Ban đầu thứ đều bình yên vô sự, nhưng khi bước tháng sáu, thứ bắt đầu sôi nổi hẳn lên, nhiều chuyện đều bơi bày ánh sáng. Trần Khiết lập tức những lòng xa trong xã đẩy lên đầu sóng gió!
“Làm gì thế? Làm cái gì thế? Không việc nữa ?!” Vào sáng sớm, Lục Ái Quốc thấy ruộng ít , xung quanh, hóa đều chạy đến chỗ của thanh niên tri thức, vây quanh ở cửa.
Tiếng hét của Lục Ái Quốc lập tức khiến bầu khí yên tĩnh. Anh đẩy đám và chen lên phía . Lúc , thấy Vương Lão Nhị đang bên trong.
Khi thấy Lục Ái Quốc, Vương Lão Nhị với giọng kênh kiệu: “Gì đây? Chúng đang ủng hộ lời kêu gọi của chủ tịch, dẹp những phần tử giai cấp tư sản xâm nhập phòng của chúng . Chúng tiến hành biểu tình tố cáo bọn họ, chúng cần thế!”
“Hưởng ứng lời kêu gọi của chủ tịch? Khi chủ tịch kêu gọi chúng sức phát triển kinh tế, nâng cao trình độ sản xuất nông nghiệp, thấy đồng ruộng một cách chăm chỉ? Còn phần tử giai cấp tư sản, ai là phần tử giai cấp tư sản? Bảo qua đây dọn dẹp ư? thấy việc, lười biếng, kích động lòng !”
“Lục Ái Quốc, đừng ngày nào cũng cầm cái lông gà mà cứ cho đó là lệnh tiễn. Phần tử giai cấp tư sản là ai, lẽ nào trong lòng ? cho , bây giờ nếu tin với Trần Khiết quan hệ gì, định bảo vệ cô thế nào đây?”
“Anh dóc, tư tưởng của bản lệch lạc mà tưởng rằng ai ai cũng giống như ? Anh đang báo thù Trần Khiết mà thôi!”
“ mà báo thù ư, cho , chuyện của ngày hôm nay liên quan gì đến tư thù cá nhân giữa hai chúng . Tại cô đến xã của chúng để tiếp nhận cải tạo, chẳng do là phần tử ? Những lãnh đạo cấp chắc chắn điều tra rõ ràng từ lâu, nên mới đá cô qua chỗ của chúng . Cô là một phần tử giai cấp tư sản xâm nhập quần chúng nhân dân rộng rãi của chúng , tiến hành biểu tình tố cáo cô !”
Lời của Vương Lão Nhị như thấm lòng của những theo qua đây. , nếu như Trần Khiết một cuộc sống hơn, tại đến xã của bọn họ. Cuộc sống ở trong xã thể so với cuộc sống ở thành phố, chắc chắn bản Trần Khiết vấn đề.
Hơn nữa, nếu như tất cả cùng biểu tình với một cách quang minh chính đại, thì bọn họ cần việc nữa, thật là bao!
“Vấn đề của cô là thứ mà thể quyết định, hiển nhiên sẽ do những lãnh đạo cấp quyết định. Anh là vì chuyện cá nhân nên mới kích động xúi giục , khơi mào chiến tranh, tìm cách trốn tránh lao động. Vấn đề của chỉ một cái là thể nhận ngay!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-462.html.]
Trong lòng Lục Ái Quốc rõ, với tình thế hiện giờ, lai lịch của Trần Khiết là một vấn đề. Tuy nhiên nếu như lãnh đạo cấp đưa thông báo gì, thể là do Trần Khiết cũng chỉ là một nhân vật tầm thường, nên đá động gì đến Trần Khiết, chuyện ai .
việc Vương Lão Nhị ầm ĩ như tương đương với lời cảnh tỉnh cho những kẻ lòng xa. Trong tương lai, ước chừng ánh mắt của sẽ dán chặt Trần Khiết.
“Lục Ái Quốc, đừng mà chụp mũ !” Vương Lão Nhị nó với giọng tức giận.
“ mà chụp mũ . Vậy hỏi , dẫn đám đến đây, bọn họ ai việc, công điểm trừ của bọn họ là do ai . Công điểm của đều chia cho bọn họ cả ?”
, nếu việc sẽ công điểm, mà công điểm thì lương thực. Không lương thực thì ăn cái gì?
Nghe những gì Lục Ái Quốc , tất cả đều hướng ánh mắt về phía Vương Lão Nhị.
“Dựa cái gì mà trừ công điểm của , cần cơm nữa …” Vương Lão Nhị ánh mắt của , phục, dựa cái gì chứ?
“Dựa cái gì ? Dựa việc kêu bọn họ đến đây. Sao, Vương Lão Nhị với mấy là nếu như mấy theo , thoải mái nhẹ nhàng càng cần đồng ruộng, cần mệt chết?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hầy, đúng thật là, đây chính là những gì mà Vương Lão Nhị với !
Lúc cũng phản ứng. Vương Lão Nhị xung đột hết tới khác với Trần Khiết, mười phần thì hết chín phần đều là do nhân cơ hội đả kích và báo thù. Đáng thương , bản bọn họ trở thành cây súng. Tên Vương Lão Nhị cũng đầu óc đấy, đây quả thực xem thường .