“Chuyện … Tiểu Vương lấy em . Nếu bày tỏ một chút thành ý, bố em thể đồng ý ? Lần đúng lúc thể bày tỏ một chút!” Nếu như gì, bỏ cái gì, bố và sẽ bao giờ đồng ý.
Phù, Sở Y Nhất hít sâu một , Tiểu Lý cha tẩy não !
Sở Y Nhất ngẩng đầu lên Tiểu Vương, trùng hợp , Tiểu Vương cũng ngẩng đầu về phía Sở Y Nhất.
Thấy Sở Y Nhất ngừng , Tiểu Lý đầu Tiểu Vương.
“Tiểu Lý, ngay cả tiền sính lễ theo yêu cầu của bố và em mà còn đủ, thế thì lấy nhiều tiền để trả tiền nợ cờ b.ạ.c cho của em đây?” Tiểu Vương với giọng bất lực.
“Không bảo còn hơn 100 tệ , lấy tiền đó ứng . Không thể nào để bọn họ thực sự bắt của em . Đám đó hung hăng và dữ tợn, ai bọn họ sẽ chuyện gì? Lẽ nào thấy c.h.ế.t mà cứu?”
Tiểu Lý càng giọng càng gấp gáp, mà càng gấp gáp thì càng dễ tức giận. Chính cô cũng đến nước , Tiểu Vương cái gì ? Tại còn về nhà với cô?
Ôi trời, luôn cả câu “thấy c.h.ế.t mà cứu”, cái tội lớn đấy!
Lông mày của Tiểu Vương càng nhíu sâu hơn.
“Chị Sở, chị hãy giúp em thuyết phục Tiểu Vương . Trong lúc quan trọng, thể đứt dây . Nếu như về cùng với em, e rằng em sẽ vĩnh viễn đồng ý cho chuyện kết hôn của hai bọn em.” Nhìn thấy Tiểu Vương trầm mặc gì, Tiểu Lý chỉ thể nắm lấy cánh tay của Sở Y Nhất và cô thuyết phục Tiểu Vương. Cô Tiểu Vương nhất định sẽ theo những lời mà Sở Y Nhất .
“Tiểu Lý, chị thể đưa quyết định cho Tiểu Vương trong chuyện . Ngoài , theo như chị , chị cảm thấy như thích hợp lắm. Mẹ em bảo em qua đây tìm Tiểu Vương để trở về nhà em và giúp đỡ cho gia đình em, thế của em với em nên giúp đỡ như thế nào ? Giúp cho em trả tiền đánh bạc xong là sẽ đồng ý cho chuyện hôn nhân của hai đứa? nếu là như , em cảm thấy khó chịu , vì hành động chính là bán con gái của đấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-400.html.]
Sắc mặt của Tiểu Lý trở nên trắng bệt khi những lời Sở Y Nhất . Cô ngờ rằng mà đây luôn chăm sóc cho cô, ý định về phía của cô. Hơn nữa, chị đang cái gì ? Bán con gái? Tại thể là bán con gái ? Không như !
“Chị Sở, như . Lần nếu như Tiểu Vương cứu của em, bố em thực sự sẽ thể nào đồng ý cho hai bọn em lấy . Lần chỉ vì cứu của em thôi, dù đám cho em mượn tiền trông là kiểu nên dây …” Tiểu Lý rơm rớm nước mắt Tiểu Vương.
“Được , em đợi một lát, về nhà lấy tiền. Sau đó sẽ về cùng với em!” Tiểu Vương hít một thật sâu, hạ quyết tâm trong sự bất lực.
“Y Nhất, là đối tượng của Tiểu Vương ?” Nhìn thấy Tiểu Vương và cô gái thật xa, lúc cả Tôn mới tiến lên và hỏi.
“Vâng, đúng . Cô gái đó là Tiểu Lý, một đồng nghiệp mà con từng quen trong nhà máy chế biến thịt.” Sở Y Nhất thở dài trong lòng, nhưng là ngoài cuộc, cô cũng lực bất tòng tâm, “Mẹ, chúng về thôi.”
Cũng may lúc nãy Tiểu Vương lái xe tới khu nhà ở, đỗ xe ở một bên. Trước khi còn chào hỏi với nhóm của Sở Y Nhất, rằng lát nữa sẽ tới lái xe về.
“Mẹ, lúc con đòi nhiều quà hồi môn như , tại đồng ý lấy con. Lúc đó thanh danh của con cũng .” Sở Y Nhất, cả Tôn và Tiểu Bảo cùng bên trong khu nhà ở. Cô chợt nhớ tình cảnh hồi đầu khi mới gả qua gia đình họ Cố.
“Hả? Hầy, dù gì lúc đầu cũng tin đồn rằng thằng út hi sinh, cũng nó cứ như mà , cho nên mới lấy cho nó một vợ. Đến khi đó, nhận nuôi con từ thằng cả hoặc thằng hai, cũng coi như thằng út tuyệt tôn. Mẹ như thế công bằng với con, vì thế đồng ý hết những điều kiện mà con đưa .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghĩ đến ký ức đen tối đó, cả Tôn vẫn cảm nhận khoảnh khắc thể thở nổi. Bà cũng hề giấu giếm, cho Sở Y Nhất tất cả những suy nghĩ ban đầu của .
“Mẹ, lúc đó thể lựa chọn hơn với những đống hồi môn như thế.”