Cố Hướng Đông cũng là cảnh sát, nên càng chú ý đến hình
tượng cảnh sát nhân dân hơn. Việc Cố Hướng Đông tức giận, một phần vì thương con gái
của , một phần là vì thái độ đúng mực của cảnh sát.
Mặt của viên cảnh sát đỏ bừng.
Viên cảnh sát ngẩng đầu Hồ Minh, Sở Y Nhất với vẻ cam chịu.
“Đồng chí, xin vì hành vi phù hợp của , xin !”
Sở Y Nhất ôm cô gái nhỏ trong tay, một đàn ông to lớn xin mặt
bao , mà hề cảm thấy thương cảm chút nào. Thay đó, cô cảm thấy những
gì Cố Hướng Đông hợp lý.
Cô cũng giả vờ rộng lượng tha thứ gì đó, việc cô thể
Vân Mộng Hạ Vũ
chính là lật câu chuyện .
“Được , chúng cũng nhận thức sâu sắc lầm của bản , thực sự nên sử
dụng đồ của nước ngoài. Vì thế, cần các tay , chúng sẽ tự giải quyết,.
Làm phiền hãy kéo chiếc xe về .” Lưu Dịch A Đông và A Tín đập nát
chiếc xe Mercedes-Benz mà bọn họ sử dụng một thời gian lâu, với Hồ
Minh với khuôn mặt “vô cùng xin ”.
Một tiếng “ầm” vang lên, bánh xe ô tô rơi và lăn về phía đám đông.
Hồ Minh bánh xe lăn tới chân của , sắc mặt còn đen hơn lốp xe. Anh thực sự
ngờ rằng Lưu Dịch hề cảm thấy hổ một chút nào. Cậu đúng là đang
cố ý. Một đống vụn sắt thế , bọn họ thể lôi về đây?
“Lưu Dịch, nhận thức sâu sắc đến , là bảo Hồ Minh tháo hết bánh xe từ chiếc xe
của đám cảnh sát luôn , đó chẳng là hàng của nước ngoài ?” Lâm Lương
đang xem cuộc vui, ngại góp thêm chuyện, bắt đầu lôi kéo Lưu Dịch.
“Thật ư. Chúng thể giúp đấy, dù chúng cũng là những công dân lấy
việc giúp niềm vui mà. A Đông, A Tín…”
Ngay khi A Đông A Tín định đồng ý, Hồ Minh thể vững nữa.
“Hai thôi , tháo cái gì mà tháo, ăn no rửng mỡ gì.” Hồ Minh
hai bọn họ, thốt nên lời. Từ nhỏ đến lớn là như , chỉ cần họ gặp
là mấy trò .
“Cái gì mà thôi . Là nhân viên thực thi pháp luật hành chính của đất nước, việc thì
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-489.html.]
nghiêm túc. Sở trưởng Hồ thể những lời như chứ, sẽ tổn hại đến
hình tượng của đấy. Chúng đều là bạn cũ với , vui vẻ khi giúp đỡ
cho , cần khách sáo .” Lưu Dịch cũng ý định bỏ qua. Nếu
như Hồ Minh đến thì thôi, nhưng đến giúp . Lưu Dịch tin Hồ
Minh đây là xe của . Còn Lâm Lương, nếu nhận xe , ít nhất
cũng nhận Lâm Lương. Vậy mà Hồ Minh vẫn như thế, tức là ?
Lưu Dịch bên cạnh mỉm .
Hồ Minh bại trận, : “Lâm Lương , Lưu Dịch , lẽ nào cũng
luôn . Chẳng qua chúng chỉ là đang lệnh của cấp thôi mà. Lưu Dịch
là thiếu chiếc xe , cứ coi như của . Hơn nữa, bộc phát
cơn tức như , bạn của cần khỏi thủ đô nữa ?”
Lưu Dịch Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất đang cách đó xa và cả hai đứa
con của bọn họ, cuối cùng cũng chịu lắng những lời Hồ Minh .
Hồ Minh mấy câu cũng lý. Lưu Dịch bộc phát cơn tức giận của
, mặc dù tự phá xe của chính , nhưng tát mặt của ai thì ai cũng
. Bây giờ điều mà bọn họ đối mặt là một ai đó, mà là bọn họ cũng thể
gì hơn.
“Ha ha, cũng chỉ Lưu Dịch mới trị mà thôi, Hồ Minh.” Lâm Lương lông mày
của Hồ Minh nhăn nhúm đến mức thể bắt muỗi, bật vui vẻ. Hình điệu bộ
nhận thua của Hồ Minh, Lâm Lương thật sự vui. Ngày nào cũng trưng cái mặt cảm
xúc, vênh vênh váo váo, cuối cùng cũng khắc tinh mà thôi.
“Bây giờ đây? Tiếp tục đưa về là theo về ở thêm một đêm?” Sau
khi dây dưa một hồi thì cũng sắp đến trưa. Vốn dĩ đủ thời gian để đưa Lâm Lương đến
Thượng Hải, đó đưa gia đình Cố Hướng Đông trở về nhà, nhưng bây giờ rõ ràng
còn đủ thời gian, nên Lưu Dịch trưng cầu ý kiến của .
“ cũng , chỉ còn xem gia đình của Cố Hướng Đông thôi.” Trễ hơn một ngày
sớm hơn một ngày cũng gì khác biệt, chủ yếu xem vợ chồng Cố Hướng Đông
thế nào. Bọn họ còn dẫn theo con cái, hơn nữa cũng tiện để A Tín chạy tới chạy lui.
Đi thì cũng , thực Sở Y Nhất vẫn trở về nhà trong hôm nay.