Nhìn dáng vẻ của Lâm Dao Dao, Sở Y Nhất , chuyện sắp đến !
Trong lòng cô cũng mừng cho Lâm Dao Dao, cô vì Lưu Dịch mà chịu đựng nhiều vất vả, cuối cùng hai bọn họ cuối cùng cũng kết trái.
“Thì đó, nhưng Lưu Dịch vẫn thời gian cụ thể. Ôi trời, tóm rượu mừng cho cô uống là .” Nói một nửa, Lâm Dao Dao thấy nụ châm chọc của Sở Y Nhất.
Trông dáng vẻ khó xử hiếm của Lâm Dao Dao, Sở Y Nhất với cô nữa.
“Được, , chẳng qua là chờ nổi mà thôi, hai đừng để đợi quá lâu.”
“Cái gì mà đợi quá lâu?” Lưu Dịch giúp gia đình Sở Y Nhất dọn đồ, thấy nóng nực nên cởi áo khoác . Giờ đây khi định đưa áo tới thì thấy câu của Sở Y Nhất, lập tức hỏi ngay.
“Cũng gì , chỉ là đang hỏi Dao Dao khi nào thì mới uống rượu mừng của hai . Cô , Lưu Dịch , là đúng, nên tranh thủ !”
“Thật .” Giọng của Lưu Dịch mang theo cả ý , đưa quần áo cho Lâm Dao Dao, thấy cô cúi đầu thấp xuống đến cổ, nhịn .
Trong lời của Sở Y Nhất hình như đang hối thúc kết hôn, thực đúng là mất mặt mà.
“Yên tâm , chắc chắn sẽ để cô đợi quá lâu, sắp sửa thu xếp .”
Lâm Dao Dao càng cúi thấp đầu.
Nhìn bộ dạng Lâm Dao Dao nãy còn đang hống hách với , thấy dáng vẻ lúng túng của Lưu Dịch lúc , Sở Y Nhất nhịn !
Lâm Dao Dao nhường nhịn, hai bắt đầu ầm ĩ, sân vườn tứ hợp viện đột ngột náo nhiệt hẳn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-514.html.]
Vài dọn dẹp cả nửa ngày trời, cuối cùng cũng hình thành dáng vẻ của một ngôi nhà. Buổi tối, Sở Y Nhất giữ ăn cơm, nhưng Lưu Dịch và Lâm Dao Dao đồng ý.
“Cô yên tâm , bữa cơm cô trốn , chỉ là hôm nay. Đợi khi nào bên chỗ cô xử lý xong xuôi, sẽ qua để ăn ké cơm. Dù cũng việc gì .” Lâm Dao Dao sợ rằng Sở Y Nhất cảm thấy áy náy nên mới vỗ vai ha ha.
Sở Y Nhất chung quanh, trong lòng thở dài, thật sự tiện chút nào. Vốn dĩ cô còn quán ăn thuộc nhà nước, nhưng khi thời gian, e rằng cũng sắp tan cả . Trong nhà hiện giờ quả thực nhiều đồ vẫn sắp xếp xong, nếu như nấu cơm ở nhà đúng là tiện cho lắm.
Nếu như đây là thời hiện đại, dù thế nào cũng sẽ nhà hàng ăn một bữa.
“Được, . Hôm nay quả thực vẫn chuẩn đầy đủ, thì đợi thôi, cũng khách sáo với nữa. Vất vả cả một ngày , mau về .” Nếu bọn họ ở đây ăn cơm, Sở Y Nhất cũng thêm gì, bắt đầu đuổi . Bọn họ về sớm thì cũng thể nghỉ ngơi sớm.
“Này cô, bây giờ nghi ngờ nãy cô thật sự ý định để chúng ở ăn cơm đấy.” Lâm Dao Dao , nhưng cô vẫn theo Lưu Dịch và bước khỏi cửa.
“Đi đây, chúng cũng nghỉ ngơi.” Ngồi trong xe, cô vẫy tay với Sở Y Nhất đang ở cửa. Sở Y Nhất ôm Khai Tâm, giương mắt bọn họ rời .
“Tiểu Vương, căn nhà nhiều phòng, là ở đây cùng với chúng ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Vương cũng theo bọn họ, chắc chắn cũng chỗ để ở.
Ban ngày, Sở Y Nhất xem qua khu vườn tứ hợp viện mà Lưu Dịch cho bọn họ mượn để ở, là khu vườn tứ hợp viện một lối . Phòng chính hướng về phía Nam, ba phòng, hai bên một gian phòng phụ, ba căn phòng chính, hai căn phòng phụ tổng cộng là năm phòng.
Trước phòng chính, các phòng phụ đối xứng . Căn phòng phía Đông hướng về phía Tây gọi là “mái Đông”, phòng phía Tây hướng về phía Đông gọi là “mái Tây”. Đối diện với nhà chính là nhà hướng Nam còn gọi là “nhà ngược”, lượng gian phòng giống với phòng chính. Như là bốn mặt đều bao quanh, tạo một tứ hợp viện một lối .
Trong thời đại ngày nay, những ngôi nhà tứ hợp viện như là nơi nhiều gia đình cùng chung sống. Loại nhà thường do bộ phận quản lý nhà ở tập trung quản lý, đó từng đơn vị xin cấp theo nhu cầu, cuối cùng là đưa cho nhân viên điều phối. Bình quân thì một gia đình cũng chỉ thể chia 20 đến 30 mét. So với thế , gia đình bọn họ sống trong một ngôi nhà tứ hợp viện như là quá xa xỉ. Khỏi tới gia đình bốn của Sở Y Nhất, dù thêm hai đến ở cũng vẫn còn trống. Nên nếu như Tiểu Vương dọn ở, ảnh hưởng một chút nào.