Đối với mà , chắc chắn sẽ lợi hơn cho nếu đến thủ đô và phát triển cùng Cố Hướng Đông. Tuy nhiên, bây giờ Chu Điềm Điềm, trong lòng cũng coi cô là sẽ cùng chung sống với cả quãng đời còn . Gia đình của cô ở đây, liệu cô chịu rời xa quê hương của và theo đến thủ đô ?
“Được, cứ trở về bàn bạc thật kỹ . với là để sự chuẩn , đưa sự lựa chọn nhất. Dù như thế nào, cũng sẽ tôn trọng quyết định của . Nếu như quyết định cùng với , thì cần gì nữa, còn nếu như ở , thì sẽ theo Quách Hòa Bình.”
Khi còn trong quân đội, Tiểu Vương luôn theo . Sau khi chuyển chỗ, Tiểu Vương cũng vẫn luôn theo bên cạnh . Anh là mong Tiểu Vương một vị trí , hơn bất kỳ ai khác. Thật ở cũng tệ, nhưng đối với bọn họ, thủ đô thể tiếp xúc với nhiều thứ khác , cũng thể những cơ hội khác . Mặc dù bọn họ sẽ đối mặt với những thách thức lớn hơn, nhưng bọn họ cũng sẽ phát triển nhanh hơn.
“Cảm ơn cục trưởng, em sẽ nghiêm túc xem xét.”
Tiểu Vương trở về phòng việc với tâm trạng nặng trĩu. Đồng nghiệp đang ăn lén phần cơm của Tiểu Vương giật , bọn họ nhanh chóng nhét trong miệng, đó xoay Tiểu Vương và nở một nụ “trìu mến”.
Điều bọn họ ngạc nhiên là Tiểu Vương dường như thấy bọn họ gì, chỉ lẳng lặng về phía chỗ của và xuống, bọn họ cảm thấy lạ. Nếu là , mỗi bọn họ ăn đồ ăn của Tiểu Vương, chắc chắn Tiểu Vương sẽ nhảy dựng lên và tranh cãi với bọn họ, hôm nay nhỉ?
“Đều tại cả đấy, cứ ăn đồ ăn của khác. Bây giờ đây?” Một trong bọn họ thúc vai của một còn , nên thế nào.
“Chỉ trách là giỏi, chính là ăn nhiều nhất đấy. Chuyện là… Tiểu Vương , đừng giận, chúng lén ăn đồ ăn của nữa !”
Tiểu Vương vẫn , hai mắt đờ đẫn, cả hai đều hoảng sợ.
“Cậu đừng như nữa, mắng chúng một trận là mà. Hay là như , chúng mời ăn một bữa trong quán ăn thuộc nhà nước, thấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-503.html.]
“Được, khi nào? Hôm nay là ngày mai?” Tiểu Vương đột nhiên ngẩng đầu bọn họ, nghiêm túc hỏi.
Ơ… Cả hai cảm thấy hình như gì đó đúng, nhất thời đoán .
“Anh cả.” Sở Y Nhất tranh thủ thời gian một chuyến đến nhà của Đường Cường.
Có lẽ cũng Sở Y Nhất sẽ đến, Đường Cường ở nhà.
“Em gái, em tìm chuyện gì gấp ? Còn nữa, hôm qua là ?” Đã lâu gặp Sở Y Nhất. Trước đây hai chỉ liên lạc qua điện thoại, hôm nay gặp mặt, Đường Cường đột nhiên cảm thấy cô gái nhỏ cũng lớn. Dù gì cũng , cả cô cũng dịu hiền hẳn.
“Anh , việc gì gấp, chỉ là Cố Hướng Đông đổi công việc. Sắp tới bọn em thủ đô, nên em đặc biệt tới đây để một tiếng với và chị dâu. Về phần chuyện hôm qua, là do em cẩn thận hơn một chút, mà gặp ở cổng khu dân cư là phó cục trưởng La của Cục Cảnh sát. Anh là dẫn đội càn quét chợ đen . Em sợ dòm ngó đến , nên mới cố tình nhận lúc chúng gặp tại cổng khu dân cư.”
Đường Cường sững sờ lời của Sở Y Nhất, hóa là như .
“Chuyện cục trưởng Cố thăng chức là chuyện . Mặc dù cách xa hai , nhưng vẫn vui cho hai . Khi nào thì hai mới ?” Mặc dù Đường Cường ở trong giới đó, nhưng trong vài năm khi Cố Hướng Đông tại vị, môi trường an ninh ở Bảo Ứng thực sự cải thiện nhiều, thậm chí những vụ trộm vặt cũng ít xảy hơn, vì khó để nhận thấy điều đó. Cố Hướng Đông là một năng lực, quan trọng nhất, Cố Hướng Đông là loại vì tiền đồ của mà giới hạn.
Giờ đây, Cố Hướng Đông một sân khấu rộng lớn hơn, Đường Cường tin rằng Cố Hướng Đông sẽ tạo nhiều thành tích hơn nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thời gian cụ thể vẫn ấn định. Anh , Cố Hướng Đông một đồng nghiệp trong cục tên là Quách Hòa Bình. Sau nếu chuyện gì thì thể đến gặp , giống như tìm em , cũng cần cảm thấy ngại ngùng.” Sở Y Nhất tin rằng Đường Cường cũng tin tưởng Quách Hòa Bình. Đường Cường loại gian dâm, Quách Hòa Bình cũng loại ruột gan cứng như đá, thấy c.h.ế.t mà cứu.