“Này , là nhà của bệnh nhân ?”
“Sao bác? Có chuyện gì ?” Nhìn phụ nữ đeo khẩu trang, tóc thì quấn bởi một cái khăn sẫm màu, bước khập khiễng mặt, A Đông cảm thấy kỳ lạ,
“À, nãy một vị bác sĩ bảo qua đây dọn dẹp vệ sinh, bảo chuyển lời, gì mà đồ cần giao, cũng nhớ nữa…” Bác gái cứ lẩm bẩm, như thể dù nhớ thế nào cũng nhớ .
“Được, , cảm ơn bác gái.” Hóa là như , A Đông hiểu và thở phào nhẹ nhõm một .
Nhìn thấy bác gái đẩy cửa dọn dẹp vệ sinh, thuận tiện xem tình hình bên trong, cuối cùng quyết định đến chỗ bác sĩ xem .
Sở Y Nhất bác gái trực tiếp trong mà thèm gõ cửa, trong lòng cảm thấy khó chịu. Hình như bác gái phép lịch sự?
“Bác gái, bọn cháu đang ăn, là bác qua phòng bệnh khác lát nữa đây?”
“À, cứ ăn , chỉ còn mỗi phòng bệnh thôi. Làm xong còn thể về sớm nghỉ ngơi.”
“Không , cứ để bác , ảnh hưởng gì .” Lâm Dao Dao , cô với Sở Y Nhất một tiếng. Sở Y Nhất tiếp tục cắn táo, phản đối nữa.
Cũng bác gái tuổi tác lớn nên tay chân phản ứng chậm là như thế nào, Sở Y Nhất cứ cảm thấy công việc dọn dẹp vệ sinh của bác gái kỹ năng cao, hơn nữa cũng quy tắc, chạm tới thì tới đó.
“Bác gái, cần dọn dẹp bên phía của chúng , bác chỉ cần giúp chúng đổ rác là .” Sở Y Nhất bác gái cầm cây lau nhà chậm rãi đến gần và Lâm Dao Dao, trong lòng càng thêm khó chịu.
“Vậy , nếu như cấp phát hiện quét dọn, bọn họ sẽ trừ lương của .” Vừa , bác gái lê lết đôi chân gãy của tới.
Sở Y Nhất kéo kéo Lâm Dao Dao và cô.
Lâm Dao Dao khó hiểu theo tầm mắt của Sở Y Nhất, mặt đất nơi bác gái một vệt máu.
Bác gái vấn đề!
A Đông đến văn phòng bác sĩ thì thông báo rằng hề kêu ai chuyển lời tìm bọn họ. Vốn dĩ bọn họ thực hiện ca mổ, bọn họ chỉ chịu trách nhiệm chăm sóc hậu phẫu bình thường. Có nhiều chuyện rõ lắm, dám múa rìu qua mắt thợ, chỉ điểm nọ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-445.html.]
Trên đường trở về, A Đông càng nghĩ càng nghĩ chuyện . Khi đến lầu dành cho bệnh nhân, chợt phản ứng mạnh. Có mùi. Là mùi m.á.u nhàn nhạt bác gái , bác gái đó gì đó đúng.
Nghĩ đến đây, A Đông cảm thấy tim như nhảy ngoài. Ngài giao hai cô gái cho , nếu như xảy chuyện gì, giải thích thế nào đây?
“Sở Y Nhất, cô đúng thật thông minh!”
“Bác gái” kéo chiếc khăn quấn đầu xuống và tháo khẩu trang . Khuôn mặt của Đổng Như Vân lộ một cách kinh khủng mặt hai họ.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Là cô!” Mặc dù Sở Y Nhất cảm thấy mặt gì đó , nhưng chính cô cũng ngờ đó là Đổng Như Vân. Nhìn khuôn mặt của Đổng Như Vân, trong đôi mắt của cô chỉ là sự điên cuồng. Trực giác với Sở Y Nhất rằng Đổng Như Vân nguy hiểm!
“Dao Dao cô hại đến nhập viện, cô còn qua đây gì, đến xin hả?”
“Xin ? Ha ha” Đổng Như Vân điên cuồng và chỉ chân .
“Tại xin . Cô thương, lẽ nào thì ? Nhìn cái chân của , vẫn còn đang chảy m.á.u đây . Lưu Dịch cho phép khác chữa trị cho . Nỗi đau của , mấy thể hiểu ?”
Sở Y Nhất và Lâm Dao Dao liếc mắt , ngờ Lưu Dịch trừng trị Đổng Như Vân như thế .
“ ở bên cạnh hai ba năm, tận tâm tận lực vì . Không ngờ rằng cuối cùng vẫn dành một chút tình cảm nào cho …” Khuôn mặt của Đổng Như Vân đau khổ, trong lời chất chứa sự buồn bã.
“Nhất định là do mấy !” Giọng điệu đột nhiên cao lên nhiều, vẻ thê lương biến mất, chỉ còn vẻ căm hận sâu sắc.
“Nhất định là do mấy , là mấy xúc giục Lưu Dịch, cho nên mới tay tàn độc với như . Mà, cũng , sống yên thì cũng để cho mấy sống yên.”
Nghe câu , trong lòng hai vang lên tiếng chuông cảnh tỉnh, ánh mắt bất giác về phía cánh cửa đang đóng chặt.
“Nếu các tìm A Đông, dừng nghĩ nhiều nữa, đuổi .” Nhìn thấy ý định của họ, Đổng Như Vân chế nhạo một cách đắc ý.
Trong lòng của Lâm Dao Dao vô cùng lo lắng, chân cô thể cử động, còn Sở Y Nhất đèo thêm cái bụng lớn. Dù thế nào cũng thấy hai bọn họ là đối thủ của phụ nữ đang điên .