Cô tức giận xoay , đấy đám đông và bỏ .
“Đồng chí Cố Hướng Đông, đúng là báu vật, nghênh đón nồng nhiệt quá!”
Nhìn nụ nhàn nhạt của cô vợ nhỏ, Cố Hướng Đông , e rằng vợ của cũng đoán đại khái chuyện.
“Xin chào em dâu, là Chu Đại Sơn, ở chung ký túc xá với Cố Hướng Đông.” Nhìn đám đông dần dần giải tán, Chu Đại Sơn chạy tới chào hỏi.
“Đừng lớn nhỏ, gọi chị dâu.” Cố Hướng Đông tới vỗ một cái.
Chu Đại Sơn lẩm bẩm: “ vốn dĩ lớn tuổi hơn mà?”
“Bớt , bản bao nhiêu tuổi lẽ nào ?”
Cố Hướng Đông vẫn quên những gì Chu Đại Sơn với . Khi bố đăng ký hộ khẩu cho , ông say nên nhớ nhầm ngày tháng năm sinh của và điền sai, dẫn đến kết quả lớn hơn tuổi thật của một tuổi.
Đó là lý do tại Cố Hướng Đông mới lớn nhỏ, bảo gọi Sở Y Nhất là chị dâu.
“Chào Chu. Không , chúng chuyện của chúng , liên quan gì đến Cố Hướng Đông cả.”
Sở Y Nhất nghiến răng rõ chữ “”. Chu Đại Sơn cũng hiểu, Cố Hướng Đông dây chuyện lớn . Anh mỉm khoái chí.
“Em gái , chiêu của em cũng khéo quá, em còn chị em nào vẫn lấy chồng , thể giới thiệu cho một chút .”
Được lắm, trực tiếp biến thành em gái luôn , phận đổi cũng nhanh thật đấy.
“Chuyện , thực sự . Sao thế, Chu vẫn kết hôn nữa . Vậy thì em sẽ để ý giúp cho , nếu như thích hợp, em sẽ giới thiệu cho .”
“Hầy, em đấy nhé, chuyện đại sự của đành giao cho em đấy!”
Chu Đại Sơn chuyện phiếm với Sở Y Nhất chút do dự.
“Chu Đại Sơn, nếu như còn căng tin, sẽ còn gì ăn nữa .”
Tại ngay cả mắt cũng , vợ chồng khó lắm mới gặp một , còn ở đây bóng đèn chi thế, là ý gì đây?!
Cố Hướng Đông chằm chằm Chu Đại Sơn và đưa lời cảnh cáo hằn học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-442.html.]
Được , . là , . Có vợ là vô nhân tính hẳn.
“À đúng, ăn đây. Hai về ký túc xá nhé, sẽ mang đồ ăn về cho hai , đỡ chạy tới chạy lui, cũng tiện.”
Cũng coi như hiểu chuyện đấy, Cố Hướng Đông nghĩ thầm.
Sở Y Nhất theo Cố Hướng Đông về ký túc xá của . Ký túc xá dành cho sinh viên đại học cũng khác gì so với , chỉ là điều kiện của nó bằng , nhưng kết cấu vẫn từa tựa .
Đặt m.ô.n.g xuống giường của Cố Hướng Đông, cô một chặng đường dài đến đây nên mệt.
Cố Hướng Đông rót nước cốc của và đưa cho Sở Y Nhất.
“Đã xảy chuyện gì ? Tại còn đưa em đến tận đây, con đường xa đến thế mà?”
Lưu Dịch đáng tin cậy một chút nào. Bây giờ vợ của một cái bụng to, thể chịu nổi những cú xốc chặng đường dài !
“Là Lâm Dao Dao. À, vẫn gặp qua, đó là một bạn của em, cô xảy chuyện. Rơi từ lầu cao xuống, thanh thép đ.â.m chân. Bác sĩ dám phẫu thuật, em đành qua xem .
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi cô vợ nhỏ giải thích, lông mày của Cố Hướng Đông càng nhíu chặt hơn. Nghe cô thì đơn giản, nhưng chắc chắn dễ dàng chút nào. Nói một cách đơn giản, một chặng đường dài năm đến sáu tiếng đồng hồ, bình thường chịu nổi, huống hồ chi cô còn đang mang thai.
Anh vẫn còn nhớ đây mỗi Sở Y Nhất xe, chỗ nào cũng thoải mái.
“Bây giờ em đang ở ? Định khi nào thì về?”
“Khách sạn quốc tế do Lưu Dịch sắp xếp, cũng tạm. Còn về chuyện khi nào về… em vẫn quyết định. Phải xem tình hình phục hồi của Dao Dao như thế nào nữa.” Sau khi Sở Y Nhất uống cạn ly nước, cô đưa ly nước rỗng cho Cố Hướng Đông, đung đưa đôi chân dài của .
“Anh thể ngoài buổi tối…” Cố Hướng Đông đau khổ, để cô vợ nhỏ của ở trong đây thì cũng thích hợp.
“Anh ngoài gì? Em cũng định để ngoài , cứ yên tâm học hành . Bên phía Lưu Dịch sắp xếp cả , hơn nữa bên đó vô cùng an , cũng cần lo lắng.”
Sở Y Nhất nghĩ rằng Cố Hướng Đông đang lo lắng cho sự an của bản , cô giải thích trong vô thức.
Cố Hướng Đông buồn rầu, chỉ nghĩ đến mỗi chuyện . Chủ yếu là ở riêng với cô vợ nhỏ một chút, ai ngờ cô vợ hiểu ý trong lời của !
“Cố Hướng Đông, chuyện gì vẫn với em ?! Còn thành thật giải thích?”