Trong tứ hợp viện, Cố Hướng Đông thấy một “tờ rơi” mới lò. Anh cái từ mà , nhưng khác , ngay cả Lưu Dịch chắc cũng .
“Vợ , em đưa những thứ cho Lưu Dịch ?”
“Em đưa một phần cho , bảo tự phát.” Sở Y Nhất thật.
“ em như đang tự để lộ chính . Hiện giờ, gì ai những thứ ?”
“Không còn cách nào hơn nữa, rèn sắt khi còn nóng, em chỉ giành một chút thuận lợi cho bọn họ thôi.” Không Sở Y Nhất nghĩ đến những gì Cố Hướng Đông , nhưng Lưu Dịch là bạn của cô. Anh giúp đỡ cô nhiều , cô vẫn luôn khắc ghi điều đó trong lòng.
Trước đây, Lưu Dịch hỏi tại , lựa chọn tin tưởng cô, giúp đỡ cho cô. Giờ cô cũng tin, Lưu Dịch sẽ vẫn tin tưởng cô đổi.
“Ừ.” Tuy Cố Hướng Đông đồng tình lắm, nhưng những thứ mà vợ khó điều tra nguồn gốc, nên cũng cảm thấy khá an , tính toán thêm nữa, “Sau khi ăn tối xong, chúng ngoài phân phát.”
“Không cần, cần quan tâm đến chuyện . Lần , thể sẽ phát hiện, nhưng nếu quá nhiều sẽ dễ để dấu vết. Mọi để bản lộ, cần tham gia.” Sở Y Nhất bàn bạc xong với quản gia nhỏ, bộ đều sẽ do phân phát. Thần , quỷ . Cho dù khác thấy, e rằng cũng dám tin!
Sau khi tờ rơi phân phát, trong phòng bệnh của ông lão bất ngờ xuất hiện một !
“Bây giờ cảm thấy thế nào? Có chỗ nào thấy khó chịu ? Ngồi dậy uống chút nước nhé?”
Nửa đêm, ông lão tỉnh dậy, Lưu Dịch nhanh chóng gọi bác sĩ tới.
Vì ông lão tỉnh dậy muộn hơn dự kiến một chút nên bác sĩ kiểm tra hết sức cẩn thận, may mắn là kết quả đều .
Lúc Lưu Dịch mới cảm thấy an tâm, giờ đang đỡ ông lão dậy và hỏi ông uống chút nước .
“Lắm lời, bố cảm thấy khỏe, chỗ nào thoải mái chứ!”
Khá đấy, lo lắng vô ích, ông vẫn còn sức để bộc phát cơn giận nữa mà!
“Được , , giữ sức . Đã sắp một ngày một đêm bỏ gì bụng, uống chút nước .”
Trời vẫn sáng, căng tin trong bệnh viện hẵn vẫn ai. Lưu Dịch nháy mắt với Lâm Dao Dao, Lâm Dao Dao hiểu ý, cô nhanh chóng đuổi theo bác sĩ sắp bước khỏi cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-547.html.]
“Bác sĩ, bây giờ chú thể ăn gì?”
“À, tiên nên ăn đồ thanh đạm. Dù một thời gian dài ăn cơm, cứ ăn thức ăn lỏng .”
“Được, chúng về chuẩn đây, cảm ơn bác sĩ.”
Sau khi hỏi rõ hiện giờ ông lão thể ăn thứ gì, Lâm Dao Dao vội vàng gọi điện thoại về nhà kêu dì Trương thức dậy và chuẩn , lát nữa bọn họ sẽ về lấy.
Đợi cho đến khi Lâm Dao Dao trở phòng bệnh, Lưu Dịch còn ở trong đó nữa.
“Chú.”
“Dao Dao, vất vả cho cháu .”
“Chú , chú đang cái gì , đang vất vả là chú đó!” Lâm Dao Dao cầm nước mắt. Rõ ràng thương là ông , bây giờ ông quan tâm cô. Một như , tại đám nỡ xuống tay chứ?
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không , những chuyện đó là gì. Cháu nhớ khuyên bảo Lưu Dịch, đừng để nó quá chú tâm chuyện vụn vặt. Chuyện xảy thì cứ để nó trôi qua , nên truy cứu thêm gì nữa.” Sau sự việc , ông lão cũng nhiều chuyện. Chẳng hạn như lời Lưu Dịch và Cố Hướng Đông . Với thế lực hiện tại của bốn trụ cột, sức lực của một quả thực đủ để ngăn cản.
Ông đang lo sợ là con rùa rụt cổ, mà vì ông hiểu , chuyện đập tan bốn trụ cột cứ ngày một ngày hai là thành công, mà âm thầm và từ tốn.
Sau khi ông lão xong, Lâm Dao Dao hai họ nhất định chuyện gì đó, nên ý kiến mới đồng nhất. Nói chừng còn xảy xung đột, bằng Lưu Dịch thể nào để ông một trong phòng bệnh .
Lâm Dao Dao bước khỏi phòng bệnh, cô xung quanh, thấy Lưu Dịch đang hút thuốc ở hành lang cách đó xa.
Lâm Dao Dao bước tới, nắm lấy bàn tay đang rũ xuống của . Lòng bàn tay lạnh, bàn tay nhỏ bé của Lâm Dao Dao thể nào che hết .
Lưu Dịch cảm nhận , đan đôi tay của bàn tay nhỏ bé của Lâm Dao Dao.
“Ông gì ?”
“Chú mệt nên bảo nghỉ ngơi một lát.” Lâm Dao Dao nhớ tới cảnh ông nhắm nghiền mắt, lông mày nhíu , rõ ràng là đau, nhưng cô thấy tiếng rên la của ông .