“Anh Đại Tráng, thật sự tặng cho nó em ? Được ?” Tiểu Bảo ngạc nhiên, miệng há to, trông như thể tin .
“, còn thể là giả . Sau hai ở bên cạnh của em, nếu như bắt nạt em, em cứ dùng cái mà đánh nó.” Có đánh cũng quan trọng, quan trọng là bé thích khẩu s.ú.n.g cao su .
Tiểu Bảo vui vẻ nhận lấy cây s.ú.n.g từ tay Đại Tráng và cẩn thận mò mẫm.
Nhìn thấy Đại Tráng tặng Tiểu Bảo khẩu s.ú.n.g cao su yêu quý, Tiểu Tráng thầm nghĩ, nên tặng Tiểu Bảo cái gì đây? Suy nghĩ hồi lâu, bé nghĩ ý kiến gì , đành nắm lấy cánh tay của Tiểu Bảo và kéo Tiểu Bảo phòng.
“Tiểu Bảo, cũng em thích cái gì, em cứ tùy ý chọn .” Tiểu Tráng chỉ mấy món đồ chơi nhỏ cất , với Tiểu Bảo một cách hào phóng.
Tiểu Bảo hạnh phúc, đây Tiểu Tráng quý những món đồ chơi và ít khi cho chạm , giờ phép chọn bất cứ thứ gì , quả thật tuyệt.
Trẻ con bên vui vẻ nô đùa, lớn bên cũng hòa thuận.
“Hướng Đông , nhờ nên mới thuận lợi chuyển lên chính thức.” Quách Hòa Bình rót một cốc nước cho Cố Hướng Đông và một cách chân thành.
“Muốn rèn sắt thì bản cứng cáp. Đây cũng là do năng lực của mạnh mẽ. Bằng kể cả sự đề bạt của nữa, cũng thể nào qua buổi đánh giá của cấp , nên tất cả đều do tự giành lấy mà thôi.”
Điều cũng đúng, nếu Quách Hòa Bình năng lực cục trưởng, e rằng vượt qua buổi đánh giá của cấp một cách suôn sẻ như .
Cũng giống như La Đại Dũng, luôn tìm cách thể, nhưng cũng thể nào nổi cơn sóng.
“Trong lòng hiểu, nếu như thì dù việc thế nào, cũng thể như .” Là em nhiều năm, tuy rằng giữa hai cần những lời khách sáo, nhưng thực tế thế nào, Quách Hòa Bình còn rõ nữa . Nếu Cố Hướng Đông tiến cử, vị trí cục trưởng thể là của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-509.html.]
“Anh đừng nghĩ như , tin tưởng tổ chức, việc chăm chỉ, cố gắng gặt hái thành quả. Ngoài , cũng đề phòng La Đại Dũng, luôn cảm thấy đang che giấu cái gì đó, nhưng tạm thời thể xử lý , nên cũng để tâm một chút.”
“Ừ, .” Quách Hòa Bình cũng cảm nhận giống như những gì Cố Hướng Đông , thực sự ai nấy cũng tâm tư lên chức của La Đại Dũng.
“Y Nhất, em rời đột ngột quá, chị vẫn kịp thích ứng, hầy…” Hà Thúy Lan chuẩn bữa ăn, cảm thấy đau lòng, bất giác thở dài.
Sở Y Nhất bồng Khai Tâm và đồ ăn cùng với Hà Thúy Lan. Khi Hà Thúy Lan , trong lòng Sở Y Nhất cũng thấy chua xót.
“Cũng . Sau , em phiền chị nữa, chị chắc chắn sẽ rảnh rỗi hơn nhiều, cũng cần trông con giúp em nữa, gì thì cái đó.”
“Con nhỏ , chị ý như ?!” Hà Thúy Lan trừng mắt Sở Y Nhất, cô gì ý cơ chứ!
“Em hết mà, chị dâu nỡ rời xa em, em cũng nỡ rời xa chị dâu. Từ đến giờ, chị cứ như một chị của em , quan tâm chăm sóc em, giải quyết nhiều phiền toái cho em, để em thời gian chuyện riêng của . Chị dâu, cảm ơn chị luôn chăm sóc cho em.” Sở Y Nhất bỏ thái độ đùa giỡn nãy, cô một cách nghiêm túc.
“Nói cái gì chứ, chị giúp vì chị thích thế mà, em cũng giúp chị nhiều.” Hà Thúy Lan thể chịu đựng nữa, cô lén lau nước mắt. Mới đầu nếu như nhờ Sở Y Nhất, e rằng bố của cô sẽ thể nào trụ nổi. Sở Y Nhất những cho cô mượn tiền, mà còn trông con giúp cô.
Nói là mượn, nhưng khi Hà Thúy Lan nghĩ cách kiếm tiền và trả cho Sở Y Nhất, lúc đó Sở Y Nhất nhận, tuy nhiên Sở Y Nhất cứ lấy lý do khác để nhét trở về.
Sở Y Nhất khả năng việc. Ngoại trừ , Sở Y Nhất nhiều việc khác, mỗi tháng đều kiếm ít tiền, là Sở Y Nhất thiếu thốn gì về khoản tiền bạc. Tuy nhiên tiền đó là của Sở Y Nhất. Vậy mà cứ cách dăm ba bữa thì Sở Y Nhất dùng lý do , lý do để mua đồ tặng cho gia đình Hà Thúy Lan. Thực , Hà Thúy Lan chỉ giúp Sở Y Nhất trông con thôi mà.
Vân Mộng Hạ Vũ
La Đại Dũng bận rộn cả một ngày, lê cơ thể mệt mỏi trở về khu dân cư. Ngay khi bước đến cầu thang, thấy tiếng vui vẻ từ nhà của Quách Hòa Bình.