Tiểu Bảo giải thích với cô em gái ranh ma của nhưng bộ dạng cô bé cũng vẻ như lọt lỗ tai, Tiểu Bảo cũng chẳng buồn quan tâm đến cô cô bé.
Cuối cùng cả gia đình bốn bàn bạc tới lui, cuối cùng đặt một tên cái tên mà đều hài lòng cho Tiểu Bảo, đó là Thẩm Cường.
“Sao nghĩ đến việc đổi tên cho Tiểu Bảo?Tiểu Bảo cũng mà.”
Lâm Dao Dao dẫn Lưu Hạ đến nhà chơi, thấy khó hiểu khi Tiểu Bảo đổi tên.
“Trong nhà thì vẫn gọi là Tiểu Bảo, nhưng thấy nó cũng lớn , bạn bè gì đó gọi Tiểu Bảo thấy thích hợp lắm, dù Tiểu Bảo nhà chúng cũng là đàn ông mà.”
Sở Nhất Y giải thích với Lâm Dao Dao, về ý định đổi tên cho Tiểu Bảo.
“Cô như thế cũng lý, Trầm Cường, Trầm Cường...”
Lâm Dao Dao lẩm bẩm hai tiếng cái tên mới của Tiểu Bảo.
“Cũng đấy, thuận miệng.”
“Không , cả nhà bốn nhất trí với .”
“Anh Cường, Cường...”
Lưu Hạ quanh, gân cổ lên hét to, gọi chạy trong phòng Tiểu Bảo.
“Lưu Hạ, trai cô nhà, ngoài ...”
Cũng thèm xong chạy trong , đúng là tính cách hùng hổ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kể từ hôm ngoài, Tiểu Bảo ngoài tăng lên rõ rệt, buổi sáng ăn xong bao lâu ngoài với chiếc túi nhỏ lưng.
“Vậy tìm chị Việt...”
Sau đó chạy thấy bóng dáng nữa.
Anh Cường, chị Việt.
Lưu Hạ ranh ma.
“Bà chủ Sở, cho cô ,đây là chồng bảo đưa cho cô, cô xem xong sẽ rõ.”
Lâm Dao Dao đưa một tờ giấy đến mặt Sở Nhất Y, Sở Nhất Y đưa tay cầm lấy và mở xem.
Bên những thứ và lượng Lưu Dịch cần, đồng thời còn địa điểm bàn giao.
“Ôi, cô Lưu tự đưa , ông chủ Lưu phát lương cho cô .”
Sở Nhất Y trêu Lâm Dao Dao.
“Phát lương cái gì?Anh cũng là của , còn quan tâm đến những thứ đó ư? Cứ đùa.”
Sở Nhất Y cũng quen với bộ dạng kiêu ngạo của Lâm Dao Dao , cô cũng chẳng quan tâm mà liếc tờ giấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-619.html.]
“Dao Dao, Lưu Dịch với cô vận chuyển ?”
Với lượng lớn như , chỗ Sở Nhất Y vấn đề gì, nhưng vận chuyển là một vấn đề lớn.
“Anh nếu cô hỏi thì bảo với cô sắp xếp xong cả , cô cần lo.”
Nếu Lưu Dịch như thế thì chắc là sắp xếp xong thứ , mấy năm , khi tứ cố vô , nhờ Đường Cường vận chuyển đồ đến Tân Cương, Lưu Dịch còn giỏi giang hơn gấp mấy , đối với chắc cũng là vấn đề.
Mặc dù trong tay nhiều thứ nhưng cô cũng xảy sơ suất gì, hiện tại cũng coi như là yên tâm hơn một nửa .
Cố Hướng Đông và Sở Nhất Y đợi sẵn ở nơi đó đúng thời gian và địa điểm hẹn với Lưu Dịch, lưng là một đống đồ đạc gọn gàng ngay ngắn.
Ngay đó thấy Lưu Dịch cùng A Đông tới.
“Chỉ hai ?Áo quần với đồ đạc mang về?”
“A Tín dẫn ở phía , yên tâm.”
Được, lo nhiều quá , Lưu Dịch là đáng tin cậy mà.
“Hai đây là hóa trang gì thế?”
Nhìn hai , Lưu Dịch chỉ thấy buồn , Sở Nhất Y giả đàn ông, Cố Hướng Đông cũng một vài đổi.
“Xem hỏi kìa, chúng thần thông quảng đại bằng ông chủ Lưu, chẳng giấu nghề , ngộ nhớ gì đó còn thể yểm trợ.”
Cười cái gì, đây là sự kết hợp át chủ bài của cô và Cố Hướng Đông, cô vẫn là Ngô Dụng, Cố Hướng Đông là Ngải Vô Dung.
Mỗi hai ngoài đều sẽ nghĩ tới những chuyện cùng trải qua, hoài niệm ao ước.
“Anh hiểu lầm gì với nhà của ? Chỉ cần thì chuyện gì mà thể giải quyết ?”
Tình hình nay khác xưa , hiện tại phận và địa vị của Cố Hướng Đông khác mười năm .
hiện tại vượt qua khó khăn trong quan trường lâu như thế, nhiều thứ sớm quen việc dễ .
Sở Nhất Y vẫn đang trong trạng thái bảo vệ Cố Hướng Đông, Cố Hướng Đông cũng vui vẻ chịu đựng.
Hai cũng là một cặp thú vị.
“Giao đồ cho các ,chúc ông chủ Lưu khởi hành thành công, cung hỷ phát tài. Mọi từ từ chuyển, chúng về đây, khổ, ngày mai còn ...”
Sở Nhất Y chào hỏi kéo Cố Hướng Đông trong đêm tối.
Khóe mắt Lưu Dịch co giật,Người ‘ khổ’ ư? Nói ai thế? Ai khổ?
Về ngủ còn khổ ư? Vậy bản là gì?
Bên con hào đầy nắng, Tiểu Bảo vẫn ghế đá, chăm chú trang sách mặt.