A Tín khẽ liếc Lâm Lương, đó đưa chứng minh thư và bằng lái xe của cho
cảnh sát. Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất ở hàng ghế cũng , đó im lặng
quan sát viên cảnh sát ngoài cửa kính xe.
“Xin chào, vui lòng đậu xe sang một bên và chấp nhận sự kiểm tra của chúng .” Sau khi
giấy tờ của A Tín, viên cảnh sát trực tiếp đưa chỉ huy cho A Tín, A
Tín đậu xe sang một bên đường.
“Xin , chúng gì mà các giam giữ chúng ?” A Tín cử động,
đó, hỏi .
“Không . Mấy hiểu lầm , chúng chỉ kiểm tra theo thông lệ mà thôi. Mong mấy
hãy hợp tác.” Đang chuyện thì thêm hai viên cảnh sát tới.
“Hừ!” A Tín hừ lạnh một tiếng.
“Các tin những gì mà chính miệng các ? Xe đường nhiều
như , thấy các yêu cầu các xe khác phối hợp điều tra theo thông lệ.”
“Hãy hợp tác điều tra với chúng , đừng để ảnh hưởng đến công việc của chúng , nếu
...”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nếu thì . Nếu như chúng phạm tội gì, các hãy đưa chứng cứ
liên quan , hoặc là đưa văn bản liên quan để lục soát và điều tra chúng . Bằng ,
các đừng phí lời nữa. Chúng là công dân hợp pháp, các
gì thì .”
“Anh…”
“A Tín.” Cố Hướng Đông và viên cảnh sát đồng thời lên tiếng.
“A Tín, lái xe đậu sang một bên đường .” Cố Hướng Đông đặt tay lên lưng ghế lưng A
Tín và một cách nhẹ nhàng.
A Tín hít một thật sâu, cuối cùng vẫn điều khiển xe đến nơi bọn họ chỉ định.
“ quan tâm các điều tra cái gì. Nếu như các điều tra
gì, các đưa một lời giải thích cho chúng .” Cố Hướng Đông khỏi xe
và với viên cảnh sát yêu cầu bọn họ.
Dưới con mắt sắc bén của Cố Hướng Đông, viên cảnh sát cảm nhận một áp lực
thể giải thích , nhưng cũng còn cách nào khác, cũng chỉ là hành
động theo mệnh lệnh mà thôi.
“Đó là điều hiển nhiên. Làm phiền mấy hãy giao giấy tờ tùy cho chúng xem
một chút.”
Lần , bọn họ nhiều. Mọi , kể cả Lâm Lương đều hợp tác giao giấy tờ tùy
cho viên cảnh sát xem.
Khi cảnh sát yêu cầu A Tín lái xe sang một bên để hợp tác kiểm tra, Sở Y Nhất cảm thấy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-486.html.]
điều gì đó . Mặc dù cô Lâm Lương lấy thứ gì của Lưu Dịch, nhưng
nghĩ chắc cũng là những món đồ tầm thường. Nếu như cảnh sát điều tra
, khó tránh khỏi tội danh mua bán trái phép đồ cổ, nên Sở Y Nhất cất hết tất cả các
món đồ mà Lâm Lương mang theo.
Bốn viên cảnh sát lục soát xe lâu, những món đồ trong cốp xe cũng lục lọi nhiều
. Cuối cùng bọn họ trao đổi ánh mắt với , đó âm thầm quan sát cốp xe.
Nhìn hành động của bọn họ, Lâm Lương bất giác cũng thở phào nhẹ nhõm. Trước đó
còn đang lo lắng, những món đồ mà mang theo gây rắc rối gì ,
bây giờ xem bản nghĩ quá nhiều. Hoặc lẽ chỉ là ngoài ý mà
thôi. Dù khi bọn họ dừng xe và đậu qua một bên, bọn họ cũng thấy những cảnh sát
khác đang kiểm tra xe của khác.
“Sao ? Các tìm thấy thứ mà các tìm ?” A Tín dựa cửa xe
và cảnh sát với vẻ khinh bỉ. Thế giới đổi quá nhanh, kể từ khi theo bên cạnh
ngài, bao giờ gặp tình huống cảnh sát chặn xe để điều tra cả, trong lòng
đang kìm hãm cơn tức giận.
“Rất cảm ơn mấy hợp tác kiểm tra, nhưng chúng thấy xe của mấy
sản xuất tại Trung Quốc, nên mấy thể lái xe nữa. Mời mấy
để xe ở đây.”
“Hả?”
Bây giờ ngay cả Sở Y Nhất cũng thể tiếp nữa.
“Xin hỏi luật lệ nào quy định chúng lái xe ô tô của các nước khác?” Lâm
Lương vẫn luôn im lặng, giờ cũng nhịn nữa.
“Chúng bình luận gì về chuyện , mấy nên cản trở việc thực thi
pháp luật của chúng , xin mấy hãy phối hợp với công việc của chúng .” Vẻ mặt
của viên cảnh sát cứng rắn.
“Vậy theo như ý của , chỉ cần món đồ đó do nước chúng sản xuất, đều
giao hết cho các ?” Sở Y Nhất ôm con gái của , đám đàn ông. Lúc
cô lên tiếng, tất cả bắt đầu đổ dồn sự chú ý về cô.
“Cô thể hiểu là như .” Viên cảnh sát suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn cứng cói trả
lời câu hỏi của Sở Y Nhất.
Nghe thấy viên cảnh sát trả lời như , Sở Y Nhất bật : “Nếu như thế,
chúng phối hợp với công việc của các , giao xe cho các như các
yêu cầu. Vậy thì những khác, bao gồm cả các , cũng nên tuân thủ theo
quy định ?”