“Cái chân mới phẫu thuật xong, vẫn tập thể dục đúng cách. Có một chút vấn để nhỏ thôi, cũng bình thường mà.” Vừa , cô nhéo nhéo cái chân thương của Lâm Dao Dao, hỏi, “Có đau ? “
“Không đau, nhưng cảm giác.” Lâm Dao Dao thật.
“Không đau , thì báo thù thật sướng tay mới . Trước đây cô ức h.i.ế.p như thế nào, giờ đây cơ hội.” Sở Y Nhất xong liền đánh đánh cái chân thương của Lâm Dao Dao, bóp nắn khác thường.
Sở Y Nhất lặng lẽ hỏi quản gia nhỏ. Quản gia nhỏ vấn đề lớn, Sở Y Nhất cũng yên tâm hơn. Cô bắt đầu mát xa chân cho Lâm Dao Dao theo sự hướng dẫn của quản gia nhỏ.
“Sở Y Nhất, cô là con . thành như thế , cô còn nhẫn tâm , cũng phục cô đấy.” Lâm Dao Dao điệu bộ của Sở Y Nhất, nghiến răng nghiến lợi. Cô quên luôn việc thương, chỉ mong bây giờ thể xông tới đánh Sở Y Nhất một trận.
Sở Y Nhất thực sự báo thù, cô ấn loạn cả lên thực bởi vì đang chỉ dẫn, để lưu thông m.á.u bộ chân của Lâm Dao Dao.
“Thế nào? Bây giờ cô thấy ? Đã thoải mái hơn ?”
Mát xa cả nửa ngày, Sở Y Nhất mệt đến thở hổn hển, mặt đầy mồ hôi mới dừng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hầy, khỏi , cảm giác như một nóng truyền chân. Tốt hơn nhiều so với trạng thái cảm nhận gì nãy. Hóa phụ nữ c.h.ế.t tiệt đang đánh , Lâm Dao Dao hổ.
“Không chuyện gì to tát nữa. Cô lo ăn uống đầy đủ , ngủ thật . Đừng hành hạ Lưu Dịch nữa, túc trực cạnh cô mấy ngày, sắc mặt tiều tụy nhận nữa .” Sở Y Nhất phịch xuống ghế.
“Anh thương hại , đó là lý do tại mới chăm sóc .” Lâm Dao Dao ủ rũ. Nếu như cái chân của cô thực sự di chứng gì thì , cô tuyệt đối sẽ dính líu đến Lưu Dịch nữa. Mặc dù chuyện vẫn rõ ràng, nhưng Lâm Dao Dao âm thầm hạ quyết tâm.
Sở Y Nhất trợn mắt. Trước đây lúc nào cũng mong ngóng Lưu Dịch, bây giờ Lưu Dịch đến chăm sóc thì suy nghĩ lung tung. Hai đúng thật là giống hệt , đều là trong cuộc mà thấu , hầy…
Thấy tâm trạng của Lâm Dao Dao bình tĩnh một chút, Sở Y Nhất bảo Lưu Dịch mang đồ ăn .
“Lưu Dịch, sẽ ở đây cạnh Lâm Dao Dao, về thu dọn đồ đạc của một chút , đó nghỉ ngơi hãy đến đây.”
Nghe thấy Sở Y Nhất như , Lâm Dao Dao lén liếc Lưu Dịch. Quả nhiên, sắc mặt của tiều tụy, trong lòng đột nhiên cảm thấy khó xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-444.html.]
Sở Y Nhất nháy mắt với Lưu Dịch, lúc Lưu Dịch mới mở miệng.
“Vậy sẽ về một chuyến. sẽ để A Đông ở , chuyện gì thì cứ A Đông một tiếng, sẽ nhanh chóng về.”
Khi Lưu Dịch trở về, chỉ dọn dẹp bản mà còn nhiều chuyện cần xử lý. Cho nên khi Sở Y Nhất đưa lời đề nghị , cũng phản đối.
Lâm Dao Dao gì. Trước khi rời , Lưu Dịch Sở Y Nhất với ánh mắt cảm kích. Sở Y Nhất thì thu ánh mắt của .
“Được , Lưu Dịch , cô đừng bày dáng vẻ như cô vợ nhỏ tủi nữa.”
Nhìn thấy Lâm Dao Dao đang ăn uống một cách khó chịu, Sở Y Nhất khỏi châm chọc thêm nữa.
“Sở Y Nhất, là bệnh nhân, cô thể nhẹ nhàng với ?” Trước mặt Lưu Dịch là một con cừu nhỏ hiền lành, nhưng mặt Sở Y Nhất thì là một con hổ đang xù lông, hừ, là một con hổ cái.
“Cô thôi , là thai phụ đấy, cô đối xử dịu dàng với ?”
Sở Y Nhất trợn to hai mắt, cũng là con thỏ trắng nhỏ nhắn gì, ai nhường nhịn cô chứ, hừ!
Người phụ nữ c.h.ế.t tiệt chính là kẻ thù đội trời chung của . Lâm Dao Dao Sở Y Nhất đang ung dung gặm táo, đôi đũa sắp cô cắn đứt đôi.
“Để cho cô . Cái chân của cô , nếu dưỡng thật thì sẽ . nhắc nhở để cô đừng hành hạ khiến thương nữa, ?”
Tuy là vấn đề lớn nhưng thực sự cũng ảnh hưởng. Vận động mạnh chắc chắn là thể, chạy bộ gì đó thì sẽ ảnh hưởng đôi chút. Xem chỉ bình thường mới vấn đề.
“Biết , như cô là bác sĩ .” Mặc dù trong tiềm thức phục, miệng cứ lẩm bẩm, nhưng Lâm Dao Dao Sở Y Nhất cũng là cho .
A Đông đang cái ghế bên ngoài, mấy ngày nay A Đông cũng bận rộn, thực sự mệt mỏi rã rời. Vừa hít thở lấy thì thấy một bác gái quét dọn vệ sinh xách một cái thùng, cầm cây lau nhà thứ gì đó, bước khập khiễng về phía chỗ của bọn họ.