“ là Y Nhất nhiều điểm đáng nghi, nhưng từ đến giờ cô bao giờ những việc bất lợi cho chúng . Anh tưởng cô chúng thể điểm đáng nghi trong . Dẫu vẫn cô áy vẫn bất chấp tất cả mà , còn hiểu rõ nữa , cô chỉ giúp đỡ cho chúng mà thôi.” Không Lưu Dịch , thực Sở Y Nhất nhiều điều bí ẩn. Từ việc cô nhờ Đường Cường gửi đồ hết đến khác cho viện nghiên cứu khoa học ở Tân Cương, đến việc tự khám bệnh cho khác, tất cả đều là những việc mà chính thể nào lý giải .
điều đó quan trọng ? Anh cũng là một bí mật, cũng hết cho Sở Y Nhất . Chỉ cần cô đối xử chân thành và coi như một bạn là .
“A Đông, đừng quên, cô tiếc công sức để giúp .” Việc A Đông thể ngoài cũng nhờ sự giúp đỡ của Sở Y Nhất. Lúc đó Lưu Dịch đang ở trong tình cảnh vô cùng khó xử, nhiều đều tránh gặp mặt Lưu Dịch, duy chỉ mỗi Sở Y Nhất, dựa ân huệ tích lũy từ việc phẫu thuật cho nên A Đông mới thả chỉ trong một thời gian ngắn.
“Thưa ngài, đó là ý của ...” A Đông cúi đầu lẩm bẩm một câu. Chẳng bao lâu , ngẩng đầu lên, với giọng kiên định, “ sẽ thu xếp phân phát những thứ càng sớm càng .”
Lưu Dịch theo bóng lưng A Đông và A Tín, ông lão đang giường bệnh vẫn tỉnh dậy, nắn ấn đường, cảm giác đau đầu.
“Ăn chút gì , ngoài cả ngày, đói lắm ?” Lâm Dao Dao nhẹ nhàng mở cửa bước , cô thấy Lưu Dịch đang mệt mỏi, xoa xoa thái dương.
“Sao em đến đây?” Lưu Dịch Lâm Dao Dao với hộp cơm tay. Khi thấy cô bước một cách khập khiễng, tay đang xách đồ, trong lòng nhói đau!
Người của đều như . Chân của Dao Dao… giờ thì tới chân của ông thương nặng, tại ? Tại thương đều là của ?
Vân Mộng Hạ Vũ
“Em hết , chú cần , thể cứ ngã xuống thế . Do đó, cần bảo trọng chính , qua đây ăn chút cơm với em .”
Lâm Dao Dao bố của Lưu Dịch giường bệnh, ánh mắt cô chất chứa sự đau xót.
Rõ ràng gặp mặt, sức khỏe của ông vẫn kiên cường. Chỉ mới trôi qua chẳng bao lâu, giờ đây khi gặp nữa, ông đang yên tĩnh gường bệnh, sắc mặt thì tiều tụy, trông cũng già nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-546.html.]
Trước đó A Đông gọi điện thoại đến, cô ông xảy chuyện gì. Vì thế, khi cô đến bệnh viện, cô hỏi Lưu Dịch gì cả, cũng câu chuyện đau lòng thêm một nữa.
Trong nội tâm của cô, giờ Lưu Dịch hăng hái. Gần như bất cứ chuyện gì nữa, một khi đến tay của , đều thể đối mặt và giải quyết. Chính vì thế, khi thấy dáng vẻ hiện giờ của , Lâm Dao Dao vô cùng đau khổ và bất lực, bởi vì cô giúp gì cho .
“Được, em ăn cơm ? Qua đây ăn cơm chung với .” Đương nhiên Lưu Dịch vẫn còn nhiều chuyện cần , nên cũng thời gian cứ đó rầu rĩ mãi.
“Vâng.” Thực Lâm Dao Dao ăn cơm ở nhà , tuy nhiên vì lo lắng cho Lưu Dịch, cô ăn bao nhiêu. Bây giờ đúng lúc thể ăn thêm một chút cùng với Lưu Dịch.
“Dao Dao, em ăn cơm xong thì về . Ở bên , thể chăm sóc cho em .” Hai đều tâm sự trong lòng, trong bữa cơm cũng ao gì. Sau khi ăn cơm xong, Lưu Dịch lau miệng với Lâm Dao Dao.
“Em cần chăm sóc. Tuy rằng em giúp gì cho , nhưng em cũng sẽ ngáng chân của . Em ở đây cùng với !” Lâm Dao Dao trở về một . Trong nhà trống , bọn họ đều ở nhà. Lưu Dịch thì ở bên , ít cô vẫn thể phiên với , để cho nghỉ ngơi, “Bố vẫn tỉnh dậy, em và sẽ chăm sóc, một gánh nổi!”
Trong phòng cũng một chiếc giường, đủ cho Lưu Dịch nghỉ ngơi.
“Em thực sự định về ?” Lưu Dịch Lâm Dao Dao, trong nhà ai, quả thực yên tâm lắm. Hôm nay cứ để cô ở đây, ngày mai bảo A Đông đưa cô đến gặp Sở Y Nhất, như mới yên tâm.
“Ừ.”
“Được , hôm nay cứ ở bên , ngày mai sẽ sắp xếp cho em.” Lưu Dịch giúp Lâm Dao Dao thu dọn đồ đạc, về bịch nước đang truyền tay của ông lão, chỉ còn một ít. Lát nữa gọi y tá đến đổi cái khác.