thịnh Lâm , khóe miệng nhếch lên, một nữa thấu : "Em đang nghĩ đến chuyện ly hôn với ?"
liều lĩnh : "Anh chỉ cần đồng ý thôi."
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-331.html.]
Anh gật đầu liên tục, dường như cũng quyết tâm. "Được, tùy em, chỉ đăng ký, tổ chức đám cưới."
c.ắ.n răng một cái, cuối cùng đồng ý: "Nếu như , , kết hôn thôi!"
Tô Thịnh Lâm vui mừng, đột nhiên đưa tay nâng cằm , kéo gần hôn.
giật , nghĩ đến tài xế phía , vội vàng đẩy . "Tô Thịnh Lâm, đừng bậy, em sẽ nghi ngờ động cơ vội kết hôn của đấy..."
Tô Thịnh Lâm mỉm : "Đừng nghi ngờ nữa, đây chính xác là một trong những lý do."
Cái gì?!
Hối hả ép đám cưới, chỉ vì chuyện ?
đột nhiên sững , chằm chằm , nên lời.
"Đi thôi, đưa hai con lên."
Cuối cùng vẫn để ý đến tài xế xe, dám gì quá đáng, nhưng bế con trai từ tay , đưa chúng lên lầu.
Trong thang máy, , ánh mắt tập trung và đầy tình cảm, chớp mắt.
đến ngượng. "Anh gì thế?"
"Nhìn em cho kỹ, khi lành, dám lâu, sợ em giận." Anh nghiêm túc trả lời, khiến càng thêm ngượng ngùng.
Vào phòng, đặt đứa bé đang ngủ say xuống, thấy , vô thức cũng .
vẫn chậm một bước.
Anh giơ tay , ôm lấy eo , kéo lòng.
"Tô Thịnh Lâm, đừng thế, đây là nhà của Uyển Chân, tiện..." Khi mặt sắp áp xuống, vội ngăn , thì thầm.
Tô Thịnh Lâm vẫn còn chút lý trí, kìm chế hôn lên môi một cái. "Khi nào em dọn qua bên ?"
"Không cần vội ."
"Vậy đám cưới ?"
"Cái ... cũng cần vội chứ?"
Tô Thịnh Lâm đột nhiên nhíu mày. "Em đổi ý ?"
Thật lòng, trong lòng chút hối hận.
vẻ mặt lúc , dám thừa nhận, sợ sẽ dùng thủ đoạn cứng rắn ép đám cưới ngay.
"Không , em chỉ nghĩ... em chạy , vội thế, ít nhất để em thích ứng ."
Tô Thịnh Lâm : "Chúng mới quen, cần gì thích ứng nữa."
im lặng.