“Trách nhiệm của cô chính là cất đồ đàng hoàng!”
Lưu Hạ rủ đầu xuống, nhưng lời , lập tức ngẩng đầu lên.
Sở Y Nhất đưa mắt sang bé một cái, bé chỉ đành ngậm miệng .
“Lưu Hạ, con cũng còn nhỏ nữa, đến lúc hiểu chuyện . Đừng lớn nhỏ, chọc giận con!”
“Con nuôi, con sẽ thế nữa.”
Nói cũng lạ, Lưu Hạ còn lời Sở Y Nhất hơn cả ruột của bé.
Tiểu Vương và Chu Điềm Điềm chuyển ngoài năm thứ hai khi kết hôn, Chu Chí Bình cũng cùng bọn họ. Ngày nay, chỉ bốn thành viên trong gia đình Cố Hướng Đông sống trong tứ hợp viện .
Tiểu Bảo 13 tuỗi , cũng là một thiếu niên nhỏ.
“Anh Tiểu Bảo, Tiểu Bảo, về .” Thấy Tiểu Bảo bước từ bên ngoài, bé lập tức chạy qua đó.
Tiểu Bảo vốn cao hơn Sở Y Nhất , trong suy nghĩ của Lưu Hạ, Tiểu Bảo là một lớn, năng và trí. Cậu bé vô cùng sùng bái Tiểu Bảo, ngày thường thích theo lưng Tiểu Bảo.
Giờ khi thấy Tiểu Bảo về, bé vui.
“Chào dì Dao Dao.” Tiểu Bảo xoa đầu của Lưu Hạ và chào Lâm Dao Dao khi bước nhà.
“Mẹ, con về.”
“Ừ, tắm rửa nghỉ ngơi một lát .”
Nhìn thấy con trai lon ton theo Tiểu Bảo, còn Khai Tâm duyên dáng yêu kiều, đột nhiên Lâm Dao Dao cảm thấy xúc động.
“Sở Y Nhất, cô xem các con của chúng đều lớn thế , chúng thực sự còn trẻ nữa. cũng 31 tuổi, ôi, trời đất ơi…”
“ thường nhận rằng đang già , nhưng mỗi chơi với Tiểu Bảo, thấy thằng bé cao hơn và thể giúp nhiều việc. Lúc đó cảm thấy bọn trẻ cao lớn, so với bản xem gia , hầy…”
Nếu chỉ một phía, Sở Y Nhất và Lâm Dao Dao cũng là kiểu chỉ một cái là nhận tuổi tác, nhưng nếu so với đám trẻ con thì cảm giác tuổi tác sẽ lộ .
Thời gian mất , nhiều lúc thể thừa nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-605.html.]
Xem kìa, cái cây ban đầu trồng khi bọn họ dọn ở cao lớn, đây chẳng là dấu ấn của thời gian ? Thời gian là thời kỳ phát tướng của trẻ mỗi năm, còn là thời kỳ bọn trẻ sẽ nhận thức và hiểu nhiều thứ hơn nữa.
“Tuy nhiên, dù ngoài ba mươi tuổi nhưng vẫn cho rằng nhất. Các độ tuổi khác vẻ khác . thừa nhận rằng già hơn một chút, nhưng thừa nhận rằng là một phụ nữ xinh .” Cảm xúc của Lâm Dao Dao chỉ trôi qua trong chốc lát, thấy , cô luôn thể điều chỉnh tâm trạng tồi tệ của .
“, đúng, cô Lâm của chúng sẽ luôn là nhất, đáng yêu nhất. Có Lưu Dịch nuông chiều như , cô cũng .”
Nhiều năm qua, ngoại trừ việc sinh Lưu Hạ, cô gần như nhúng tay chuyện trong nhà, quả thực cô Lưu Dịch cưng nựng trong lòng bàn tay.
“Không , là vợ của , chiều chuộng thì chiều chuộng ai…”
Biểu cảm đắc ý của Lâm Dao Dao khiến Sở Y Nhất bĩu môi.
Sở Y Nhất cảm thấy đến lúc nên phát huy, sắp bắt đầu cải cách giải phóng năm 78, sẽ nhiều thứ tận dụng cơ hội mới thể thành danh.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cố Hướng Đông, dạo gần đây rảnh nhỉ, mấy giờ mà vẫn nữa?” Sở Y Nhất thời gian, cô cảm thấy lạ. Giờ mấy giờ mà vẫn còn ở trong nhà nhỉ.
“Xem em kìa, đây bận rộn thời gian thì em trong mắt chỉ mỗi công việc, gì đến gia đình. Bây giờ thời gian rảnh ở nhà cùng với con em thì em thấy vui, đúng thật là.” Cố Hướng Đông đang tưới hoa và cây trong sân nhà, đầu cũng ngoảnh .
Có gì đó , . Cố Hướng Đông là một nghiện công việc điển hình, nhiều năm qua, Sở Y Nhất hiếm khi thấy ở nhà trong ngày việc, vì trạng thái hiện tại của bất thường.
“Được, em hiểu .” Sở Y Nhất cúp điện thoại, cô ngẩng đầu đàn ông trong sân.
Thiệt tình, đình chỉ điều tra mà còn giả vờ với , thành thật, suy nghĩ kiểu giải quyết càng sớm càng .
“Đi thôi, bộ trưởng Cố.”
“Gì , ?”
“Đi mua sắm với em.” Sở Y Nhất xách một cái giỏ nhỏ, vẻ mặt coi như chuyện đương nhiên.
Cố Hướng Đông trực tiếp xoay .
“Anh . Cửa hàng tạp hóa đều là phụ nữ , theo gì, .”
“Ồ, bộ trưởng Cố của chúng còn gánh nặng nữa . Được thôi, nếu như hãy cho em tại đình chỉ điều tra, là vì chuyện gì?”