Bất kể đàn ông đến bệnh viện hôm nay là tự nguyện , đại diện cho những . Lá thư xin , cùng với bức ảnh của chính , đều đang gửi cho một thông điệp, rằng bọn họ thừa nhận bọn họ sai trong chuyện !
Và điều mà Sở Y Nhất với cũng chính là như thế, cô tất cả rằng, chuyện chính xác 100%.
“Ừ, hiểu ý của em. Sau khi phân phát những thứ , em cần quan tâm thêm nữa. Kể từ ngày chúng đến thủ đô, em rảnh rỗi chút nào, thường xuyên bận lòng về việc ngoài việc trong, cái cũng cái khác.” Cố Hướng Đông đau khổ ôm cô vợ nhỏ lòng, Sở Y Nhất sững một chút, đó cô duỗi tay ôm lấy eo Cố Hướng Đông.
“Vất vả cho em !”
“Anh mới vất vả. Em chỉ ở nhà, cũng chuyện cần phí tâm quá nhiều.” Dạo gần đây bọn họ luôn bận rộn, hình như lâu bình tình và chuyện nghiêm túc với giống thế .
“Lần báo cáo chúng , tại em kể chuyện đó với ?”
“À, chuyện đó giải quyết xong hả. Em chịu áp lực lớn từ công việc, em cũng giúp gì cho , chỉ thể quản việc nhà thật , để phiền lòng.” Nhắc tới chuyện , hai ngày qua Sở Y Nhất luôn bận rộn chuyện của ông lão, cô vẫn tìm bác gái tính sổ, đành để bác gái nghỉ ngơi hai ngày.
“Cô vợ ngốc nghếch. Công việc bên ngoài chỉ là để sinh tồn, còn việc trong nhà mới là cuộc sống. Mẹ con em quan trọng hơn công việc nhiều!”
Trái tim Sở Y Nhất cảm thấy ấm áp, bàn tay ôm Cố Hướng Đông bất giác siết chặt .
cô trái tim căng thẳng.
“Này? Cố Hướng Đông, gì sai ? Trưa hôm nay những điều đó mặt nhiều như , giờ những lời thế . Thành thật giải thích cho em , chuyện gì với em ?” Nói xong, cô vươn tay nhéo một nắm thịt quanh eo của Cố Hướng Đông, nhưng nó cứng đến mức cô thể nhéo !
Sau nhiều cố gắng thành công, Sở Y Nhất đẩy Cố Hướng Đông một cách tức tối.
“Thật công bằng, tại cơ thể cường tráng như , còn cơ thể em thì núng nính. Cố Hướng Đông, em cho phép cơ thể cơ múi nữa!”
Nhìn thấy bộ dạng kiếm chuyện vô cớ của cô vợ nhỏ, Cố Hướng Đông bật thành tiếng.
“Em béo, đó đều là khẩu phần ăn của con gái .”
“Xem , quả nhiên con gái chính là tình kiếp của bố mà. Anh còn quan tâm đến cảm nhận của em nữa, chỉ nghĩ tới khẩu phần ăn của con gái !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ban đầu chỉ là một trò đùa, nhưng một hồi, trong lòng Sở Y Nhất trái càng quan tâm đến chuyện . Hình như kể từ khi sinh con gái xong, cô giảm cân là bao. Cô của bây giờ thể dùng những từ như “châu tròn ngọc sáng” để hình dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-552.html.]
Chậc chậc, tâm tư đổi quá nhanh, quả nhiên nên dây phụ nữ trong thời kỳ cho con bú!
“Như càng hơn , vị trí của em trong lòng càng ngày càng nặng. Hơn nữa, em rằng bộ dáng tràn đầy sự nữ tính hiện tại của em khiến thể rời mắt ?”
“Thật ? Anh gạt em chứ?”
Đó sự rực rỡ của tình mẫu tử ?
“Thật mà, gạt em, tóm là thể rời mắt…”
“Này, chuyện thì cứ , động tay cái gì đấy.”
...
Ngày hôm , Lưu Dịch thấy những thứ mà Sở Y Nhất sắp xếp, vui mừng khôn xiết!
Giỏi, thật sự quá giỏi!
Lúc cảm thấy giỏi trong một vài chuyện, nhưng ngờ Sở Y Nhất còn tài giỏi hơn cả !
“Hôm nay nghỉ, sẽ dẫn con em ngoài chơi một chút.” Giờ đây, việc trong đơn vị đang dần đúng hướng. Vừa trùng với kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, nên Cố Hướng Đông dành thời gian cho vợ con.
Anh đến thủ đô một thời gian dài, nhưng bao giờ rảnh tay. Anh bao giờ vẫn con bọn họ cảm nhận một chút khí của thủ đô.
“Anh nghỉ , em ngủ thêm một lát.” Mặc dù con gái ngoan, nhưng Sở Y Nhất thức dậy ban đêm để tã hoặc cho con bú. Ban ngày, Cố Hướng Đông và những khác nên thể dậy quá muộn. Cũng lâu cô một giấc ngủ ngon.
Nhìn cô vợ nhỏ trong lòng của , mở nổi con mắt, Cố Hướng Đông cảm thấy vô cùng đau khổ.
Khi rời xã Hòa Bình, dặn dò phụ giúp vợ việc nhà, một cô chăm sóc cho hai đứa con dễ gì.
Thực , để chỗ vững chắc và phát triển công việc hơn, trong thời gian , dành tâm ý cho công việc. Khoan đến chuyện việc giúp cho vợ, ngay cả tìm việc cho vợ cũng .