Sở Y Nhất giả tạo, cô lập tức đổi cách xưng hô: “Bà nội.”
“ , nào, …” Bà cụ mỉm và kéo Sở Y Nhất xuống.
“Bà Dao Dao , cuộc phẫu thuật đây của bà cũng là do cháu , và cả cái chân của Dao Dao cũng là nhờ cháu. Y Nhất , bà mặt trong gia đình cảm ơn cháu!” Bà lão lấy một mặt dây chuyền bằng ngọc Phật Di Lặc với cái bụng to, chạm khắc sống động như thật, kết cấu của ngọc ít nhất cũng là loại băng trở lên. Mặc dù Sở Y Nhất từng tìm hiểu qua những món đồ , nhưng dây chuyền đấy dù thế nào cũng thấy hề rẻ.
“Nào, bà tặng quà gặp mặt cho cháu !” Nói bà cụ nhét trong tay của Khai Tâm, Khai Tâm tưởng là đồ chơi mới nên nắm chặt lấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bà nội , món đồ đắt quá, bọn cháu thể nhận !” Sở Y Nhất vội vàng từ chối, cô lấy món đồ từ trong tay Khai Tâm đưa cho bà cụ.
“Đây chỉ là một chút yêu thương mà lớn dành cho nhỏ mà thôi, chất lượng của những món đồ cũng bình thường. Bà còn một dây chuyền tượng Phật Bà Quan Âm chạm khắc, chất liệu giống như Phật Di Lặc , thể cho Tiểu Bảo!”
Bà cụ thật sự hào phóng, món đồ như ... tặng là tặng luôn hai cái!
Ngay khi Sở Y Nhất chuẩn từ chối nữa thì Lâm Dao Dao tới.
“Cô đừng từ chối, cũng là cho cô . Hơn nữa, bà nội nhiều những món đồ , cô cứ nhận lấy !” Lâm Dao Dao lượt đeo hai sọi dây chuyền cổ của Khai Tâm và Tiểu Bảo.
Sở Y Nhất còn cách nào khác, đành bảo Tiểu Bảo cảm ơn bà cụ.
“Con bé , cháu cái gì đấy?” Bà cụ lấy ngón tay gõ nhẹ đầu củaa Lâm Dao Dao.
“Đâu , , rõ ràng là cháu đang khen ngợi bà nội yêu thương nhất của cháu thôi mà!” Lời của Lâm Dao Dao khiến bà cụ buồn , đến mức khép miệng!
Sau khi Lưu Dịch và Lâm Dao Dao kết hôn xong, vài ngày nữa là đến giao thừa! Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất đang thảo luận về nơi để đón năm mới.
“Từ hồi tháng 9 đến giờ, chúng vẫn về xã, là chúng về xã đón Tết !” Sở Y Nhất Cố Hướng Đông và hỏi. Chỉ là đàn ông cảm thấy con gái của còn quá nhỏ, bản cũng xe , dẫn hai đứa trẻ về mà đường xa e rằng tiện.
Về phần Sở Y Nhất, theo như quan điểm của trong gia đình, Khai Tâm là đứa con gái duy nhất trong nhà, ai cũng thích, đặc biệt là những lớn tuổi. Nếu như về, chắc chắn bọn họ sẽ nhớ da tiết!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-591.html.]
Cố Hướng Đông nào mấy nhà gọi điện đến, câu đầu tiên từ lúc bắt máy cho đến câu cuối cùng khi cúp máy của cả Tôn đều hỏi han về con gái nhỏ của bọn họ.
Cả đời một đứa con gái, con cháu mấy đời là con trai, khó khăn lắm mới một đứa con gái trong nhà, con bé quả thật là đứa trẻ yêu thương nhất.
“Còn vài ngày nữa, tới đó tính .”
Không bảo về cũng bảo về, thật tình, còn mấy ngày nữa, tính ? Nói gì trời?
Sở Y Nhất bĩu môi, thôi bỏ , ai bảo là trụ cột trong nhà, cô nên mệnh lệnh thì hơn.
Không lâu khi Cố Hướng Đông và Tiểu Vương , bên ngoài sân vang lên tiếng còi xe “tin tin”.
Sở Y Nhất bồng Khai Tâm mở cửa, mở thấy Lưu Dịch và Lâm Dao Dao bước xuống xe.
“Sao hai đến đây?”
“Xem cách chuyện kìa, chúng qua đây còn cần lý do , chỗ của cô là ngôi nhà thứ ba của , ?”
Xem con gái chuyện , Sở Y Nhất liếc Lâm Dao Dao, ngờ cô thể phản bác cô gái .
“Cô đừng lời cô . Chẳng qua sắp đến Tết , chúng đoán sẽ về quê ăn Tết, cho nên qua đây tặng xe cho hai , như cũng thuận tiện về.” Lưu Dịch mỉm giải thích.
“Ôi trời, Lưu và chị Lưu suy nghĩ thật chu đáo, cảm ơn, cảm ơn. Tuy nhiên chắc liệu chúng thể về .” Hai vợ chồng đúng là thật đấy. Trước đó chẳng Cố Hướng Đông đang suy nghĩ sẽ thật bất tiện nếu xe .
“Không , để chiếc xe ở chỗ của hai , chúng cũng dùng.” Lâm Dao Dao bế Khai Tâm từ tay của Sở Y Nhất, trêu chọc con bé chuyện với Sở Y Nhất.
“Vậy , cũng khách sáo với hai nữa. Cũng giấu gì hai , nếu như về nhà ăn Tết mà xe quả thật bất tiện.” Sở Y Nhất rót cho hai .
“ , hai thì ? Tính ăn Tết ở ?”