“ hiểu các đang gì? thậm chí còn các đang tìm gì, thể giấu . Hơn nữa, các lúc nào cũng chằm chằm nhà chúng ? Khi nào chúng ăn cơm, các cũng , thể chúng những chuyện gì khác?” Người đàn ông trưởng ban Giả với ánh mắt lạnh lùng. Không đến những đang mặt, bọn họ vô cùng tàn nhẫn, bao giờ chừa một đường sống cho ai.
Bây giờ chính rơi tay của bọn họ, thể nào rút lui một cách vẹn , nhưng thể cất giấu những món đồ mà bảo vệ cả nửa đời , để chúng rơi tay bọn ác nhân, cũng đủ khiến cảm thấy mãn nguyện.
“Không , tin chúng tìm .” Vẻ mặt của trưởng ban Giả vô cùng hung dữ, chằm chằm đàn ông mặt.
“Lục soát thật kỹ cho . Có đào ba tấc đất cũng tìm cho . Không lẽ bọn họ năng lực độn thổ?”
Lục tung căn nhà thêm một nữa, quả thật tìm thứ gì, bọn họ đành lấy những miếng mì bún trong phòng bếp .
“Những thứ ở ?” Mấy ngày nay đàn ông bọn họ lôi biểu tình tố cáo, trong nhà cũng chăm chú rời, ai thể mua lương thực chứ, xem trọng lượng cũng ít.
“ tự mua.”
“Các nghĩ sẽ tin ? thấy các thấy quan tài đổ lệ. Được, cho các mua mấy thứ ở , sẽ kêu đối chứng.”
Đôi mắt của đàn ông lóe lên, trưởng ban Giả: vẫn luôn chằm chằm , tóm .
Trưởng ban Giả lạnh một tiếng, trong chuyện gì mờ ám mà. xem kẻ nào năng lực cường đại như , thể nhiều chuyện thần quỷ ngay mặt của bọn họ.
“Dẫn cho . Ngoài , cảnh cáo các , đừng cứ suốt ngày ăn no ngủ, các trông chừng bọn họ kiểu gì thế hả!”
Chàng thanh niên vẫn luôn cúi đầu, tiếng trưởng ban Giả mới dám ngẩng đầu lên lau mồ hôi trán.
Anh nghỉ ngơi chút nào. Nửa đêm nửa hôm, mí mí đánh , chợp mắt một chút cũng . Ai thể cứ chằm chằm suốt 24/24 cả ngày chứ, cũng ai đổi ca với cả.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-578.html.]
Chàng thanh niên lầm bầm chửi thầm, căn phòng lộn xộn bừa bãi, đứa trẻ dọa đến mức run rẩy sợ hãi. Khi thấy qua, phụ nữ trực tiếp kéo đứa trẻ phía lưng của .
Hầy, chuyện thì liên quan gì với chứ, gãi đầu tiếp tục trốn góc căn nhà của bọn họ.
Thật thấy gì, nhưng chuyện là quỷ dị. Buổi tối đúng là thấy tiếng chuyện, đó mơ hồ thấy tiếng di chuyển đồ đạc, nhưng thật sự thấy nào .
Chính cũng manh mối gì về chuyện , nên khi trưởng ban Giả phê bình , gì. Nếu câu chuyện quỷ dị thế , thể tin ?
Nói chừng đến lúc đó còn cho rằng là nhóm “tứ cựu”, đó tóm và đưa biểu tình tố cáo. Anh thế chút nào.
Thà chỉ trích vài câu còn hơn phạm điều cấm kỵ !
“Nói , đem những món đồ giấu ?” Trưởng ban Giả ném hai túi ngũ cốc nhỏ lên bàn, xuống ghế, châm một điếu thuốc bắt đầu phì phèo. Thỉnh thoảng nheo mắt đàn ông đang giữ cố định ghế.
“Đồ đạc trong nhà chẳng các lục tung hết . rốt cuộc các tìm thứ gì. Tuy nhiên, dù các tìm cái gì, điều thể là các cứ tùy ý tìm trong nhà của chúng .”
“Nói láo. Anh thực sự coi chúng là những kẻ ngu ? Ngày đầu tiên chúng đến nhà các , phòng sách của chỉ những thứ . Nếu như gì, lẽ nào đám đồ tự mọc chân mà chạy?” Trưởng ban Giả vỗ bàn một cái, trong mắt lộ vẻ dữ tợn, hai tay giữ bàn.
“Vậy thể hỏi của , bọn họ chằm chằm nhà chúng 24/24, chúng gì lẽ nào ?”
“Anh uống rượu mời mà uống rượu phạt đúng ? Anh tưởng chúng gì ? Chẳng qua là đang cho một cơ hội. Những thứ ánh với những gì chúng điều tra khác một trời một vực, ?”
Qua làn khói vẫn tan hết, đàn ông vẻ mặt u ám của trưởng ban Giả, nhớ đến những lời mà với .