“Bảo bối của chú, chú đến thăm cháu đây. Mau dậy , xem chú mang đồ ngon gì đến cho cháu ăn ?” Lý Chí Cường đưa tay trong quần áo của Mã Nhị Nha, xoa nắn hai chỗ mềm mại nhất, đó dùng miệng ngậm mút.
Mã Nhị Nha giật , lập tức tỉnh dậy.
“Chú , hôm nay chú thời gian qua đây thế, ở cùng với thím ? A, chú … nhẹ một chút…”
Hai bọn họ dần dần bước cảnh giới tuyệt vời thì bỗng một tiếng vang lên: “Khá cho , Lý Chí Cường. Vụng trộm ngay cả mặt của , tưởng c.h.ế.t ?” Mẹ của Lý Đại Ngưu nhảy mặt của hai bọn họ.
Lý Chí Cường sợ đến mức rùng ngay lập tức, Mã Nhị Nha túm lấy quần áo của Lý Chí Cường và nép trong lòng của ông . Lúc Lý Chí Cường là chỗ dựa của cô, nhưng Lý Chí Cường khiến cho cô thất vọng, ông kéo quần lên và phóng tới chỗ của Lý Đại Ngưu.”
“Mẹ nó , em giải thích !”
“Giải thích cái gì? tận mắt chứng kiến, Lý Chí Cường, tuổi càng lớn thì gan càng to nhỉ. Con điếm chắc là đứa hại Đại Ngưu đúng , hổ , phụ nữ của con mà cũng dám đụng?” Mẹ của Lý Đại Ngưu là con gái duy nhất trong gia đình đông em, cho nên bà nuông chiều. Trong nhà họ Lý, bà luôn là chiếm ưu thế.
Không ngờ Lý Chí Cường mây mưa cùng với con điếm Mã Nhị Nha ngay mắt của bà, đồ đạc trong nhà kho, e rằng cũng ngày một ngày hai!
“Không, như …” Lý Chí Cường tuy rằng phủ nhận nhưng đủ tự tin, ông dám thêm điều gì khác. Sự thật chẳng giống như vợ ông !
“Con điếm , hại Đại Ngưu nhà tao đủ , còn hại cả chồng của tao. Mày thật là, thể dám tay như , thằng nào mày cũng !” Nói xong, bà dùng một tay túm tóc của Mã Nhị Nha, tay còn thì đánh lướt qua mặt và tóc của cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
“A, a, đừng đánh, đừng đánh nữa...” Mã Nhị Nha đau đớn kêu lên, nước mắt chảy ròng ròng mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-191.html.]
“Xem coi hôm nay tao đánh c.h.ế.t mày , mày đúng là một con điếm bán dâm. Tao cào rách mặt mày , xem thử mày dụ dỗ đàn ông!” Nói xong, bà đánh còn mạnh tay hơn!
Mã Nhị Nha đánh tới tấp, cô quan tâm chuyện gì nữa, cô dùng đầu đập mạnh đầu của Lý Đại Ngưu, khiến bà nga lăn đất.
“Nói dụ dỗ đàn ông ư? Là do chồng bà để cho dụ dỗ, bà cũng tự coi bản , già còn béo, đàn ông bà thì gì còn suy nghĩ đó nữa. Có lẽ bà , chồng bà khi ở bên cạnh sức lực hừng hực thế nào, e là khi ở bên cạnh bà, ông nổi!”
Lý Chí Cường kéo kéo Mã Nhị Nha, hiệu cho cô ngừng .
Mẹ Lý Đại Ngưu tức đến mức n.g.ự.c thở lên thở xuống, bởi vì bà con điếm trúng. Khi ở bên cạnh bà, Lý Chí Cường thật sự nổi. Bọn họ lâu chuyện đó , bà cứ tưởng rằng do tuổi tác của Lý Chí Cường lớn nên mới còn thấy hứng thú gì với mấy chuyện nữa, vì thế bà cũng mặc kệ ông . Nào ngờ , bà con điếm những điều đó.
“Lý Chí Cường, lắm. Con điếm , mày cũng lắm! Được, hai thật sự giỏi lắm, sẽ với khác chuyện rách nát của hai , để cho biểu tình tố cáo hai thật tàn nhẫn!”
“Mẹ nó , em bình tĩnh , đừng nó lung tung, giống như những gì nó , em tuyệt đối thể tung chuyện ngoài. Nếu như em chuyện ngoài, sống thế nào đây. Không còn Bí thư thì gia đình chúng cũng tiêu đời đấy!” Lý Chí Cường vội vàng kéo của Lý Đại Ngưu, ngăn bà ngoài lung tung.
“Tránh , nếu như tha thứ cho cũng , hãy đưa con điếm đem cho cái ông già què ở phía Đông của làng . Ông già què đó cách hành hạ phụ nữ, nó sống bằng chết!” Mẹ Lý Đại Ngưu với giọng vô cùng tàn nhẫn.
Lý Chí Cường chút do dự, Mã Nhị Nha còn trẻ vẫn còn sử dụng , ông nhất thời nỡ đem cô .
“Lý Chí Cường, ngờ do dự, nỡ rời xa con điếm ?” Nhìn thấy vẻ mặt do dự của Lý Chí Cường, bà càng tức giận, bà xoay định ngoài để vạch trần chuyện xa của bọn họ.
Một tiếng “bốp” vang lên, Lý Đại Ngưu dám tin, bà ngã xuống đất. Mã Nhị Nha cầm cây gậy gỗ lưng của bà và đánh một phát bà , đôi tay của cô vẫn còn đang run rẩy.