Sở Y Nhất nghi ngờ tai của đang lầm , bác gái cái gì nữa đây.
“Mẹ, đang cái gì , chẳng chị dâu chỉ đang quan tâm cho giám đốc thôi . Mẹ đừng nữa, mau ăn cơm .” Tiểu Vương ngăn cản của . Hầy, của thật sự hiểu phận của . Mẹ cũng chồng nhà , cũng là của , những câu đó gì .
“Mẹ là đang cho cô thôi, thương yêu chồng gì cả, sớm muộn ngày xảy chuyện…”
“Bác gái, cần bác hao tâm tổn sức vì chuyện của chúng .” Mới dừng mấy ngày thì bắt đầu, , con trai vẫn kết hôn mà chồng của khác , bảo ăn học dạy dỗ ?
“ , tình cảm giữa giám đốc và chị dâu .” Tiểu Vương nhét đôi đũa tay và kéo quần áo của bà một nữa.
Lúc bác Từ mới miễn cưỡng cầm bát lên và bắt đầu ăn: “Con cũng đừng nữa, , thích sống ở đây. Nếu như ngày mai con mua vé cho , sẽ về nhà.”
Xem chuyện , bác gái đúng là cũng tự giác đấy nhỉ?
“Mẹ, rời đột ngột như ? Hơn nữa, hôn sự của con và Điềm Điềm vẫn xong, cứ như thì lắm .” Tiểu Vương cau mày, gây trò gì nữa đây.
“Hôn sự cái gì, con chịu lời của . Mẹ cũng , thích đứa con dâu mà con tìm cho , nếu con cứ lấy, thì tham gia hôn sự cũng liên quan. Tóm , trong lòng của con, quan trọng bằng vợ con.”
Ngay khi những lời , Chu Chí Bình và Chu Điềm Điềm đang bàn ăn lập tức đổi sắc mặt.
“Mẹ, nếu như vẫn nghĩ như , thế thì về . Thỉnh thoảng con sẽ phó thác bảo thường xuyên đến chỗ của và chăm sóc cho . Chuyện gì con cũng khiến thoải mái, ngẫm , nếu cứ tiếp tục ở đây cũng vui vẻ gì, cứ về , ngày mai con sẽ mua vé cho .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước khi Chu Chí Bình và Chu Điềm Điềm lên tiếng, Tiểu Vương trực tiếp .
Vẻ mặt bác Từ kinh ngạc, bà bao giờ nghĩ rằng con trai dứt khoát như . Vốn dĩ bà ép nó, nhưng bây giờ thì , ngờ trực tiếp kêu về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-587.html.]
“Con đúng là con trai ngoan của ? Người bảo lấy vợ là quên luôn cả mà. Con còn kết hôn nữa đấy, mà bắt đầu tính kế để đuổi ? Ôi bố nó ơi, ông thấy , đây chính là đứa con trai mà ngậm đắng nuốt cay để nuôi nó khôn lớn, giờ đây nó đối xử với như thế, của khổ thế , ông mau đến dẫn ...” Bác Từ ném bát đũa , nước mắt lưng tròng bắt đầu .
Sở Y Nhất và Chu Chí Bình là hai bình tĩnh nhất, bọn họ cứ thế mà bác Từ.
Mặt khác, Chu Điềm Điềm thể chịu đựng nữa, cô đưa tay kéo áo của Tiểu Vương.
“Điềm Điềm , đũa của chị rơi xuống đất , em lấy giúp chị một đôi đũa mới nhé.” Sở Y Nhất đột nhiên kêu một tiếng, Chu Điềm Điềm chút kinh ngạc, nhưng cuối cùng cô vẫn ngoan ngoãn dậy phòng bếp.
Vừa nãy Sở Y Nhất thấy , cô gái ngốc nghếch Chu Điềm Điềm mềm lòng, kéo áo Tiểu Vương để ngăn cản . Nếu như để bác Từ thấy hành động đó, thì , bà sẽ náo động lên tận trời xanh mất.
Chu Chí Bình cũng thấy hành động của em gái , nhưng thật sự thế nào để ngăn cản, vẫn chỉ Sở Y Nhất tài giỏi.
Anh gật đầu với Sở Y Nhất, còn Sở Y Nhất thì với đối mắt trấn an.
Tuy bề ngoài Tiểu Vương tỏ bình tĩnh nhưng trong lòng cũng đang đấu tranh kịch liệt, hiểu rõ của . Lần nào gì mà theo ý của bà , bà sẽ một tràng như .
Dù những mánh khóe nhỏ nhặt của , nhưng những gì cũng đúng. Đến tuổi trung niên, còn chồng cạnh bên, cứ mọt nuôi khôn lớn thật đúng là dễ dàng gì.
Sở Y Nhất liếc mắt thấy Tiểu Vương e cũng thể chống đỡ bao lâu nữa, trong lòng cô thở dài, xem mặt giúp một tay thôi.
Hầy, đúng thật là nết, ?
“Khụ, khụ, bác gái.” Sở Y Nhất đột nhiên phát tiếng, điều khiến bác Từ bất ngờ nên cứ giữ nguyên tư thế đang lau nước mắt và nước mũi, trông buồn .
Tiểu Vương kinh ngạc khi thấy giọng của chị dâu, tuy nhiên trong lòng bất giác cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.