Trần Khiết gì, cô đến chỗ việc mới. Vì thái độ , Lục Ái Quốc đỡ giúp cô vài câu, nên ai lôi cô biểu tình tố cáo là giáo dục cô gì nữa.
Mệt một chút, vất vả một chút cũng , ít nhất chịu sự tra tấn khác. Trần Khiết cảm thấy hiện tại cũng , đến mức nào!
Ai hôm nay gặp Vương Lão Nhị, Trần Khiết cảm thấy còn kinh tởm hơn cả đống phân mà cô hốt . Phân lớn còn thể cho hoa màu phát triển hơn, còn thể gì? Chỉ khiến khác khó chịu và ghê tởm.
“Vương Lão Nhị, thời tiết bây giờ nóng, ruồi nhặng cũng nhiều, khác gì với bọn chúng cả, vo ve ồn mãi ngừng!
Vân Mộng Hạ Vũ
Vương Lão Nhị tức giận đến mức cắn hạt dưa nữa. Ả đàn bà c.h.ế.t tiệt ý gì đây, giống ruồi nhặng ?
Trần Khiết phớt lờ Vương Lão Nhị, xách hai thùng phân tiếp tục chao đảo về phía cánh đồng.
Vương Lão Nhị nhặt một hòn đá bên cạnh và ném thùng phân của Trần Khiết. Một tiếng “tõm” vang lên, nước phân văng tung tóe, một ít còn dính quần và giày của Trần Khiết.
Trần Khiết xuống, nhẹ nhàng đặt hai thùng phân đang xách xuống, cô cau mày.
Nhìn bộ dạng của Trần Khiết, tâm trạng của Vương Lão Nhị lập tức lên, bật ha ha.
“Sao thế? Nói . Nếu là ruồi nhặng thì cô chính là phân, bằng chằm chằm cô gì, ha ha…” Vương Lão Nhị , xoay định rời .
Trần Khiết bóng lưng đắc ý của Vương Lão Nhị, cô gì, cầm cái muỗng tưới phân bên cạnh, vươn tay múc một muỗng từ trong thùng, về phía Vương Lão Nhị.
“Vương Lão Nhị.”
Vương Lão Nhị đang vui vẻ, ngờ Trần Khiết gọi . Niềm vui vẫn dứt, xoay hỏi cô gọi cái gì.
“Rào!” Một muỗng múc đầy phân hắt lên phía mặt của Vương Lão Nhị. Vương Lão Nhị sững sờ, những việc xung quanh cũng sửng sốt.
Cách đó xa, Lục Ái Quốc cảnh tượng đó cũng thấy hăng hái. Tính cách của chị thật đúng là dũng mãnh. thật là, tưới lắm. Chính Lục Ái Quốc cũng cảm thấy tiến lên đá cho Vương Lão Nhị vài cái khi thấy dáng vẻ đắc ý của !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-471.html.]
“Trần Khiết.”
Vương Lão Nhị nắm hai tay, cảm thấy nước phân hôi thối chảy trong miệng, dám thêm nữa, chỉ thể dùng ánh mắt oán hận chằm chằm Trần Khiết.
“Nếu như thích con ruồi mà chán ghét thì lòng giúp một tay. Anh xem kìa, ruồi đến đó!” Trần Khiết ruồi bu xung quanh Vương Lão Nhị ngày càng nhiều, cảm thấy đây cũng là một sự nhẹ nhõm hiếm . Trong thời gian , những cảm xúc ngột ngạt của cô cũng giải tỏa!
Vương Lão Nhị bầy ruồi xung quanh , sắc mặt của càng khó coi, tuy nhiên ai .
“Sao đấy, thêm một nữa ? Thôi , thì đến cùng, tặng thêm một gáo nữa nhé!” Thấy Vương Lão Nhị rời , Trần Khiết dứt khoát xoay trở về, định phát huy thêm một nữa. Cú hất nãy đồng đều, cô cảm thấy vẫn còn cơ hội để sửa đổi!
Vương Lão Nhị xong lời liền xoay bỏ chạy, về nhà mà thẳng đến đầm sen trong xã.
Trần Khiết Vương Lão Nhị tháo chạy, cô phun nước bọt. Mặc dù nho nhã cho lắm, nhưng đúng là thể giải tỏa cơn tức!
Cả Vương Lão Nhị nhảy tùm xuống đầm sen, dọa đến mức đám trẻ con đang câu cá, câu tôm cạnh bên bỏ luôn cả cần câu mà chạy xa.
Thực sự quá thối. Tại Vương Lão Nhị còn thối hơn cả hố phân thế . Bọn trẻ bịt mũi , nước sông bẩn thỉu do Vương Lão Nhị nhảy xuống tắm, một ai còn ham câu cá nữa!
Vương Lão Nhị tức giận tát nước, lòng căm hận của đối với Trần Khiết lên đến cực điểm. Đồ đàn bà đáng chết, một ngày nào đó, sẽ bắt cô quỳ chân cầu xin tha thứ!
“Trần Khiết, cô cứ đợi đó , xem xử cô thế nào!”
Ánh mắt của Vương Lão Nhị quá đáng sợ, tựa như g.i.ế.c . Đám trẻ con bỏ chạy té khói. Dù cá trong đây cũng bẩn, bọn chúng câu cá nữa.
“Ủa. Hôm nay mấy đứa về sớm thế, câu cá cho thím nhỏ, cho em gái mấy đứa ăn ?” Mẹ cả Tôn bọn trẻ về sớm, bà cảm thấy ngạc nhiên, hiếm khi chúng về sớm như .
Mẹ cả Tôn vươn đầu cái xô nhỏ mà bọn trẻ đang xách, nó trống và chẳng thứ gì trong đó.
“Bà nội, bà . Vương Lão Nhị hắt phân lên , chú trực tiếp nhảy trong đầm sen để tắm rửa, thối khiếp. Bọn cháu nghĩ cá ở chỗ đó cũng thối cả nên câu nữa, cũng thối luôn cả thím nhỏ và em gái.” Cố Tiểu Trụ giải thích một cách nghiêm túc với cả Tôn về chuyện nãy.