“Này, .” Lục Ái Quốc dùng chân đá Vương Lão Nhị, đang lấy mũ rách chùm lên mặt.
“Hử?” Vương Lão Nhị hử một tiếng, ý định thức dậy.
Lục Ái Quốc cau mày xổm xuống, vén chiếc mũ rách mặt Vương Lão Nhị . Trời ạ, tối hôm uống bao nhiêu rượu , mùi rượu nồng nặc vô cùng. Đã thế, còn nhiều mùi hỗn tạp khác tài nào giải thích , suýt nữa khiến Lục Ái Quốc ngất xỉu.
Lục Ái Quốc nhanh chóng lên.
Vương Lão Nhị cau mày khi ánh sáng mạnh đột ngột chiếu .
“Mau dậy!”
Lục Ái Quốc đá một nữa, nhưng phản ứng của Vương Lão Nhị đang mơ màng nhanh, trực tiếp bật dậy.
“Làm cái gì đấy!” Giọng điệu mất kiên nhẫn.
“Vương Lão Nhị, đang công khai lười biếng đấy , nếu còn trở về việc, sẽ trừ công điểm của đấy. Gì đây, cần lương thực cuối năm nữa . cho , công xã thể nào phát lương thực thêm cho mãi .”
“Ai mà thèm mớ lương thực đó của công xã, trừ thì trừ . Ngày nào cũng chỉ lấy cái uy h.i.ế.p , thấy phiền ?!” Sau khi Vương Lão Nhị phàn nàn xong, xuống. Thời tiết quá nóng cũng quá lạnh, thích hợp để ngủ, thoải mái vô cùng.
Lục Ái Quốc nhướng mày, ồ, cứng rắn đấy! Được , nếu yêu cầu quyết liệt như , mà trừ thì thật là nể mặt !
Lục Ái Quốc quan tâm đến nữa, thích gì thì , đến lúc đó bụng đói cũng tại .
Nửa đêm, Sở Y Nhất đang ngủ ngon giấc, đột nhiên cô giật tỉnh dậy. Cô nghi hoặc, dậy, nãy cô đái dầm ? Sao cảm giác như thứ gì đó đang trào !
cô cảm giác tiểu, lẽ nào là nước ối?
Khi Sở Y Nhất chắc đó là nước ối, cô mới hoảng sợ. Sau khi mang thai, cô cũng nhiều sách, sách nào cũng đến thời kỳ thai sản, nếu như chảy m.á.u cũng đừng gấp gáp, vẫn còn thời gian để thu dọn đồ đạc và bệnh viện gì đấy.
nếu nước ối vỡ thì thể chậm trễ , vì nếu nước ối chảy ngoài, trẻ trong bụng sẽ dễ thiếu oxy. Thời , kỹ thuật mổ lấy thai vẫn phổ biến, nhiều vẫn còn .
Giờ đang nửa đêm, nếu như bệnh viên, đường sẽ xảy chuyện gì.
“Quản gia nhỏ, đây? Nước ối vỡ …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-464.html.]
“Này, cô tuyệt đối dậy, như thế chỉ sẽ càng nước ối chảy nhanh hơn thôi. Cô hãy xuống, lấy gối đặt m.ô.n.g của , nâng m.ô.n.g cao lên một chút…”
Sở Y Nhất vội vàng leo lên giường, xuống, cô nhét một cái gối m.ô.n.g theo như lời của quản gia nhỏ.
“Sau đó thì …”
“Sau đó thì đợi em bé của cô sinh thôi.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hả? Chỉ đơn giản thôi ? cũng thấy đau bụng nữa. Không cơn đau của phụ nữ sinh con giống như bẻ gãy mười khúc xương ...” Lúc , Sở Y Nhất ngoài căng thẳng , cô cảm thấy khó chịu gì trong bụng.
Mắt của quản gia nhỏ giật giật, ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng . Hy vọng lát nữa cô vẫn thể suy nghĩ như , đúng là tuổi trẻ!
Quản gia nhỏ gạt suy nghĩ của Sở Y Nhất qua một bên, nếu đau bụng thì đừng gọi dậy nữa. Nửa đêm nửa hôm, dày vò cho ngủ yên gì cả.
suy nghĩ thường luôn hơn thực tế. Chẳng bao lâu, Sở Y Nhất cảm thấy khó chịu, đau nhức khắp nơi, nhất là cột sống lưng . Dù cô nghiêng dọc đều thấy thoải mái, cũng , dù gì cũng thoải mái!
“Y Nhất, con ? Có chỗ nào thoải mái ?” Mẹ cả Tôn ngủ yên giấc, bà mơ hồ động tĩnh bên phía của con dâu nhỏ. Vì yên tâm nên khoác áo và qua xem.
“Mẹ, á…” Sở Y Nhất đang , cơn đau chợt ập đến, cô nhịn hét lên một tiếng. Mẹ cả Tôn thấy , nguy , bà nhanh chóng đẩy cửa .
Khi thắp đèn dầu lên, bà thấy mồ hôi nhễ nhại mặt con dâu.
Người nghiêng một bên, cuộn tròn.
“Y Nhất, Y Nhất, , sắp sinh ?” Mẹ cả Tôn tới bên giường, sờ sờ đầu của cô. Bà run rẩy, giờ thể gì đây, chỉ thể sinh ở nhà thôi!
Suy nghĩ một hồi, bà ép bình tĩnh .
Bà gọi Hà Thúy Lan và ôm Tiểu Bảo khỏi phòng, hai bắt đầu chia chuẩn đồ đạc!
Sau khi Cố Hướng Đông rời khỏi thủ đô, về xã Hòa Bình mà trở Bảo Ứng, vì tạm thời nhận một nhiệm vụ khẩn cấp bí mật, buộc để giải quyết. Anh tăng ca, tới sáng vẫn nghỉ ngơi.
Anh nắn nắn chân mày, trong lòng chỉ cảm thấy buồn chán, đành dậy mở cửa sổ đang đóng chặt. Cơn gió tháng sáu vặn thổi bay cái buồn chán, nhưng một lúc càng thêm chán.