Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-09-15 23:10:43
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tiếng “rầm” vang lên, A Đông đuổi kịp, trực tiếp đạp cửa phòng bệnh.

Nhìn cảnh tượng trong phòng bệnh khiến trái tim của A Đông như nhảy ngoài. Anh rằng, rút khẩu s.ú.n.g lục của , mở chốt an và nạp đạn.

“Xoẹt, xoẹt.”

“Bằng!”

“Á!”

Những âm thanh hỗn tạp , chấn động cả một tầng bệnh.

Những trong giường bệnh khác sợ hãi tò mò, thò đầu ngoài cửa xem chuyện gì!

“Dao Dao, cô ?”

Đôi chân băng bó ban đầu của Dao Dao giờ nhuộm đỏ máu, cơn đau khiến nước mắt cô chảy và đầu đổ đầy mồ hôi lạnh.

Con d.a.o của Đổng Như Vân đ.â.m thẳng đùi Lâm Dao Dao, vết thương chồng thêm vết thương. Chỉ tưởng tượng thôi cũng thể thấy hiện giờ cô đau đến cỡ nào.

A Đông b.ắ.n một phát trúng n.g.ự.c Đổng Như Vân, lúc cô ngã xuống đất, m.á.u me đầm đìa, đôi chân đôi lúc giật giật vài cái. Dần dần, thở của cô thì ít mà hít thì nhiều, tuy nhiên ai quan tâm đến cô .

“A Đông, xử lý , phẫu thuật cho Dao Dao!” Nhìn thấy Lâm Dao Dao ngất vì đau, Sở Y Nhất lãng phí thời gian chút nào, cô chỉ giải cứu Lâm Dao Dao ngay lập tức.

“Tách, tách!” Tiếng máy ảnh chụp đèn flash truyền đến, Sở Y Nhất và A Đông đồng thời ngẩng đầu lên , thấy một đàn ông đội mũ ở cửa, tay cầm máy ảnh, chụp điên cuồng.

“Mấy cử động, chụp hành vi tội phạm của mấy , đừng cố gắng vùng vẫy phản kháng nữa.”

Sở Y Nhất thực sự đánh bất tỉnh đàn ông , nhưng cô e ngại cái miệng của những phóng viên.

“Muốn chụp bao nhiêu thì tùy, nhưng hy vọng thể phản ánh tình hình đúng như sự thật. Là một phóng viên, hy vọng thể đề cao đạo đức nghề nghiệp của chính .”

còn lựa chọn nào khác ngoài việc đẩy Lâm Dao Dao phòng phẫu thuật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-447.html.]

“Mấy thể , bỏ trốn vì sợ dính tội ?” Phóng viên ngăn nhóm của Sở Y Nhất, cho cô ngoài.

“Có mắt đui, tai điếc ? Anh vẫn còn một đang thương . Cô bất tỉnh , nếu để cho chúng ngoài tìm bác sĩ, gánh nổi trách nhiệm cho cái mạng ?”

Phóng viên Lâm Dao Dao đang trong vòng tay của A Đông, ngãi nhẹ mũi , cuối cùng đành qua một bên.

Cả ba nhanh chóng tìm đến bác sĩ. Trước đó Lưu Dịch chào hỏi qua, cũng mối quan hệ của nhóm , bác sĩ lập tức sắp xếp phòng mổ theo yêu cầu của Sở Y Nhất.

Sở Y Nhất đưa mắt A Đông, A Đông đưa bác sĩ đến phòng của Lâm Dao Dao. Bác sĩ vô cùng kinh ngạc khi thấy vẫn còn đang một vũng máu. Bác sĩ nhanh chóng xuống tiến hành cấp cứu, nhưng một lúc thì dậy với vẻ tiếc nuối.

“Cấp cứu thất bại, còn dấu hiệu của sự sống nữa.”

Sau đó, bọn họ thấy một loạt tiếng “tách, tách”.

Vân Mộng Hạ Vũ

A Đông cáu kỉnh, chuyện nếu để lọt ngoài sẽ ảnh hưởng đến ngài. Dù thì giữ súng, chuyện cũng thể rõ ràng . Nếu kẻ ý đồ tóm , chỉ sợ sẽ tạo phiền phức cho ngài!

A Đông bận giải quyết những việc đó, còn Sở Y Nhất thì bận phẫu thuật cho Lâm Dao Dao.

“Hầy.” Quản gia nhỏ thở dài. “Vốn dĩ chân của cô thể phục hồi 100% như đây, bây giờ đ.â.m thêm một nhất, thấy hy vọng lắm.”

“Cậu hãy nghĩ cách , cô vẫn còn trẻ như thế, nếu như mất chân thì cả đời sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của cô .”

Cô nhớ thời khắc nguy hiểm, Lâm Dao Dao dã bảo vệ cho , giờ những lời của quản gia nhỏ, trong lòng Sở Y Nhất cảm thấy khó chịu dứt.

“Trước tiên hãy phẫu thuật , những chuyện còn cũng chỉ thể đợi khi phẫu thuật xong mới .”

Quản gia nhỏ nữa, chuẩn bắt đầu phẫu thuật cho Lâm Dao Dao.

Đôi chân của Sở Y Nhất yếu ớt, cô phịch xuống. Ngày hôm nay, đầu tiên là khác hiểu lầm, cãi với Hàn Linh cả nửa ngày, bây giờ gặp chuyện như , cô cảm kiệt sức, còn một chút năng lượng nào cả.

“Chuyện quái gì đang xảy ?” Lưu Dịch vội vã đến phòng bệnh ban đầu của Lâm Dao Dao. Dưới lầu nhiều phóng viên, khó khăn lắm mới chen lên . Khi thấy A Đông, vô cùng lo lắng.

xin ngài, là do sự sơ suất của . Cô Lâm thương nữa, cô Sở đang phẫu thuật cho cô Lâm. Đổng Như Vân nhân lúc phòng , chạy trong phòng bệnh…” A Đông cúi đầu, cảm thấy thành việc mà ngài giao cho , vô cùng áy náy.

 

Loading...