A Đông thẳng, chuyến vốn bí quá hóa liều, nếu chuyện sắp xếp thỏa thì nhất định sẽ sai sót, nhưng thời gian đợi một ai, hơn nữa cô Chu cách nên xuất phát .
“Được, .”
Sở Nhất Y vô thức gõ ngón tay lên bàn, một lúc mới dừng .
“Tiểu Bảo, con và chú A Đông ở đây, vệ sinh một lát là ngay, ?”
Sở Nhất Y dạo, xung quanh và quen với môi trường xung quanh.
“Mẹ, , con sẽ chạy lung tung, con ở đây đợi .”
Trong ấn tượng của Tiểu Bảo, đây là đầu tiên tàu hỏa nên thứ xung quanh đều hết sức hấp dẫn đối với .
Sở Nhất Y gật đầu với A Đông, đó dậy về phía toa bảy.
Nếu dùng ba từ để miêu tả con tàu lúc , chỉ thể là bẩn loạn và tệ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai bên lối nhỏ hẹp đủ các loại , thậm chí còn đem gà vịt trói trong khoang, thể ngửi thấy thoang thoảng mùi phân và mồ hôi...
Cô cau mày, chỉ bước nhanh và nhanh hơn, rời khỏi nơi , đông và nhiều đồ, lối hẹp, Sở Nhất Y chen chúc thật lâu mới hết một toa.
“Ơ, cô gì thế? Không chậm một chút .”
Một chen lên phía , rơi đồ trong tay Sở Nhất Y, Sở Nhất Y bóng dáng vội vã rời , phàn nàn vài câu hài lòng.
Sau đó, cô xổm xuống như thể cam chịu phận, nhặt đồ của .
Nhìn đến cũng thấy là chân , khó khăn lắm mới tìm những thứ rơi xuống , Sở Nhất Y kịp vui mừng thì cảm thấy một mùi lạ xộc mũi, kịp đề phòng.
Trời ơi, cái mùi thật là, xộc lên Sở Nhất Y chảy nước mắt.
Khẽ ngẩng đầu , hóa một hành khách cởi giày và đang dùng ngón tay móc ngón chân, lửa giận trong lòng Sở Nhất Y chợt bùng lên.
“ bảo đồng chí , đạo đức , đây là nơi công cộng, thể chú ý đến hình tượng của ?Hãy nghĩ đến cảm nhận của , cởi giày mặt bao nhiêu móc ngón chân, thấy hổ ?”
Người đàn ông Sở Nhất Y ở mặt, vô thức xung quanh, phụ nữ đang ư?
“Có liên quan gì đến cô? Đông thế , chỉ mũi cô là nhạy.”
Nói xong, còn cố tình giơ cái chân thối về phía Sở Nhất Y.
Sở Nhất Y chau mày, đối với loại đúng là cạn lời.
Nhìn bên cạnh, Sở Nhất Y , vì ở tiếp tục cự cãi với , cô chọn khỏi nơi đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-623.html.]
Loại như , thể lý lẽ với , hiểu thì dùng thủ đoạn còn hổ hơn để trả thù là .
Trong toa tàu náo nhiệt, khó khăn lắm Sở Nhất Y mới chen ngoài, hít một khí trong lành, đàn ông cách đó xa vẫn đang móc chân , đôi lông mày xinh nhíu .
Những bên cạnh dường như cũng quen, tuy cảm thấy hài lòng nhưng cũng đành im lặng đàn ông mạnh mẽ.
“Hạt dưa, đồ uống, trứng gà...”
Nhân viên phục vụ đẩy chiếc xe nhỏ từ xa đến, chẳng mấy chốc đến bên Sở Nhất Y.
Lướt ngang qua , Sở Nhất Y tiếp tục đến toa bảy.
Nhân viên phục vụ cũng tiếp tục đẩy xe về phía .
“Đồng chí xin hãy bỏ chân xuống, ở nơi công cộng như thích hợp.”
Nhìn thấy hành động đắn của đàn ông và mùi nồng nặc đến cạnh thể ngửi thấy, lập trình viên nhíu chặt mày.
Người đàn ông ngẩng đầu, hững hờ liếc nhân viên phục vụ ở mặt, bỏ chân xuống và gì.
Nhân viên thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục đẩy chiếc xe nhỏ về phía .
“Hạt dưa, đồ uống...”
Vẫn dứt lời thì trong khóe mắt thấy đàn ông nhấc chân đặt lên bàn ăn phía chỗ .
“Anh...”
Nhân viên mà trực tiếp kéo xe đẩy lùi về vài bước.
“Vừa quên một đồng chí trả tiền , bảo đưa cho , là cảm ơn .”
Nhân viên phục vụ lấy một chai nước uống từ chiếc xe đẩy, đặt chân đàn ông đẩy xe mặc kệ phản ứng của đàn ông.
Đôi mắt đàn ông sáng rực khi đồ uống bàn.
Đây là ai thế? Vừa hình như gì nhỉ?Có là đưa nhầm ?
Tuy rằng thắc mắc nhưng cũng truy hỏi, mặc kệ đó là ai, đồ đến tay thì đừng nghĩ đến chuyện lấy .
Nghĩ đến đây, đàn ông bật , vội vàng bỏ chân xuống, với lấy đồ uống dùng sức mở .
Trong lúc mở , tàu rung lắc một lúc, tay vững, một ít nước trong chai tràn ngoài và dính tay.